Thông tin tài liệu:
Kim Hoa phu nhân hé miệng anh đào cười nói: - Người ta đồn ở Trung Nguyên có nhiều linh khí. Ðêm nay được gặp tiểu huynh đã chứng minh lời đồn không sai sự thực . Mụ đưa bàn tay ngọc ra cầm lấy chung rượu uống cạn ngay. Thẩm Mộc Phong nói: - Người anh em của tại hạ tuy võ công có thành tựu đôi chút nhưng kiến văn trên đường giang hồ chưa đủ. Từ nay mong được phu nhân chỉ điểm cho y về môn tuyệt nghệ ở Miêu Cương. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 41 Chương 41 Phô Ðộc Vật Kim Hoa Ðắc ChíKim Hoa phu nhân hé miệng anh đào cười nói:- Người ta đồn ở Trung Nguyên có nhiều linh khí. Ðêm nay được gặp tiểu huynh đãchứng minh lời đồn không sai sự thực .Mụ đưa bàn tay ngọc ra cầm lấy chung rượu uống cạn ngay.Thẩm Mộc Phong nói:- Người anh em của tại hạ tuy võ công có thành tựu đôi chút nhưng kiến văn trênđường giang hồ chưa đủ. Từ nay mong được phu nhân chỉ điểm cho y về môn tuyệtnghệ ở Miêu Cương.Kim Hoa phu nhân đưa đẩy cặp mắt phong tình cười đáp:- Nếu lệnh đệ cao hứng thì bản nhân cũng chẳng tiếc gì.Tuy miệng mụ nói với Thẩm Mộc Phong mà mắt vẫn liếc nhìn Tiêu Lĩnh Vu.Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm:- Giọng lưỡi mụ này có vẻ khoác lác. Ðó bất quá là câu nói khách sáo, chẳng lẽ TiêuLĩnh Vu này lại xin mụ dạy bảo thật sự?Thẩm Mộc Phong nói:- Tại hạ xin thay mặt cho tam đệ tạ ơn phu nhân...Hắn đưa mắt nhìn Vũ Văn Hàn Ðào nói tiếp:- Vị này là Vũ Văn Hàn Ðào tiên sinh, chủ nhân Toàn Cơ thư lâu.Tiêu Lĩnh Vu chắp tay nói:- Tại hạ được nghe danh đã lâu. Bữa nay hội ngộ thật là vạn hạnh.Vũ Văn Hàn Ðào nâng chung cười nói:- Tiêu Lĩnh Vu bước chân vào giang hồ mới hơn một năm mà thanh danh đã lừng lẫyvõ lâm. Bữa nay được gặp mặt thật thoả lòng khát vọng.Vũ Văn Hàn Ðào tuy đã gặp Tiêu Lĩnh Vu ở Thánh thiền các núi Võ Ðương, nhưng khiấy chàng là một thằng nhỏ yếu ớt gió thổi bay, khác hẳn với ngày nay thì lão còn nhớchàng thế nào được.Thẩm Mộc Phong thấy Vũ Văn Hàn Ðào tán dương Tiêu Lĩnh Vu liền cười rồi nói:- Vũ Văn huynh quá khen rồi.Hắn cướp lời không để Tiêu Lĩnh Vu kịp giải thích với Vũ Văn Hàn Ðào.Tiêu Lĩnh Vu nhận thấy lúc này nhiều chuyện dây dưa thì có giải thích cũng khó mànói cho rõ được. Chàng liền lẳng lặng không lên tiếng.Vũ Văn Hàn Ðào từ từ đặt chung rượu trong tay xuống hỏi:- Môn thần công của Thẩm huynh đã thành tựu. Kim Hoa phu nhân cũng từ MiêuCương tới nơi. Thời cơ hiện nay kể ra đúng lúc. Không hiểu Thẩm huynh an bài thếnào?Thẩm Mộc Phong đáp:- Tuy tiểu đệ đã nghĩ tới mấy biện pháp, nhưng không dám tự chuyên. Hai vị đến vừamay, tiểu đệ muốn được nghe cao kiến của hai vị.Kim Hoa phu nhân nói:- Bản nhân ở tận Miêu Cương, không hiểu mấy về