Danh mục

Xác chết loạn giang hồ - Hồi 117

Số trang: 7      Loại file: doc      Dung lượng: 46.50 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thiếu nữ tóc dài ngơ ngác rồi nhăn nhó cười hỏi lại : - Hài nhi gầy như que củi, trông không còn ra hình người chẳng lẽ gia gia không thấy sao ? Độc Thủ Dược Vương mỉm cười đáp : - Uyển Nhi . Vì cơn bịnh hoạn nên mới gầy còm. Sau khi khỏi bịnh là khôi phục luôn cả dung nhan. Chẳng phải gia gia nói khoe, bao nhiêu mỹ nữ trong thiên hạ chưa chắc có ai ăn đứt được hài nhi. Thiếu nữ tóc dài thở dài nói : ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 117 Chương 117 Khuyên Nhủ Cạn Lời , Nài Ép Hôn NhânThiếu nữ tóc dài ngơ ngác rồi nhăn nhó cười hỏi lại :- Hài nhi gầy như que củi, trông không còn ra hình người chẳng lẽ gia gia không thấysao ?Độc Thủ Dược Vương mỉm cười đáp :- Uyển Nhi . Vì cơn bịnh hoạn nên mới gầy còm. Sau khi khỏi bịnh là khôi phục luôncả dung nhan. Chẳng phải gia gia nói khoe, bao nhiêu mỹ nữ trong thiên hạ chưa chắccó ai ăn đứt được hài nhi.Thiếu nữ tóc dài thở dài nói :- Từ ngày hài nhi có trí nhớ thì bao giờ dung mạo cũng thế này. Dù gia gia có đưa hàinhi lên mây thì cũng chẳng thêm phần nhan sắc.Độc Thủ Dược Vương nói :- Hãy gác vụ này lại , ta chỉ hỏi con ưng thuận thì ta đàm phán với Tiêu lĩnh Vu .Thiếu nữ tóc dài hỏi :- Gia gia hứa gã hài nhi làm vợ để lấy máu cứu mạng hài nhi, nhưng hài nhi sống mà ychết há thành goá bụa suốt đời ?Độc Thủ Dược Vương cười đáp :- Nếu hài nhi đã lấy Tiêu Lĩnh Vu làm chồng thì dĩ nhiên gia gia phải trổ hết tài năngđể bảo toàn tính mạng cho y.Thiếu nữ tóc dài nói nhiều nên có ý mệt mỏi liền nhắm mắt lại ngồi tựa vào vách.Độc Thủ Dược Vương đảo mắt nhìn Tiêu Lĩnh Vu hỏi :- Tiêu công tử . Câu chuyện giữa lão phu và tiểu nữ vừa nói công tử nghe cả rồi chứ ?Tiêu Lĩnh Vu lạnh lùng nói :- Dược Vương bất tất phải phí hơi sức làm chi.Độc Thủ Dược Vương hỏi :- Công tử nói vậy là nghĩa là sao ?Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Tuy tại hạ không muốn can thiệp đến đại sự của cha con Dược Vương làm chi,nhưng vụ này liên quan đến tại hạ, tại hạ không thể bỏ qua được.Độc Thủ Dược Vương hỏi :- Lão phu đem tiểu nữ dung nhan tuyệt thế hứa gã cho công tử chẳng lẽ lại còn khôngđáng ư ?Tiêu Lĩnh Vu cười lạt đáp :- Bây giờ dược Vương hãy trị bệnh cho lệnh ái đã, còn việc khác đừng bàn tới nữa thìhay hơn .Độc Thủ Dược Vương nói :- Không được ! Chúng ta cần nói rõ mới xong.Tiêu Lĩnh Vu trầm ngâm :- Lão Độc Thủ Dược Vương tuy rất khả ố, con gái lão lại rất thiện lương, ta khôngnên làm thương tổn cô ta.Chàng liền đáp :- Tại hạ đã định bề gia thất rồi , đa tạ nhả ý của Dược Vương.Độc Thủ Dược Vương nói :- Tưởng là chuyện gì to còn cái đó dễ lắm. Chỉ cần bảo họ thôi đi, không thì lão phuhạ thủ giết thị đi là xong .Tiêu Lĩnh Vu lẩm bẩm :- Lão này thật là tàn độc .Nhưng ngoài miệng chàng mỉm cười đáp :- Chủ ý của Dược Vương rất hay, nhưng võ công đối phương rất cao cường , mà lạiphòng thủ rất sum nghiêm, khó lòng đến gần được .Độc Thủ Dược Vương hỏi :- Không có sao đâu . Chỉ cần cho lão phu hay thị là ai. Dù thị là con gái Hoàng đế lãophu cũng nghĩ cách giết thị được.Tiêu Lĩnh Vu nhắm mắt lại lẵng lặng không nói gì.Độc Thủ Dược Vương lại hỏi :- Sao công tử không đáp ? Chẳng lẽ công tử lừa gạt lão phu chăng ?Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm :- Nếu vụ này tiết lộ ra ngoài e rằng là tổn thương đến con gái lão.Trong lúc cấp bách chàng buột miệng nói :- Tại hạ nói câu nào cũng là sự thực.Độc Thủ Dược Vương hỏi :- Sao công tử không nói rõ tên họ cô gái đó ra ?Tiêu Lĩnh Vu hỏi lại :- Dược Vương nhất định đòi giết . Nhưng tại hạ e rằng có nói thì Dược Vương cũngkhông làm gì được , vậy không nói nữa thì hay hơn.Độc Thủ Dược Vương cười ha hả đáp :- Lão phu quá nửa đời người bôn tẩu giang hồ, có lý đâu để người ném cát vào mắt .Tiêu Lĩnh Vu trong lúc cấp bách chợt nghĩ tới con gái Bắc Thiên Tôn Giả liền tự nhũ :- Việc đã đến thế này, ta đành mượn y mà chống đối lão.Chàng liền hỏi :- Dược Vương có biết Bắc Thiên tôn giả không ?Độc Thủ Dược Vương ngơ ngác đáp :- Lão phu có nghe tiếng nhưng ít khi hắn tới Trung Nguyên .Tiêu Lĩnh Vu nói :- Đúng thế! Y ở Băng Cung miền Bắc Hải, chẳng có ân oán gì với võ lâm TrungNguyên. Mấy năm gần đây, Bắc Thiên Tôn Giả có vào Trung Nguyên ít ra là hai lần ,chẳng hiểu Dược Vương có biết hay không ?Độc Thủ Dược Vương lẩm nhẩm gật đầu đáp :- Đúng rồi!Tiêu Lĩnh Vu nói :- Lần thứ hai Bắc Thiên Tôn Giả vào Trung Nguyên, hiện giờ vẫn chưa đi, DượcVương cũng biết rồi chứ ?Độc Thủ Dược Vương đáp :- Phải rồi! Hiện giờ hắn đang du lịch ở miền Giang Nam.Tiêu Lĩnh Vu nói :- Chuyến này Tôn Giả vào Trung Nguyên có đưa con gái đi theo không ?Độc Thủ Dược Vương đáp :- Bọn tuỳ tùng của hắn rất nhiều nhưng không hiểu con gái hắn có đi theo không ?Tiêu Lĩnh Vu nói :- Tại hạ cho Dược Vương hay, Tôn Giả cùng đi với con gái y đó.Độc Thủ Dược Vương hỏi :- Sao ? Chẳng lẽ công tử cùng con gái Bắc Thiên Tôn Giả có mối liên lạc ?Tiêu Lĩnh Vu xem chừng lão có ý kính sợ Bắc Thiên Tôn Giả, liền đáp :- Tại hạ có quen biết cô ta, rồi hai bên thành mối chung tình.Độc Thủ Dược Vương ngắt lời :- Công tử đã bảo cùng người đính hôn, có phải là con gái Bắc Thiên Tôn Giả không ?Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Dược Vương không tin thì tại hạ cũng biết làm thế nào được.Độc Thủ Dược Vương thấy chàng thái độ ung dung không khỏi nghĩ thầm :- Gã này tư cách phong lưu anh tuấn ,cử chỉ khoan thai, không chừng gã lọt vào mắtxanh của con gái lão Tôn Giả thật.Lão liền h ...

Tài liệu được xem nhiều: