Thông tin tài liệu:
Quái nhân mặc áo hồng bào cất tiếng lạnh lùng tự giới thiệu: - Tiểu đệ là Ðộc Hỏa Tỉnh Gia. Vân Dương Tử nói: - Tại hạ nghe danh các hạ từ lâu. Ðêm nay may mới được gặp. Chủ phải nhường khách. Mời các hạ ra tay trước. Ðộc Hỏa Tỉnh Gia cười lạt nói: - Võ đương là một chính phái lớn, bao giờ cũng giữ lề luật giang hồ. Tiểu đệ là ngừơi dân dã không hiểu lễ nghĩa. Vậy xin ra chiêu. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 22 Chương 22 Trung Châu Nhị Cổ Cướp Tiêu Lĩnh VuQuái nhân mặc áo hồng bào cất tiếng lạnh lùng tự giới thiệu:- Tiểu đệ là Ðộc Hỏa Tỉnh Gia.Vân Dương Tử nói:- Tại hạ nghe danh các hạ từ lâu. Ðêm nay may mới được gặp. Chủ phải nhườngkhách. Mời các hạ ra tay trước.Ðộc Hỏa Tỉnh Gia cười lạt nói:- Võ đương là một chính phái lớn, bao giờ cũng giữ lề luật giang hồ. Tiểu đệ là ngừơidân dã không hiểu lễ nghĩa. Vậy xin ra chiêu.Lão nói rồi vung cây lương ngân đả huyệt quyết ra chiêu Thiên Ngoại la vân nhằmđiểm vào huyệt Huyền Cơ Vân Dương Tử.Lão vừa ra tay đã đánh đòn chí mạng.Vân Dương Tử hươi trường kiếm ra chiêu Kim ty chiền uyển đâm vào cổ tay mặtđối phương bức bách lão phải thu chiêu về.Ðộc Hỏa Tỉnh Gia cất tiếng khen:- Hảo kiếm pháp!Quái nhân hạ thấp tay mặt xuống né tránh thế kiếm. Tay trái phóng chưởng đánh ra.đồng thời tay mặt phát chiêu Uyển để phiêu vân. Cây lượng ngân đả huyệt quyếtđưa từ dưới lên đánh vèo một tiếng.Thanh trường kiếm của Vân Dương Tử vung ra thành một bông kiếm hoa, đồng thời ylùi lại ba bước. Nhưng lùi rồi lại tiến ngay, vung kiếm chém vào cạnh sườn.Bỗng thấy hàn quang lấp loáng, hoa kiếm tung bay đánh liền tám chiêu liên hoàn.Vân Dương Tử chiếm được trên cơ bức bách Ðộc Hỏa Tỉnh Gia phải lùi lại.Nhưng Vân Dương Tử tấn công vừa hết tám chiêu, Tỉnh Gia lập tức phản kích.Cây lượng ngân đả huyệt quyết khác nào con linh xà chợt vươn ra, chợt co lại biếnhoá khôn lườn, chiêu nào cũng nhằm đánh vào huyệt đối phương.Vân Dương Tử ngưng thần vận kiếm đánh, hàn quang lấp loáng, bao phủ môn hộ rấtlà nghiêm cẩn.Vũ Văn Hàn đào chuyển động mục quang chắp tay nhìn Vô Vi đạo trưởng cười nói:- Ðạo huynh! Có cần tiểu đệ ra tay viện trợ không?Vô Vi đạo trưởng cười mát đáp:- Không dám phiền Vũ văn huynh.Lúc này mười hai đạo nhân trung niên đi theo Vân Dương Tử đã bày thành hai toàkiếm trận chuẩn bị chờ địch.Ngũ hành kiếm trận của phái Võ đương cùng La Hán trận của phái Thiếu Lâm nổidanh thiên hạ. Rất ít người bị kiếm pháp bao vây rút lui được một cách yên lành.Mười hai đạo nhân này do Vân Dương Tử lựa chọn trong đám đệ tử đều là hạng tinhanh phái Võ Ðương. Người nào cũng rèn luyện đến 20 năm công phu. Nhất là về NgũHành kiếm trận lại càng tinh phục. Hai toà kiếm trận này đã ngấm ngầm bày thànhthế bao vây.Lãnh diện thiết bút đỗ Cửu coi chừng cuộc đại chiến đã thành hình mà dường nhưphái Võ Ðương đem toàn lực ra bảo vệ Tiêu Lĩnh Vu thì trong lòng nóng nảy,khẽ bảoKim toán bàn Thương Bát:- Lão đại! đêm nay tuy có đông người đến song chưa chắc đã địch nổi phái Võ Ðương.Chẳng lẽ chúng ta cứ chờ cho họ đánh nhau đến phần thắng bại mình mới ra tay?Thương Bát đáp:- Những người nào đến đất này há phải hạng tầm thường. Nếu chúng ta ra tay sơmquá tất thành cái đích cho mọi mũi tên. Ba gã võ phục áo xám đầu quấn khăn đenkhông hiểu là những nhân vật thế nào? chúng ta chờ cho bọn họ động thủ đánh loạnxà ngầu rồi hãy thừa cơ cướp người. Ngươi phụ trách việc cướp người, còn ta mởđường. Hễ người vào tay là lập tức phải phá vòng vây mà chạy, chớ để Ngũ Hànhkiếm trận bao vây thì nguy đấy.Hai ngừơi dùng phép truyền âm nhập mật thương nghị với nhau để tìm ra diệu kếnhưng thuỷ chung ba hán tử áo xám vẫn chẳng nói câu gì, đứng thành hình tam giáckhông nhúc nhích.Lúc này Triển Diệp Thanh và điêu Toàn đã chiến đấu đến giai đoạn khẩn trương tốihậu. Xà đầu trượng và trường kiếm phóng ra toàn những chiêu sát thủ.Triển Diệp Thanh sững sờ ở chỗ thi triển những kiếm chiêu biến ảo tuỵêt diệu.Nhưng công lực điêu Toàn lại thâm hậu hơn thành ra vẫn ở vào thế quân bình. Bên nàocũng phải đem toàn lực ra chiến đấu thành cục diện một sống một chết.Vân Dương Tử đã biết tiếng Ðộc Hỏa của đối phương, nếu để hắn phóng Ðộc Hỏara tất lâm vào thế kém, nên y đánh rất rát không cho đối phương rảnh tay chút nào đểphóng ám khí.Vũ Văn Hàn đào ngửng đầu trong chiều trời thấy đêm sắp sang canh tư, lão đến đây cõchỗ dụng tâm khác chứ không để ý đến Tiêu Lĩnh Vu. Lão thây Vân Dương Tử cùngTriển Diệp Thanh còn cố sức chiến đấu ít ra là phải trong vòng trăm chiêu mới phânthắng bại. Nếu không làm cho cuộc ác chiến thêm phần khốc liệt thì đêm nay lão uổngcông chạy chọt một phen. Người ước định với lão vẫn chưa thấy nên lão trong lòngnóng nẩy, đảo mắt nhìn ba đại hán võ phục xám lạnh lùng hỏi:- Phải chăng ba vị cũng vì chiếc chìa khoá cung cấm mà đến đây?Lão biết rõ trong Trung Châu nhị cổ cùng Thương Bát là tay xảo quyệt hơn người, lãokhông dám dây vào, đành gây chuyện với ba đại hán che mặt.Ba đại hán che mặt mặc áo xám chiếu ra những tia hàn quang nhìn chằm chặp vào VũVăn Hàn đào, một người trong bọn lạnh lùng hỏi lại:- Phải thế thì sao?Vũ Văn Hàn đào đáp:- Các vị đã dám lên núi Võ đương lại vượt qua được mấy cửa ải ngăn chặn thì tấtnhiên không phải hạng tầm thường mà còn dấu đầu hở đuôi cũng nhỏ nhen lắm ư?Ðại hán đứng trước đáp:- Ðó là việc riêng của anh em tạ ...