Thông tin tài liệu:
Lão già đứng giữa ngưng lại mọt chút rồi tiếp: - Kỳ trước lão phu đã lỡ dịp tham dự vào cuộc thính hội nên mấy chục năm nay vẫn còn hối tiếc... Cặp mắt lão chiếu ra những tia sáng lạnh lẽo nhìn chằm chặp vào Tiêu Lĩnh Vu nói tiếp: - Lão phu tuy không cõ ý muốn đọat lấy những dị vật trong cung cấm nhưng cũng hy vọng được vào đó để thăm người bạn cũ xem còn sống hay không mà thôi. Vô Vi đạo trưởng tuy đứng yên không nhúc nhích nhưng đã ngấm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 21 Hồi 21 Chùa Tam Nguyên Quần Hùng Xuất HiệnLão già đứng giữa ngưng lại mọt chút rồi tiếp:- Kỳ trước lão phu đã lỡ dịp tham dự vào cuộc thính hội nên mấy chục năm nay vẫncòn hối tiếc...Cặp mắt lão chiếu ra những tia sáng lạnh lẽo nhìn chằm chặp vào Tiêu Lĩnh Vu nóitiếp:- Lão phu tuy không cõ ý muốn đọat lấy những dị vật trong cung cấm nhưng cũng hyvọng được vào đó để thăm người bạn cũ xem còn sống hay không mà thôi.Vô Vi đạo trưởng tuy đứng yên không nhúc nhích nhưng đã ngấm ngầm vận Huyềnmôn cương khí đến mười thành để đề phòng.Bắc thiên tôn giả thấy Vô Vi đạo trưởng không nói gì liền biến sắc nói tiếp:- Chiếc chìa khoá để mở cung cấm khác nào đã chìm đáy biển. Mấy chục năm nay chỉnghe tiếng đồn mà không thấy xuất hiện. Lão phu ba lần vào Trung Nguyên ngấmngầm dò hỏi mà thủy chung vẫn không được như nguỵện. Chuyếnnày lại nghe tiếng đồn đại rất nhiều nên tới đây phỏng vấn. Mắt lão phu đã trông thấyrất nhiều cao thủ đi về phía núi Võ Ðương thì chắc lời đồn chẳng phải vô căn cứ đâu.Vô Vi đạo trưởng trấn tĩnh tâm thần đưa mắt ngó Tiêu Lĩnh Vu đáp:- Theo lời đồn đãi chỉ có đường lối duy nhất để tìm ra chiễ chìa khoá cung cấm là ởchú nhỏ này. Lão tiền bối thần nhãn hơn đời thử coi gã có phải là người đã luyện võhay chưa? Lời đồn trên chốn giang hồ gây nên một trường sóng gió có thể tin đượcchăng?Bắc thiên Tôn giả hất hàm râm bạc trước ngực ngó Tiêu Lĩnh Vu bằng cặp mắt sắcbén nghiêm trang hỏi:- Ðạo trưởng có biết lừa bịp lão phu sẽ gây nên hậu quả gì không?Vô Vi đạo trưởng chấn động tâm thần đáp:- Cái gì bần đạo không hay.Bắc thiên Tôn giả nặng lời:- Cả môn phái bị tuyệt diệt, con gà con chó cũng chẳng còn. Sau này nếu lão phu điềutra thấy sự man trá thì phái Võ Ðương sẽ bị xoá tên trên chốn giang hồ. Bây giờ lãophu xin cáo biệt.Tiêu Lĩnh Vu dương cặp mắt tròn xoe mà không nhìn rõ ba người kia đi bằng cách nào.Chàng chỉ thấy hoa mắt lên một cái rồi tông tích ba người mất hút thì trong lòng khôngkhỏi khen thầm nghĩ bụng:- Bản lãnh những người này cao thâm không thể tưởng tượng được. Hỡi ôi! Ta màluyện được bản lãnh như vậy thì chẳng những không cần đến Khâu tỷ tỷ chiếu cố màta còn có thể giúp y trả thù cho