Thông tin tài liệu:
Chu Triệu Long nghiêng mình chắp tay nói: - Tiêu huynh có cần gì thì sai khiến hai tên nha đầu này. Tiểu đệ xin cáo thoái. Tiêu Lĩnh Vu đáp lễ nói: - Xin Chu huynh tuỳ tiện. Chu Triệu Long quay lại nhìn Ðường Tam Cô nói: - Chỗ nghỉ của Tam cô nương là Mai Hoa các ở phía tây toà Lan Hoa tịnh xá này. Tiểu đệ xin dẫn đường.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 33 Chương 33 Vọng Hoa Lâu Thấp Thoáng Ánh Ðèn HồngChu Triệu Long nghiêng mình chắp tay nói:- Tiêu huynh có cần gì thì sai khiến hai tên nha đầu này. Tiểu đệ xin cáo thoái.Tiêu Lĩnh Vu đáp lễ nói:- Xin Chu huynh tuỳ tiện.Chu Triệu Long quay lại nhìn Ðường Tam Cô nói:- Chỗ nghỉ của Tam cô nương là Mai Hoa các ở phía tây toà Lan Hoa tịnh xá này. Tiểuđệ xin dẫn đường.Ðường Tam Cô liếc mắt nhìn Tiêu Lĩnh Vu mỉm cười nói:- Tiêu huynh đi nghỉ thôi, tiểu muội đi đây.Tiêu Lĩnh Vu nói:- Tam cô nương dọc đường vất vả cũng nên đi nghỉ sớm đi.Nói đoạn chàng chắp tay tiễn khách.Chu Triệu Long dẫn Ðường Tam Cô ra khỏi Lan Hoa tịnh xá xuyên qua đoạn đườngnhỏ rải đá vụn thẳng tới Mai Hoa các.Mai Hoa các gọi thế vì các loại hoa mai ở đây tất cả mười mấy thứ. Phong cảnh cổkính thanh nhã.Mai Hoa các là toà lầu riêng biệt. Hai ả tỳ nữ áo trắng đã chờ sẵn ở ngoài lâu đểnghênh tiếp.Lan Hoa tịnh xá và Mai Hoa các tuy ở chung một vùng nhưng cách một cái sân rộngthành ra xa nhau đến hơn một trượng.Chu Triệu Long dẫn Ðường Tam Cô vào trong gác. Gã dặng hắng một tiếng rồi cườihỏi:- Tam cô nương! Nhân phẩm của Tiêu Lĩnh Vu thế nào?Ðường Tam Cô thường qua lại giang hồ nên tuy là một vị cô nương nhưng đã bỏ hếtthói thường của nữ nhi. Nàng tủm tỉm cười đáp:- Y có vẻ phong lưu anh tuấn khác hẳn mọi người. So với nhị trang chúa còn có phầnhơn.Chu Triệu Long cười lạt nói:- Không dám! Không dám! Tiểu đệ không có ý phản đối.Ðường Tam Cô cười nói:- Thế là hay lắm! Bằng không sẽ phải nếm mùi 18 thứ ám khí tuyệt độc của Ðườnggia.Chu Triệu Long hỏi:- Ðường môn có 18 thứ ám khí tuyệt độc. Không hiểu Tam cô nương đã học đượcmấy chiêu?Ðường Tam Cô đáp:- Nói ra Chu huynh đừng cười. Tiểu muội học được mười hai thứ.Chu Triệu Long nói:- Thế là nhiều rồi. Mười hai thức ám khí cũng đã đủ để đi khắp thiên hạ. Có điều tiểuđệ chưa hiểu thủ pháp phóng ám khí của Ðường gia so với Bát Thủ Thần Long ÐoanMộc Chính ra sao?Ðường Tam Cô đáp:- Tiểu muội tuy chưa gặp Bát Thủ Thần Long Ðoan Mộc Chính nhưng đã được nghegia mẫu nói: Lão nhờ môn ám khí mà nổi tiếng võ lâm và lấy nhã hiệu là Bát ThủThần Long.Chu Triệu Long lại hỏi:- Nếu hai bên so sánh thì ai hơn ai kém?Ðường Tam Cô đáp:- Bàn về thủ pháp thì hoặc giả mỗi người có một chỗ độc đáo, nhưng nói đến chuyệnđối địch và đả thương đối phương thì Ðoan Mộc Chính so với Ðường gia thế nàođược!Chu Triệu Long nói:- Xin cô nương cho nghe rõ thêm lời cao luận.Ðường Tam Cô đáp:- Trong 18 môn ám khí tuyệt độc của Ðường gia thì 9 thứ là vật rất nhỏ. Khi rớt xuốngkhông thành tiếng động, lại có thể tung ra một phát mấy trăm mũi tẩm chất độc, hễthấy máu là sưng ngay. Chắc Ðoan Mộc Chính khó lòng bì kịp.Chu Triệu Long nói:- Tiểu đệ hiểu rồi...Gã nghiêm nét mặt nói tiếp:- Tam cô nương tiếp được thiếp mời của tại hạ chịu vui lòng đến Bách hoa sơn trangkhiến cho tại hạ rất lấy làm vinh hạnh. Nhưng tại hạ có một điều nếu không nói ra thìchẳng khác nào cái gai trong cổ họng. Mong rằng cô nương lượng thứ cho.Gã nói câu này bằng một giọng rất trịnh trọng.Ðường Tam Cô ngẫm nghĩ một chút rồi hỏi lại:- Phải chăng là câu chuyện có liên quan đến Tiêu Lĩnh Vu?Chu Triệu Long đáp:- Tam cô nương đoán trúng một phần.Ðường Tam Cô hỏi:- Nhị trang chúa nói vậy nghĩa là sao?Nàng thấy Chu Triệu Long mặt lạnh như tiền, bất giác ngấm ngầm vận nội công đềphòng.Chu Triệu Long đáp:- Vụ này chẳng những liên quan đến Tiêu Lĩnh Vu mà còn liên quan đến cả Tam cônương.Ðường Tam Cô giục:- Vậy nhị trang chúa nói đi! Bản nhân rửa tai để nghe đây.Chu Triệu Long nói:- Tại hạ muốn cùng Tam cô nương thoả thuận một hiệp định quân tử.Ðường Tam Cô hỏi:- Thế là nghĩa làm sao?Chu Triệu Long đáp:- Về chuyện tư nhân giữa Tam cô nương và Tiêu Lĩnh Vu tại hạ không hỏi đến màcòn muốn xúc tiến dùm cho việc mau thành.Ðường Tam Cô tuy là người phóng lãng, nhưng nghe Chu Triệu Long nói huỵch toẹt racũng không khỏi thẹn thùng. Nàng vội hỏi:- Nhị trang chúa muốn bản nhân phải làm gì?Chu Triệu Long đáp:- Giản dị lắm! Tại hạ chỉ yêu cầu Tam cô nương đừng nói rõ mọi sự ở Bách Hoa sơntrang với Tiêu Lĩnh Vu.Ðường Tam Cô chau mày ngẫm nghĩ một lúc rồi hỏi lại:- Nếu y hỏi tới bản nhân thì sao? Bản nhân đã không thể lừa y mà cũng chẳng thể từchối nói là không biết được.Chu Triệu Long nói:- Sự thực thì trăm phần cô nương mới biết có một và là nghe người giang hồ đồn đại,chẳng lấy gì làm chuẩn đích. Vậy nếu Tiêu Lĩnh Vu hỏi đến thì cô cứ bảo y hỏi thẳngtại hạ.Ðường Tam Cô hỏi:- Nếu bản nhân nói rồi thì làm thế nào?Cặp mắt Chu Triệu Long lấp lánh ánh hàn quang, gã nói:- Dĩ nhiên tại hạ sẽ nói xấu Tam cô nương trước mặt Tiêu Lĩnh Vu...Ðường Tam Cô ngắt lời:- Bản nhân có điều chi xấu?Chu Triệu Long đáp:- Dù Tam cô nương chẳng có điều chi xấu xa đáng kể nhưng cô nên biết rằng lời phaovu cũng đủ làm tổn thương đến thanh danh cô. Tại hạ tự tin có thể tạo ra một thiên cốsự ...