Danh mục

Xác chết loạn giang hồ - Hồi 108

Số trang: 8      Loại file: doc      Dung lượng: 54.00 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 0 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ miệng chàng đáp : - Ðúng thế . Tại hạ cũng nhận thấy nội lực chúng thâm hậu hơn nhân vật võ lâm thông thường nhiều lắm . Hai người vừa dùng phép truyền âm bàn định , vừa bảo tồn thực lực chuẩn bị phản kích . Tôn Bất Tà lại hỏi : - Lão đệ . Lão đệ có nhận thấy rõ được lộ số võ công của bọn võ sĩ này không ? Tiêu Lĩnh Vu đáp : - Tại hạ chưa đủ lịch duyệt , không nhận ra được gia...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 108 Chương 108 Vừa Thoát Kim Cương Lại Đến Ngũ LongTrong lòng xoay chuyển ý nghĩ miệng chàng đáp :- Ðúng thế . Tại hạ cũng nhận thấy nội lực chúng thâm hậu hơn nhân vật võ lâmthông thường nhiều lắm .Hai người vừa dùng phép truyền âm bàn định , vừa bảo tồn thực lực chuẩn bị phảnkích .Tôn Bất Tà lại hỏi :- Lão đệ . Lão đệ có nhận thấy rõ được lộ số võ công của bọn võ sĩ này không ?Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Tại hạ chưa đủ lịch duyệt , không nhận ra được gia số võ công của họ .Tôn Bất Tà nói :- Theo chiêu số về kiếm thuần của những người này , lão khiếu hóa nhận thấy tựa hồchúng là môn hạ phái thiếu lâm nên sinh lòng ngờ vực. Nếu sát hại họ sẽ gây thù oánvới võ lâm , há chẳng phải là một điều đáng tiếc .Tiêu Lĩnh Vu thấy bọn võ sĩ dùng kiếm thuẫn ra chiêu mỗi lúc một kỳ ảo .Luồng lực đạo càng đánh càng mạnh thì không khỏi ngấm ngầm kinh hãi đáp :- Dù họ có là đồ đệ phái Thiếu lâm mà đã qui thuận Bách Hoa sơn trang , chúng tacũng chẳng thể nể nang được nữa . Nếu mình không hạ độc thủ thì khó lòng xông rakhỏi vòng vây được .Tôn Bất Tà trầm ngâm một chút rồi nói :- Vì tình thế bắt buộc thì dù đúng như lời phỏng đoán của lão khiếu hóa cũng chẳng cóbiện pháp nào khác .Lão quát lên một tiếng thật to xông về phía trước . Luồng lực đạo trên lá kiếm thuẫntrong tay của lão khiếu hóa đột nhiên tăng sức mạnh. Bọn võ sĩ vừa tiếp xúc lập tức bịchấn động phải lùi lại .Tiêu Lĩnh Vu thấy Tôn Bất Tà đã phát động phản kích liền phát động theo .Chàng chuyển động lá kiếm thuần trong tay trái ngăn cản thế công , đồng thời tay phảingầm vận tu la chỉ lực nhằm chỗ sơ hở điểm tới .Tu la chỉ lực là một tuyệt kỷ độc bộ giang hồ của Liễu tiên tử từng làm chấn động võlâm ngày trước . Chỉ lực này cực kỳ mãnh liệt nhưng bá đạo vô cùng.Tiêu Lĩnh Vu phát huy Tu la chỉ lực trong khoảng khắc đả thương liền bốn tên võ sĩ .Tôn Bất Tà thấy thần lực của Tiêu Lĩnh Vu đả thương mấy người rồi mà lão chưađánh được tên nào thì không khỏi hổ thẹn. Lão vận toàn lực vào bàn tay huy động lákiếm thuẫn.Nội lực lão đã thâm hậu mà lại dùng toàn lực phát chiêu khiến cho bọn võ sĩ phải tớitấp lùi lại .Lúc này