Vân di đã quá cố.Bỗng nghe Vô Vi đạo trưởng buông tiếng thở dài từ từ bước ra khỏi phòng.Tiêu Lĩnh Vu bỗng cảm thấy bầu nhiệt huyết trồi ngược lên, chàng đi theo đạo trưởngan ủi:- Ðạo trưởng bất tất phải buồn phiền. Sở dĩ phen này quí phái gặp chuyện rắc rối làđều do Tiêu Lĩnh Vu này gây ra. Chỉ cần tiểu tử rời khỏi nơi đây là bọn họ không đếnsinh sự nữa.Vô Vi đạo trưởng quay lại ngó Tiêu Lĩnh Vu nói:- Chú nhỏ này thật quật cường!Ðột nhiên lão tung mình nhẩy vọt ra ngoài căn nhà, lớn tiếng quát hỏi:- Ai đó?Ðồng thời phóng chưởng đánh ra phía xa xa.Ðột nhiên một bóng người từ trong luống hoa tối tăm nhảy ra. Người này vungchưởng đón tiếp chưởng lực của Vô Vi đạo trưởng, đồng thời hắn vọt mình một cáira xa hai trượng, cất tiếng lạnh lùng đáp:- Chưởng môn phái Võ Ðương quả nhiên danh bất hư truyền, chưởng lực cách khôngcủa đạo trưởng thật là hùng hậu!Chưa dứt lời người đã mất hút.Vô Vi đạo trưởng cũng không rượt theo, quờ hai tay một cái rôì trở gót lật đật quay vềđan thất.Tiêu Lĩnh Vu ngưng thần nhìn ra thấy Vô Vi đạo trưởng mỗi tay cắp một tên đạođồng áo xanh. Thanh trường kiếm sau lưng hai gã chưa rút ra khỏi vỏ. Hiển nhiênchúng chưa cùng ngừoi động thủ đã bị điểm huyệt.Vô Vi đạo trưởng coi lại khắp mình hai gã một lượt. đột nhiên lão đập hai tay vàohuyệt Vân Môn ở hai bên vai phải hai gã đạo đồng.Hai tên đạo đồng thở phào một cái, đồng thời chuyển động cặp mắt ngó Vô Vi đạotrưởng. Chúng lộ vẻ bẽ bàng lạy xuống đất nói:- Bọn đệ tử bất tài làm thương tổn đến oai danh bản môn, xin tình nguyện lãnh phạt.Vô Vi đạo trưởng lắc đầu đáp:- Ðứng dậy đi! Các ngươi thật không đáng trách. đêm nay bọn địch tơi đây võ công caothâm ngoài sự tiên liệu của ta.Ðạo trưởng biết rõ hai gã đạo đồng này đã bị Bắc thiên Tôn giả điểm huyệt. đạotrưởng còn biết rõ chính mình không địch nổi Bắc thiên Tôn giả, huống chi là hai gãđệ tử theo hầu.Hai gã đạo đồng phục lạy một lần nữa rồi nói:- Tạ ơn sư phụ rộng lòng tha thứ.Vô Vi đạo trưởng vẫy tay nói:- Trong những khóm hoa ở ngoài đan thất không chừng đã ẩn nấp rất nhiều cao thủ võlâm. Các ngươi đứng cách đan thất chừng một trượng để coi chừng. Nếu những ngườitrong bụi hoa không phạm vào đan thất thì mặc kệ họ.Hai gã đạo đồng dạ một tiếng rồi rút trường kiếm ở sau lưng ra cầm tay, sóng vai màđi. Hai gã đã bị một vố cay khi nào còn dám lơ là liền chống kiếm xây lưng vào nhaumà đứng nhìn ra bốn phía để coi chừng bên địch.Vô Vi đạo trưởng nét mặt lộ vẻ lo âu, cặp mắt đăm đăm nhìn làn khói xanh trong đanthất.Tiêu Lĩnh Vu thấy Vô Vi đạo trưởng ra chiều phiền muộn thì trong lòng nổi lên rấtnhiều quan niệm phức tạp. Bao nhiêu sự việc trải qua lại hiện ra trước mắt.Chàng lẩm bẩm:- Tại sao T ...