tình thế Trung Nguyên, chỉ trôngvào chủ trương của hai vị.Thẩm Mộc Phong nói:- Mấy năm gần đây vết chân của Vũ Văn huynh đi khắp hai miền Nam Bắc sông ÐạiGiang, ngấm ngầm quan sát tình thế võ lâm, trong lòng chắc đã có sẵn thành kiến?Vũ Văn Hàn Ðào đáp :- Hiện nay trong các môn phái lớn, ngoại trừ Vô Vi đạo trưởng phái Võ Ðương, cònđều như người trong mộng. ..Kim Hoa phu nhân đột nhiên ngắt lời:- Vũ Văn tiên sinh mấy lần lên núi Võ Ðương, chẳng lẽ còn chưa thuyết phục đượcVô Vi đạo trưởng?Vũ Văn Hàn Ðào đáp :- Lão mũi trâu đó tuy đã mấy lần đàm luận với tại hạ nhưng vẫn không có ý liên thủvới chúng ta. Mỗi khi tại hạ đề cập tới chính đề là lão lại ra vẻ hồ đồ lảng sangchuyện khác, tiểu đệ cũng không lộ liễu thái quá. Thế nên mấy lần gặp mặt mà vẫnchưa nên công chuyện gì.Thẩm Mộc Phong nói:- Lão mũi trâu Vô Vi tự nhận là người trong danh môn chính phái mới không chịu liênthủ với chúng ta.Vũ Văn Hàn Ðào cười nói:- Cái đó Thẩm huynh hãy yên lòng. Chỉ trong khoảng một tháng, tiểu đệ chắc y phảiđến Bách Hoa sơn trang để cầu cứu.Kim Hoa phu nhân đột nhiên xen vào:- Trừ khi Vô Vi đạo trưởng là người xương đồng da sắt không sợ đau khổ chẳng nóilàm chi, còn nếu lão có tấm thân bằng xương thịt thì khó lòng chịu nổi nỗi đau khổ bịrắn cắn. ..Trên môi mụ nở một nụ cười lạnh nhạt, cặp mắt chiếu ra những tia hàn quang nhìnchằm chặp vào Vũ Văn Hàn Ðào hỏi:- Vũ Văn huynh! Liệu có chắc Vô Vi đạo trưởng sẽ tới Bách Hoa sơn trang để cầucứu không?Vũ Văn Hàn Ðào đáp:- Xin phu nhân cứ yên tâm. Lúc tại hạ rời chân đã nói hở cho Vô Vi đạo trưởng biết...Kim Hoa phu nhân ngắt lời:- Phải chăng Vũ Văn huynh đã nói cho lão biết là ngấm ngầm thả kim xà ra?...Vũ Văn Hàn Ðào cười đáp :- Dù tại hạ có ngu dại cũng không đến nỗi ngớ ngẩn như thế. Tại hạ chỉ nói là gầnđây khí sắc của lão kém phần tươi đẹp, không chừng sắp mắc phải quái tật.Tại hạ đang ở Bách Hoa sơn trang, nếu đạo huynh cảm thấy khó ở thì cứ phái ngườinhà tới Bách Hoa sơn trang...Thẩm Mộc Phong hỏi:- Vô Vi đạo trưởng là người thông tuệ mà Vũ Văn huynh nói mấy câu lộ liễu như vậychẳng lẽ lão không phát giác ngay đương trường?Vũ Văn Hàn Ðào nói:- Có khi lão mũi trâu phát giác ngay lúc đó mà có thể thực tình chưa thấy gì. Tại hạđứng dậy cáo từ, lão đưa ra khỏi đan thất, không thấy nói câu gì.Kim Hoa phu nhân ngưng thần ngẫm nghĩ một lúc rồi hỏi:- Vũ Văn huynh ngầm thả kim xà tập công Vô Vi đạo trưởng bữa nay là mấy ngàyrồi?Vũ Văn Hàn Ðào đáp:- Tính cả bữa nay là bảy ngày, không hiểu nọc rắn bao giờ phát động?Kim Hoa phu nhân trầm ngâm một chút rồi đáp:- Kể ra phát động rồi mới đúng. Dù nội công lão có tinh thâm thì hai ngày đầu còn rángchịu đựng được. Ðến ngày thứ ba là phải ...