Thông tin tài liệu:
Sở Côn Sơn nói : - Lời đạo huynh rất hợp lý. Tuy lão là người hủ lậu ngoan cố, nhưng không mất phong độ của bậc nghĩa hiệp. Lão nói câu đó với một lòng thành thực đầy nghĩa khí. Nhất Trận Phong Trương Bình thấy âm mưu của mình chưa thực hành được thì tức giận vô cùng. Gã cười khẩy luôn mấy tiếng rồi nói : - Hay lắm ! Thánh thủ Thiết đởm Sở Côn Sơn oai danh lừng lẩy mà chỉ là hạng ham sống sợ chết. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 17 Hồi 17 Nghe Tiếng Cười Hào Kiệt Kinh HồnSở Côn Sơn nói :- Lời đạo huynh rất hợp lý.Tuy lão là người hủ lậu ngoan cố, nhưng không mất phong độ của bậc nghĩa hiệp.Lão nói câu đó với một lòng thành thực đầy nghĩa khí.Nhất Trận Phong Trương Bình thấy âm mưu của mình chưa thực hành được thì tứcgiận vô cùng. Gã cười khẩy luôn mấy tiếng rồi nói :- Hay lắm ! Thánh thủ Thiết đởm Sở Côn Sơn oai danh lừng lẩy mà chỉ là hạng hamsống sợ chết.Sở Côn Sơn dù chết cũng đành, quyết không chịu quanh co. Sở dĩ lão nhất định khôngđộng thủ ở trong Thính thiền các là vì sợ chưởng phong làm hủy hoại đồ vật trong cácnày.Lục Nguyệt Tuyết Lý Ba thi triển phép truyền âm nhập mật khẽ bão Vương Bình :- Ðại ca ! Sở lão nhi nổi tiếng giang hồ là con người cố chấp. Lão đã nói không muốnđộng thủ trong Thính thiền các thì chẳng thể nào nói cho lão chuyển động được. Nếumình định giết lão thì phải theo lời lão ra ngoài Thính thiền các.Vương Bình tủm tỉm cười đứng dậy nói :- Sở lão nhi ! Phải chăng lão muốn ra ngoài không trường để động thủ ?Sở Côn Sơn đáp :- Nếu các ngươi chịu ra ngoài các động thủ thì lão phu dĩ nhiên xin hồi tiếp.Trương Bình nói :- Hay lắm ! Bọn ta nghe theo lời lão.Ðoạn cất bước đi ra ngoài.Ngũ Ðộc Hoa Vương Kiếm, Lục Nguyệt Tuyết Lý Ba, Hàn Giang Nguyệt TriệuQuang đều đứng lên rời khỏi chỗ ngồi.Giữa lúc ấy, bóng người thấp thoáng, lại một tên đạo đồng áo xanh hấp tấp chạy vàogiơ cao hai tấm thiếp đại hồng lên.Nhất Trận Phong Trương Bình động tâm nghĩ thầm :- Không hiểu lại có nhân vật nào tới đây ? Ta hãy khoan rồi sẽ cùng Sở lão nhi độngthủ.Lão nghĩ vậy liền nói :- Sở Côn Sơn ! Lại có quí khách tới chúng ta không nên làm cho chủ nhân mất hứngtrong cuộc tiếp khách. Tưởng chúng ta hãy chờ lại coi một lúc rồi hãy đánh nhau cũngchưa muộn.Sở Côn Sơn ngẩm nghĩ một lúc rồi đáp :- Ngươi nói cũng có lý.Ðoạn lão trở về nguyên vị.Vô Vi đạo trưởng đón lấy cánh thiếp coi rồi dương cặp lông mày lên cười nói :- Hay lắm ! Bữa nay quí khách đều quần tụ thật đông đảo. Mời các vị đó vào đây.Tên đạo đồng dạ một tiếng rồi rảo bước chạy ngay.Ngũ Ðộc Hoa Vương Kiếm ngó tấm thiếp hồng hỏi :- Xin đạo trưởng cho hay những vị mới tới đây là cao nhân phương nào ?Vô Vi đạo trưởng cười đáp :- Hai vị này ư ? Thinh danh họ có lẽ chẳng kém gì bốn vị công tử Phong, Hoa,Tuyết,Nguyệt.Hàn Giang Nguyệt Triệu Quang lại thi triển môn tuyệt nghệ cũ vừa giơ tay lên quạtvừa hỏi :- Ðạo trưởng có thể cho anh em tại hạ coi thiếp trước được chăng ?Một luồng hấp lực xô ra liền.Vô Vi đạo trưởng hơi biến sắc cười lạt đáp :- Một lần thì còn có thể, chứ hai lần thì không được. Thí chủ nhất định muốn coi cũngkhông nên dùng cách bá đạo như vậy.Lão khẽ phất tay áo bào. thừa cơ phóng nội lực ra. Hai cánh thiếp nối đuôi nhau độtnhiên tăng gia tốc độ nhanh như điện chớp vọt về phía Triệu Quang.Triệu Quang nghề cao mật lớn, hắng dặng một tiếng rồi giơ ngón tay giữa ra cặp lấytấm thiếp thứ nhất.Giữa lúc gã dùng ngón tay cặp tấm thiếp, thì tấm thiếp thứ hai đột nhiên giảm tốc độ.Lúc này Triệu Quang mới nhìn rõ hai tấm thiếp chuyển vòng bay tới nơi thì khôngkhỏi ngấm ngầm kinh hãi. Nhưng gã đã chìa tay ra rồi không lẽ lại rụt về đành liềuphải cặp lấy.Ngờ đâu ngón tay gã vừa đụng vào cánh thiếp thì đột nhiên tăng gia. Vù một tiếng !Cánh thiếp trượt qua hai ngón tay chênh chếch sang một bên.Ngũ Ðộc Hoa Vương Kiếm chau mày, khẻ giơ tay trái lên ngấm ngầm phóng nội lựcra để hất tấm thiếp bay vòng vèo. Miệng gã cười ha hả nói :- Thủ pháp tuyệt diệu !Nhất Trận Phong Trương Bình đưa tay mặt xéo đi chụp lấy cánh thiếp. Cánh thiếpnày đang bay vòng vèo trước đã bị Triệu Quang dùng nội lực cản lại, bây giờ Ngũ ÐộcHoa Vương Kiếm lại phát huy nội lực hất đi Nội kình làm cho tấm thiếp xoay chuyểntuy chưa hoàn toàn mất hết nhưng đã giam đi nhiều. Trương Bình vừa thò tay ra liềnchụp được ngay.Hàn Giang Nguyệt Triệu Quang vừa bị một vố, hiện giờ ngón tay hãy còn ngấm ngầmđau nhức. Gã ngó thấy tấm thiếp thứ hai bay tới nơi, không dám lơ là nữa,vội vung taymặt phóng nội kình ra trước để ngăn chặn tấm thiếp. Năm ngón tay trái của gã xòe rađể chụp lấy.Không ngờ cánh thiếp này bị cản lại bỗng tung lên cao hai thước rồi (...)Lục Nguyệt Tuyết Lý Ba hắng dặng một cái phóng bàn tay phải đánh ra một luồngnội lực cực kỳ mãnh liệt đẩy tấm thiếp đang bay vòng vèo rồi chênh chếch đi bắn rangoài cửa sổ.Vân Dương Tử phất tay áo bào. Kình lực xô ra đẩy tấm thiếp bay trở lại.Sở Côn Sơn nổi lên tràng cười khanh khách vung chưởng đánh ra. Chưởng phong rítlên veo véo xô về phía tấm thiếp.Người khác phóng nội lực ra thì hoặc phất tay áo, hoặc khẽ giơ tay đẩy nội lực ra đãđủ làm cho tấm thiếp bay vòng vèo. Còn Sở Côn Sơn phóng nội lực vung chưởng thủthế cho chưởng phong rít lên ầm ầm.Bọn Trương Bình dùng kình lực xung kích tấm thiếp cho nó bay vòng vèo một hồi.Nội lực của mấy người chống đối nhau đã đến lúc ...