Danh mục

Xác chết loạn giang hồ - Hồi 26

Số trang: 8      Loại file: doc      Dung lượng: 54.50 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Lão dừng lại một chút rồi tiếp: - Huống chi môn võ công này theo đường cương mãnh. Lẽ thường cứng thì dễ gẫy. Ta không thể làm hại tới dưỡng tử của ta được. Dường như lão phát giác câu vừa nói tỏ ra mình còn tầm thường liền mỉm cười nói tiếp: - Tuy cứng dễ gẫy nhưng cứng đến tột độ thì trở lại mềm. Có điều phải mấy chục năm khổ luyện mới thành tựu được. Kể thì mấy chục năm thấp thoáng chẳng là bao, nhưng đời người có hạn. Chờ cho ngươi luyện cương...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 26 Chương 26 Trên Võng Mây Rèn Luyện Nội CôngLão dừng lại một chút rồi tiếp:- Huống chi môn võ công này theo đường cương mãnh. Lẽ thường cứng thì dễ gẫy. Takhông thể làm hại tới dưỡng tử của ta được.Dường như lão phát giác câu vừa nói tỏ ra mình còn tầm thường liền mỉm cười nóitiếp:- Tuy cứng dễ gẫy nhưng cứng đến tột độ thì trở lại mềm. Có điều phải mấy chụcnăm khổ luyện mới thành tựu được. Kể thì mấy chục năm thấp thoáng chẳng là bao,nhưng đời người có hạn. Chờ cho ngươi luyện cương biến thành nhu thì tuổi đã giàrồi. Vì thế ngươi không nên học công phu của nghĩa phụ.Tiêu Lĩnh Vu giật mình kinh hãi nghĩ thầm:- Nếu phải học mấy chục năm mới thành tựu thì quả nhiên mình thành lão già rồi.Khâu tỷ tỷ cũng đầu đốm tóc bạc và bao nhiêu người uy hiếp tỷ tỷ không chừng đãchết hết...Lão áo vàng thấy Tiêu Lĩnh Vu ra vẻ trầm ngâm thì không nhịn được, cười khanhkhách hỏi:- Hài tử! Ngươi sợ rồi phải không?Tiêu Lĩnh Vu ấp úng:- Vu nhi... Vu nhi...Lão áo vàng nghiêm nghị ngắt lời:- Lão phu e rằng mình không còn sống được bao lâu nữa. Ngươi đã nhận lão phu làmnghĩa phụ mà lão phu không làm cho ngươi biến thành một bông hoa lạ để ngày saubôn tẩu giang hồ vẫn bị người khinh khi há chẳng tổn thương đến oaidanh của lão phu?Tiêu Lĩnh Vu nói:- Vu nhi ngu dốt không hiểu được ý tứ lời nói của nghĩa phụ.Lão áo vàng cười đáp:- Không thể trách ngươi ngu dại mà là trách lão phu nói không rõ ràng. ở chốn thâmsơn này ngoài nghĩa phụ còn hai người tuyệt thế cao minh cũng ẩn cư ở đây...Tiêu Lĩnh Vu nói ngay:Ủa! Phải chăng là bà già đầu bịt tấm sa trắng ở trong căn nhà gỗ kia?Lão áo vàng đáp:- Phải rồi!... Ðúng rồi! Mụ đó có những môn khinh công, ám khí và chỉ pháp độc bộ võlâm. Còn về nội công thì cũng thường thôi.Tiêu Lĩnh Vu kinh ngạc hỏi:- Sao? Chẳng lẽ trong hang thẳm này còn có nhân vật thứ ba nữa ư?Lão áo vàng cười đáp:- Phải rồi! Ba người ngươi đã gặp hai. Còn người nữa ở một nơi rất cổ quái. Nếu takhông chỉ điểm thì nhất quyết ngươi không thể kiếm ra được.Tiêu Lĩnh Vu động tâm hỏi:- Y trú ở địa phương nào?Lão áo vàng cười nói:- Ngươi thử đoán coi.Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm:- Nghĩa phụ ở thạch động, một bà ở trong nhà gỗ. Còn vị thứ ba ở nơi cổ quái chắc làmột chỗ khác thường.Chàng nghĩ vậy liền hỏi lại:- Phải chăng vị đó ở trên cây?Lão áo vàng đáp:- Không phải! Không phải! Y ở lơ lửng trên không.Tiêu Lĩnh Vu lấy làm kỳ hỏi:- Ở lơ lửng trên không là thế nào?Lão áo vàng cười đáp:- Ðúng thế! Bọn ta ba người ở đây đã mấy chục năm. Cứ cách một khoảng thời gianngắn lại có một phen tỷ đấu võ công. Nhưng đấu qua đấu lại vẫn ở vào thế quân bìnhkhông ai thắng ai bại...Lão đang nói đến chỗ cao hứng, bỗng buông tiếng thở dài buòn rầu hỏi:- Hài tử! Ngươi có biết tại sao ta ở đây mấy chục năm không ra ngoài nữa?Tiêu Lĩnh Vu chợt nhớ tới chiếc chìa khoá cung cấm làm cho bao nhiêu cao thủ võ lâmtheo đuổi tranh cướp. Ngoài miệng họ nói chỉ muốn coi những điều bí mật trong cungcấm mà thực ra đều có lòng tư lợi. Họ định vào cung cấm để tìm xem các bậc tiền bốingày trước có để lại môn võ gì đặc biệt đặng mưu tính cuộc tranh hùng trong võ lâm.Con nhà võ trọng nhất là chữ danh. Vậy mà nghĩa phụ chàng ở trong tuyệt cốc mấychục năm e rằng không phải lão cam tâm tình nguyện như vậy. Chắc lão cũng có lòngtranh danh gì đây.Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, miệng chàng nói:- Chắc nghĩa phụ cũng vì thanh danh làm cho liên luỵ mới nằm trong chốn hang thẳmnày mấy chục năm trời...Lão áo vàng thở dài nói:- Hài tử! Ngươi mới chỉ đoán trúng được phân nửa. Hỡi ơi! Ta ở trong hang thẳm mấychục năm ngoài chút thanh danh, còn bị liên luỵ về chữ tình. Câu chuyện dài lắm. Saunày ta còn nhiều thời giờ sẽ nói cho ngươi hay. Từ lúc ngươi khóc lóc làm cho ta tỉnhlại, ta vẫn chưa có lúc nào sáng suốt. Bây giờ ta quay lại nhìn chốn hồng trần thì thấyđều là nưững việc đáng thương và đáng cười.Mấy câu huyền bí này lại ngụ ý thiền cơ. Tiêu Lĩnh Vu tuy thông minh nhưng cũngchẳng thể nào hiểu được.Lão áo vàng khẽ vuốt chòm râu bạc rủ xuống trước ngực nghiêm trang nói:- Hài tử! Chúngta phải mau đi kiếm lão Toan tú tài.Rồi lão kéo Tiêu Lĩnh Vu ra ngoài thạch thất.ánh dương quang soi xuống trần gian, trăm hoa đua nở tựa gấm thêu. Suối khe chảyróc rách. Phong cảnh trong hang núi này xinh như vẽ.Lão áo vàng ngửa mặt lên thở phào một cái, giơ tay trỏ về hướng chính Ðông nói:- Vu nhi! Ngươi có nhìn thấy không? Toan tú tài ở chỗ đó.Tiêu Lĩnh Vu dương mắt nhìn ra xa quả thấy một chấm đen đang di động ở phía dướiphía Ðông.Lão áo vàng một tay xách Tiêu Lĩnh Vu lên nói:- Muốn luyện võ công thượng thặng thì trước hết phải học nội công. Toan tú tài kia đãluyện môn nội công chính tông của nhà Phật. Nếu ngươi được hắn truyền thụ nộicông và kiếm thuật, thêm vào kiếm pháp của ta, khinh công, chỉ pháp cùng ám khí củaLiễu Tiên Tử thì chỉ trong vòng một năm là có thể hành hiệp trên chốn giang h ...

Tài liệu được xem nhiều: