Thông tin tài liệu:
Ðường Tam Cô cười khẩy hỏi: - Không dám! Không dám! Dường như các hạ có ý không phục thì phải? Bùi Bách Lý vừa rồi chưa nói dứt lời đã bị Ðường Tam Cô chẹn họng càng căm tức trong lòng. Gã sa sầm nét mặt nói: - A¨m khí cùng độc dược của Ðường gia ở Tứ Xuyên tuy độc nhất thiên hạ nhưng Kiếm Môn Song Anh cũng chưa coi vào...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 31 Chương 31 Chu Triệu Long Cạm Bẩy Tiểu Anh HùngÐường Tam Cô cười khẩy hỏi:- Không dám! Không dám! Dường như các hạ có ý không phục thì phải?Bùi Bách Lý vừa rồi chưa nói dứt lời đã bị Ðường Tam Cô chẹn họng càng căm tứctrong lòng. Gã sa sầm nét mặt nói:- A¨m khí cùng độc dược của Ðường gia ở Tứ Xuyên tuy độc nhất thiên hạ nhưngKiếm Môn Song Anh cũng chưa coi vào...Ðường Tam Cô vừa thủng thẳng bước tới vừa ngắt lời:- Các hạ mà không tin ám khí có chất độc của Ðường gia thì thử uống chung rượutrong tay đó đi coi.Bùi Bách Lý cúi xuống nhìn thấy rượu đã biến thành màu tím đen, trong lòng khôngkhỏi kinh hãi, nhưng ngoài mặt vẫn làm vẻ bình tĩnh, cười lạt đáp:- Nếu vậy tại hạ xin đáp lễ.Bùi Bách Lý nói rồi ngấm ngầm vận nội công làm cho rượu độc trong chung thànhmột tia nhỏ phun lên cao ba thước rồi bắn về phía miệng Ðường Tam Cô.Ðồng thời gã lạnh lùng nói:- Có đi mà không có lại là thất lễ. Tại hạ xin mời Tam cô một chung trước.Quần hào trên lầu thấy nội công Bùi Bách Lý ghê gớm như vậy đều ngấm ngầm kinhhãi, nhìn nhau thất sắc.Ðường Tam Cô chúm miệng anh đào thò lưỡi ra như loài rắn. Tia rượu độc lại quaytrở về chung rượu của Bùi Bách Lý.Hai người đều vận nội công thượng thặng đẩy lui đẩy tới tia rượu độc coi rất ly kỳ.Quần hào chú ý nhìn tia rượu, không khỏi trợn mắt há miệng.Chu Triệu Long mỉm cười nói:- Thần công của hai vị đều đến trình độ thần sầu quỷ khốc. Xin đừng tỷ thí nữa đểkhỏi tổn thương hoà khí.Gã vừa nói vừa cầm chung rượu của mình giơ lên bằng tay trái, còn tay phải vẫy mộtcái. Tia rượu liền bắn cả vào chung của gã vừa đầy, không rớt đi một giọt nào.Bùi Bách Lý ngấm ngầm kinh hãi thở dài nghĩ thầm:- Ðường Tam Cô là hạng nữ lưu không ngờ võ công ghê gớm đến thế! Trên chốngiang hồ chỉ thấy đồn đại về môn ám khí độc đáo của Ðường gia ở Tứ Xuyên màkhông thấy nói đến võ công thâm hậu của họ.Ðường Tam Cô cũng hồi hộp nghĩ bụng:- Không trách Kiếm Môn Song Anh được Chu Triệu Long tôn kính là phải.Người võ lâm chỉ ca tụng kiếm thuật của chúng, không ngờ nội lực chúng cũng caothâm đến thế!Hai người cùng sinh lòng kính nể nhau, địch khí tiêu tan. Họ nhìn nhau mỉm cười rồingồi xuống.Tiêu Lĩnh Vu thấy nội lực hai người như vậy trong lòng cũng ngấm ngầm kinh hãi tựhỏi:- Không hiểu công lực của ta đã được như họ chưa?Bỗng nghe Chu Triệu Long cất tiếng cười sang sảng nói:- Tại hạ lại xin có lời giới thiệu với cô nương một vị bằng hữu...Ðường Tam Cô hỏi ngay:- Ai vậy? Thử nói trước cho nghe xem nào.Chu Triệu Long đáp:- Y là một nhân vật nổi danh. Tam cô nương chắc đã nghe tiếng rồi...Gã trỏ vào Tiêu Lĩnh Vu nói tiếp:- Chính là vị này: Tiêu Lĩnh Vu đại hiệp từng làm chấn động giang hồ.Ðường Tam Cô chuyển động cặp thu ba nhìn chằm chặp vào Tiêu Lĩnh Vu. Tuy chàngmặc áo cũ rách, mặt đầy vẻ phong trần mà không dấu được dong mạo anh tuấn. Tamcô nương bất giác tủm tỉm cười nói:- Trên chốn giang hồ người ta đồn đại Tiêu Lĩnh Vu sử kiếm như con thần long.Người y đẹp như ngọc. Bữa nay tiểu muội được thấy mặt mới biết còn xa hơn lờiđồn đại nhiều. Ðáng tiếc cách ăn mặc của y chưa được phong nhã.Tiêu Lĩnh Vu thấy một vị đại cô nương tán dương mình trước mặt mọi người thìkhông khỏi bẽn lẽn, mặt đỏ bừng lên.Chu Triệu Long cười nói:- Tiêu huynh không thích loè loẹt nên ăn mặc thế này để người giang hồ khỏi chú ý.Tiêu Lĩnh Vu nghĩ bụng:- Mình đến mua cơm ăn còn chẳng có tiền thì lấy tiền đâu mà sắm y phục?Nhưng chàng không nói ra miệng chỉ ngồi cười ruồi, lẳng lặng không lên tiếng.Kiếm Môn Song Anh đã lãnh giáo võ công Ðường Tam Cô quả nhiên cao minh phithường, nhưng còn Tiêu Lĩnh Vu chúng chưa được nghe tiếng đồn, mà chẳng nhữngChu Triệu Long ra chiều kính cẩn, cả Ðường Tam Cô đối với chàng cũng hết lòngkhâm phục thì trong lòng rất ấm ức. Nhưng chàng là người trầm mặc ít nói, hai gãkhông sinh sự vào đâu được mà cũng chưa nghĩ ra được kế gì để thử tài chàng.Lại thấy Ðường Tam Cô từ từ đứng dậy thò bàn tay ngọc ra với lấy hồ rượu rót vàochung tủm tỉm cười nói:- Tiêu tướng công áo vải nhìn đời. Ðúng là tác phong của người danh sĩ. Vừa rồi tiệnthiếp nói năng có điều thất thố, bây giờ xin kính mừng chung rượu nhạt để tạ lỗi.Bao nhiêu con mắt trông vào mà Ðường Tam Cô cứ đủng đỉnh nói năng như chỗ khôngngười.Tiêu Lĩnh Vu chân tay luống cuống. Chàng muốn nói mấy câu khiêm tốn từ tạ đồngthời để đáp lời mời rượu, nhưng chàng chậm lời hơn là cử động. Chàng từ từ đứng lênhoang mang đón lấy chung rượu nói:- Ðường Tam Cô dạy quá lời...Chàng ngập ngừng rồi ngửa cổ lên uống.Ðường Tam Cô cũng uống cạn chung không còn một giọt.Chu Triệu Long mỉm cười nâng chung rượu lên nói:- Ba vị không ngại đường xa ngàn dặm tới đây làm vinh dự cho tiểu đệ. Vậy tiểu đệcũng xin cạn chung để tỏ lòng kính ái.Gã là người tâm cơ thâm trầm, lúc nào cũng lưu tâm coi tình thế xung quanh. Gã thấyÐàm Ðồng biến sắc, sợ xảy ra chuyện rắc rối nên nâng chung mời rượu.Kiếm Môn Song Anh đành cạn chung để đáp lại.Ðường Tam Cô vốn là người nghĩ sao làm vậy. Tiêu Lĩnh Vu áo quần rách rưới coikhông thuận mắt mà nàng cũng chẳng kể gì đến. Nàng nhìn kỹ nhân phẩm của chàngkhông khỏi hồi hộp trong lòng. Nàng thấy chàng khuôn mặt đoan chính,tướng mạothanh tú lại có khí độ hiên ngang. Bề ngoài coi thật thanh nhã mà bề trong hùng khíngất trời. Nhất là cặp mắt hắc bạch phân minh trong sáng như sao,có lúc tựa hồ baophủ làn mây mù mịt khiến người coi không biết đâu mà lường.Ðường Tam Cô sinh trưởng vào Ðường môn oai danh lừng lẫy. Nay nàng bôn tẩugiang hồ quen bề phóng đãng. Người võ lâm không ai muốn kết oán với Ðường mônnên thường tỏ ý nhường nhịn. Mười mấy năm trời nàng nuôi thành thói kiêu ngạo, nhưcon ngựa tuột dây cương, nàng muốn sao làm vậy không kể gì những người bên cạnh.Bây giờ nàng đã có hảo cảm với Tiêu Lĩnh Vu thì dù là giữa nơi công chúng cũngkhông uý kỵ. Nàng từ từ đứng dậy tiến lại ngồi bên Tiêu Lĩnh Vu.Tiêu Lĩnh Vu ngửi thấy mùi u ...