Thần thâu Hướng Phi và Kim Bàn Toán Thương Bát thấy hai người đánh nhauvới bọn võ sĩ kiếm thuẫn đã lâu sợ có điều sơ xuất đều song song tiến lại .Nhưng hai người đã thấy Tôn Bất Tà phát động thần oai , xoay chuyển lá thuẫn nhanhnhư chớp liền bụi hoa.Thần thâu Hướng Phi khẽ hỏi Thương Bát :- Không trách Thẩm Mộc Phong chẳng dám coi thường anh hùng thiên hạ Bách Hoasơn trang quả là nơi rồng ẩn cọp nấp không hiểu ngoài thập bát kim cương còn baonhiêu cao thủ ?Thương Bát đáp :- Ngày trước Thẩm Mộc Phong đã bị anh hùng thiên hạ liên thủ đánh cho đại bại màkhông đuổi đến kỳ cùng trừ diệt đi để hắn lại đầy đủ lông cánh , bây giờ muốn thuthập hắn thật khó khăn vô cùng .Hướng Phi nói :- Theo nhận xét của lão thâu nhi thì không những là khó khăn mà bao nhiêu môn pháilớn trong thiên hạ có làm theo ngày trước tức là liên thủ đồng minh để đối phó với hắnđã mệt rồi chứ chưa nói đến thu thập .Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp :- Nhưng Cái Bang trưởng lão Tôn Bất Tà còn sống ở nhân gian lại lần đến Bách Hoasơn trang là một điều ra ngoài ý nghĩ của mọi người . Lão đúng là một tay kình địchcủa Thẩm Mộc Phong .Hai người này toan tiến lại trợ quyền , nhưng thấy Tôn Bất Tà và Tiêu Lĩnh Vu phátđộng cuộc phản kích đã khiến cho bọn võ sĩ cầm kiếm bị thương vong khá nhiều ,liền ẩn vào sau cành cây để bàn chuyện thiên hạ .Kim Bàn Toán Thương Bát lại nói :- Theo ý của tiểu đệ thì Tiêu đại ca mới là một vị cứu tinh duy nhất trong võ lâm . Từnay việc tranh thủ hơn thua với Thẩm Mộc Phong đặng vãn hồi tình thế nghiêng ngừachỉ trông vào y mà thôi .Hướng Phi có ý không phục toan lên tiếng bài bác thì thấy Tiêu Lĩnh Vu bỏ lá kiếmthuẫn trong tay đi , vung tay phải ra chụp lấy thanh kiếm sắc bén từ mé tả đánh tới rồiphóng cước đá lăn lộn tên khác .Hướng Phi thấy cách đánh khủng khiếp của Tiêu Lĩnh Vu không khỏi ngẩn người rakhẽ hỏi Thương Bát :- Vị Tiêu đại ca này học môn võ công gì vậy ?Thực ra Kim Bàn Toán Thương Bát thấy Tiêu Lĩnh Vu tay không xông ra đoạt lợi kiếmcũng kinh ngạc chẳng kém gì Hướng Phi . Nhưng hắn nghe hỏi, đành hàm hồ đáp :- Long đầu đại ca của bọn tại hạ được trời phú cho kỳ tài , thông hiểu võ công của cảtrăm nhà, chẳng môn nào là không tinh thông .Hướng Phi chau mày nói :- Y tay không đoạt kiếm chẳng sợ bị thương , lão thâu nhi quá nửa đời người nay mớithấy là lần đầu .Thương Bát đáp :- Có thế Hướng huynh mới sáng mắt ra .Thương Bát cũng không hiểu Tiêu Lĩnh Vu đã đeo bao tay ngàn năm không sợ đaokiếm nên đành hàm hồ đáp như vậy.Tiêu Lĩnh Vu trổ hết thần oai , lại vận cương khí hộ thân và phóng Tu la chỉ lực để màhạ địch . Chàng tung hoành như giữa đám hàn quang của kiếm thuần . Chỉ trongkhoảng khắc đả thương tám tên.Tôn Bất Tà cũng chẳng cam tâm kém cỏi, dốc tụ hết sức bình ...

Tài liệu được xem nhiều: