Thông tin tài liệu:
Bọn võ sĩ chạy chậm lại một chút , quần hào đã chạy tới trước cửa hang núi . Tiêu Lĩnh Vu ẩn phía sau cửa hang đá núi , chú ý nhìn ra thì thấy Thường đại hải Ðoan Mộc Chính đã biến thành người máu , Tam dương Thần đàn Lục Khôi Chương tay mặt cầm hỏa long bổng , tay trái máu chảy ướt đằm vạt áo , xem chừng thương thế khá nặng . Bát thủ thần long Ðoan Mộc Chính vẫn miễn cưỡng quay lại phóng ám khí ra ngăn cản truy binh . Thiếu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 110 Chương 110 Thẩm Mộc Phong Cũng Đuổi Tới NơiBọn võ sĩ chạy chậm lại một chút , quần hào đã chạy tới trước cửa hang núi .Tiêu Lĩnh Vu ẩn phía sau cửa hang đá núi , chú ý nhìn ra thì thấy Thường đại hải ÐoanMộc Chính đã biến thành người máu , Tam dương Thần đàn Lục Khôi Chương taymặt cầm hỏa long bổng , tay trái máu chảy ướt đằm vạt áo , xem chừng thương thếkhá nặng .Bát thủ thần long Ðoan Mộc Chính vẫn miễn cưỡng quay lại phóng ám khí ra ngăncản truy binh .Thiếu nữ áo xanh vẫn mặt lạnh như tiền mà lúc này cũng biến đổi ghê gớm . Tóc côrối bù , đầy mình những máu .Ngoài ra một thiếu niên chừng hai chục tuổi tay chống trường kiếm bị trọng thương ởđùi , chân nhảy khập khiễng.Tư Mã Càn và Hướng Phi đoạn hậu cự địch vừa đánh vừa chạy để bảo vệ cho mấyngười .Cứ coi bấy nhiêu người bị trọng thương cũng đủ biết cuộc ác chiến rất khốc liệt .Bộ Thiên Tinh tránh sang bên để nhường chỗ cho bọn Thường Ðại Hải , Ðoan MộcChính chạy vào rồi quát lên một tiếng đứng ngang ra để ngăn cản truy binh .Bốn tên võ sĩ của Bách Hoa sơn trang đuổi tới thấy quần hào đã bố trí mai phục , tronglòng kinh hãi đều dừng bước lại .Bộ Thiên Tinh ngửng đầu lên nhìn thấy bọn võ sĩ áo đen kéo đến mỗi lúc một đông .Chỉ trong khoảng khắc bọn chúng đã tụ họp đến mấy chục người mà ở phía xa xa cátbụi tung bay vẫn còn nhiều khoái mã tiếp tục chạy tới .Lúc này Ðường Nguyên Kỳ đã thu cất cung tên , cởi dây Nhuyễn sách lượng ngân truyở trên lưng xuống thủ thế chờ đợi . Bọn Thạch Phụng Tiên , Ðổng Cống Xuyên ,Ðặng Khôn năm người xếp hàng ở trước cửa cửa núi rộng chừng hơn trượng phòngthủ rất nghiêm mật .Bọn võ sĩ áo đen đã tụ tập đến bốn năm chục tên đều rút binh khí ra nhưng chưa chịutấn công , tựa hồ còn chờ đợi ai .Tiêu Lĩnh Vu thấy thanh thế của Bách Hoa sơn trang bất giác thở dài nghĩ thầm :- Thẩm Mộc Phong quả là nhân vật phi thường . Nguyên việc huấn luyện võ sĩ áo đenthành qui cũ và gan dạ cũng đủ chứng tỏ tài trí hơn người mới làm được đến thế .Tiêu Lĩnh Vu đã động thủ với bọn võ sĩ áo đen , tuy võ công của chúng có kẻ caongười thấp nhưng nói về toàn thể thì chúng được liệt vào hạng cao thủ trên chốngiang hồ .Bổng thấy Thường Ðại Hải và Ðoan Mộc Chính xuyên qua vòng phòng thủ của quầnhào mới chừng hai trượng đột nhiên ngã lăn ra .Nguyên hai người này khổ chiến đấm máu đã bị trọng thương không chống được nữa,chỉ nhờ nguyên khí gắng gượng cho khỏi ngã . Bây giờ truy binh đã bị cản trở , tinhthần của họ hết lo liền đờ người ra té xuống .Thương Bát khẻ thở dài nói :- Bát thủ thần long Ðoan Mộc Chính và Bí hiệp Thường Ðại Hải đều là cao thủ hạngnhất nổi tiếng giang hồ , không ngờ qua một trận mà bị thương nặng đến thế này .Hắn toan chạy xuống ôm lấy họ đem vào chỗ kín thì đột nhiên trong bụi cỏ bên cạnhcó hai đại hán võ phục nhảy ra ôm lấy hai người đưa vào sau núi .Lúc này bọn Tửu Tăng , Phạn Cái ngồi ở phía sau núi toạ tức , tinh thần và thể lựcđều đã hồi phục , thấy tình hình Ðoan Mộc Chính bị trọng thương không khỏi buồnrầu buông tiếng thở dài .Phạn Cái Thẩm thiết Oa khẻ nói :- Tiêu Lĩnh Vu bị thương khá nặng. Nếu gã còn động thủ thì e rằng vết thương lại vỡra . Nhờ cuộc chiến này mà bên ta đối phó được với nhân vật lãnh tụ ở Bách Hoa sơntrang . Vậy từ nay chúng ta đừng để gã sơ nhất điều gì mới mong vãn hồi được tìnhthế nguy ngập trong võ lâm.Tửu Tăng Bất giới đứng dậy đáp :- Phải đấy ! Chúng ta lại khuyên y đừng động thủ .Lão ngừng lại rồi nhăn nhó nói tiếp :- Còn lão Tôn Bất Tà ở cái bang không chừng cũng bị thương nặng , nhưng ở trướcmặt quần hào y không muốn tỏ ra kém sức mà lén đi một mình . Hỡi ơi ! Mong rằnglão có thuật cải trang đừng để người Bách Hoa sơn trang phát giác ra mới yên thânđược .Hai tay hào khách phong trần không biết đã trải qua bao nhiêu sóng to gió lớn . Thầnkinh bách chiến mà đối với cuộc chiến ở Bách Hoa sơn trang cũng sinh lòng khiếp sợ .Thẩm thiết Oa nhìn bọn Ngọc Lan nói :- Phiền cô nương săn sóc cho hai người bị thương .Lão nói xong đứng dậy cùng Tửu Tăng song song chạy đi.Lúc này tình thế ngoài cửa hang núi lại biến đổi . Bọn võ sĩ áo đen ở Bách Hoa sơntrang đuổi tới nơi đã lập một tòa phương trận , nhưng vẫn chưa tấn công .Tiêu Lĩnh Vu quay lại ngó Mã Văn Phi nói :- Mã huynh . Ðịch nhiều mà ta ít không nên thẳng thắn đối phó mà phải nghĩ cách luiđịch mới được .Mã Văn Phi khẽ thở dài đáp :- Ngoài Cái Bang và Thiếu Lâm có nhiều đệ tử e rằng trong võ lâm không còn mônphái nào nhiều người để chống cự lại Bách Hoa sơn trang .Lời nói có ngụ ý cuộc chiến để ngăn địch nhân không có cơ hội gì thắng đượcTiêu Lĩnh Vu hồi tưởng lại cuộc chiến gần nữa ngày trời trong Bách Hoa sơn trangthực là nguy hiểm muôn phần . Nếu không được Tôn Bất Tà ra tay thì quần hào đã bịthương vong một số lớn ở Bách Hoa sơn trang rồi . Chàng không thể trách nhữngngười tham dự cuộc chiến là thiếu dũng cảm, liền thở dài nói :- Mã huynh có thể li ...