Danh mục

Xác chết loạn giang hồ - Hồi 45

Số trang: 8      Loại file: doc      Dung lượng: 54.50 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiêu Lĩnh Vu khen thầm: - Vân Dương Tử nổi danh thiên hạ quả nhiên không phải may mắn mà được. Ngoài võ công cao thâm, đạo nhân còn tâm tư thận mật. Chu Triệu Long nghe Vân Dương Tử nói vậy, liền mắng thầm trong bụng: - Lão mũi trâu này thật khó chơi quá ! Kim Hoa phu nhân từ từ móc trong bọc ra hai cái bình ngọc đặt trên kỳ tre giường nói: - Bản nhân có thể sử bách độc hại người. Nhưng về thuốc giải thì có hai ba loại giải được nọc linh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 45 Chương 45 Tiêu Lang Thật Chạm Trán Tiêu lang GiảTiêu Lĩnh Vu khen thầm:- Vân Dương Tử nổi danh thiên hạ quả nhiên không phải may mắn mà được.Ngoài võ công cao thâm, đạo nhân còn tâm tư thận mật.Chu Triệu Long nghe Vân Dương Tử nói vậy, liền mắng thầm trong bụng:- Lão mũi trâu này thật khó chơi quá !Kim Hoa phu nhân từ từ móc trong bọc ra hai cái bình ngọc đặt trên kỳ tre giường nói:- Bản nhân có thể sử bách độc hại người. Nhưng về thuốc giải thì có hai ba loại giảiđược nọc linh xà. Nếu Ðạo trưởng không tín nhiệm thì tự chọn lấy một bình mà dùng.Vân Dương Tử ngó ba chiếc bình ngọc tủm tỉm cười nói:- Nếu bần đạo cũng dự bị một cuốn sách Tam kỳ chân quyết hay bức hoạ Ngọc TiênTử giả đưa ra để phu nhân lựa chọn một bức thì phu nhân nghĩ sao?Kim Hoa phu nhân nghĩ thầm :- Lão mũi trâu này đáo để thật ! Ta thử bức bách lão lấy hai bức ra coi xem lão bảosao?Mụ liền nói:- Nếu Ðạo trưởng có dự bị như vậy thì cho bản nhân xem một chút.Vân Dương Tử đưa mắt ngó Vũ Văn Hàn Ðào nói:- Những âm mưu ám toán chỉ có thể dùng được một lần. Bần đạo dĩ nhiên không đivào vết xe đổ.Ðạo nhân thò tay vào bọc quả nhiên lấy ra hai cuốn lụa màu vàng dài rộng bằng nhau,dầy mỏng một loại. Y lại lấy ra hai cuốn da dê bọc hoạ đồ nói tiếp:- Phu nhân thử lựa đi may thì được của thật, không may thì phải của giả.Kim Hoa phu nhân coi tỷ hai cuốn sách và hai bức họa thì giống hệt nhau, khó lòngphân biệt được chân giả. Mụ đành ngậm miệng không biết nói sao .Tiêu Lĩnh Vu đột nhiên nghiêng mình rảo bước tiến lại.Triển Diệp Thanh cho là chàng muốn ra tay sang đoạt, gã liền lạng mình đứng trướcnhững cuốn sach và tranh vẽ.Bỗng thấy Tiêu Lĩnh Vu cầm ba chiếc bình ngọc lên hỏi:- Trong ba bình này, bình nào đựng thuốc giải nọc kim xà, xin phu nhân cho biết .Kim Hoa phu nhân đáp:- Bình thuốc trắng là đúng, nhưng họ không tin thì tỷ tỷ cũng chẳng biết làm thế nào?Tiêu Lĩnh Vu lại cầm bình thuốc trắng giơ lên hỏi:- Phu nhân ! đúng là bình này phải không?Kim Hoa phu nhân biến sắc hỏi lại:- TIểu huynh đệ muốn điều chi?Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Bọ ta đến đây cốt để lấy Tam kỳ chân quyết và tranh Ngọc Tiên Tử, nếu còn đấu trínhư vậy thì e rằng chẳng ai được hài lòng. Vì thế tiểu đệ thình cầu phu nhân hãy lấythuốc giải tặng cho Ðạo trưởng trước.Kim Hoa phu nhân cười đáp:- Hay lắm ! Tỷ tỷ thành toàn thanh danh cho tiểu đệ. Tiểu huynh đệ đổi lấy chiếc bìnhmàu biếc.Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm:- Mụ này quả là thâm độc.Chàng liền đổi lấy chiếc bình ngọc mé tả đưa cho Vân Dương Tử nói:- Xin đạo huynh lấy một viên trong bình này cho quí chưởng môn uống thử coi.Lòng chàng vẫn chưa tin Kim Hoa phu nhân nên giọng nói vẫn có ý dè dặt.Vân Dương Tử cũng biết dằng co mãi chẳng xong, liền đón lấy bình ngọc nói:- Tiêu đại hiệp nổi tiếng khắp võ lâm, bần đạo tin được rồi.Ðạo nhân có ý trút trách nhiệm trên đầu Tiêu Lĩnh Vu.Tiêu Lĩnh Vu bị Vân Dương Tử chụp cho cái mũ lớn quá, chàng chấn động tâm thầnnghĩ thầm:- Vân Dương Tử vì tín nhiệm ta mà cho Vô Vi Ðạo trưởng uống thuốc kia. Nếu làthuốc độc thì Vô Vi Ðạo trưởng chết về câu nói của mình.Trong lòng rất đỗi khẩn trương chàng bất giác quay lại nhìn Kim Hoa phu nhân.Trên gương mặt diễm lệ, Kim Hoa phu nhân nở nụ cười tươi thầm hỏi:- Tiểu huynh đệ còn nhìn gì nữa? Chẳng lẽ không tin cả tỷ tỷ ư?Tiêu Lĩnh Vu mắng thầm:- Con người hung ác như mụ,ai mà tin được?Nhưng chàng đáp ngay:- Ðâu dám, đâu dám !Vân Dương Tử mở nắp bình lấy một viên thuốc cho Vô Vi Ðạo trưởng uống.Chu Triệu Long tuy thấy Tiêu Lĩnh Vu can thiệp vào việc người, nhưng trước mặtquần hào gã không dám phiền trách chàng mà chỉ buồn trong ruột.Triển Diệp Thanh, Chung Nam nhị hiệp và Vân Dương Tử cả bốn người đều chú ýnhìn Vô Vi Ðạo trưởng để coi phải ứng của dược vật.Trong căn nhà tranh rách nát, bầu không khí trở nên trầm tịch khẩn trương vô cùng.Chung Nam nhị hiệp, Vân Dương Tử, Triển Diệp Thanh cùng bọn Vũ Văn Hàn Ðào,Chu Triệu Long đều ngấm ngầm đề tụ nội lực phòng ngừa. Nếu Vô Vi Ðạo trưởnguống thuốc vào mà xảy chuyện nguy hại là lập tức gây nên một trường ác chiến nguyhiểm.Kim Hoa phu nhân tâm cơ thâm trầm, tư cách xảo quyệt mà lại sắc đẹp như hoa khiếnngười ta không biết đâu mà mò. Hành động của mụ chân thành hay giả dối, cao thâmkhôn lường.Trong khoảng thời gian chừng uống cạn tuần trà, bỗng thấy Vô Vi Ðạo trưởng cửđộng hai tay buông tiếng thở dài.Tiêu Lĩnh Vu tưởng chừng trút tảng đá đè trên ngực, bụng bảo dạ:- Xem chừng thuốc này trúng rồi.Bỗng nghe thanh âm nhỏ bé lọt vào tai:- Tiểu huynh đệ ! Bảo lão mũi trâu lấy nốt hai viên thuốc trong bình ngọc cho Vô ViÐạo trưởng uống vào , sau chừng nửa giờ là lão tỉnh lại.Tiêu Lĩnh Vu đảo mắt nhìn mọi người trong nhà tranh nhận thấy không ai nghe rõ thìbiết là Kim Hoa phu nhân dùng phép truyền âm nhập mật nói riêng cho mình nghe.Chàng không rảnh để suy nghĩ thêm nữa vội lên tiếng:- Mau lấy nốt hai viên thuốc trong bìn ...

Tài liệu được xem nhiều: