Danh mục

Xác chết loạn giang hồ - Hồi 50

Số trang: 8      Loại file: doc      Dung lượng: 55.00 KB      Lượt xem: 17      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiêu Lĩnh Vu chấn động tâm thần. Chàng muốn quay đầu nhìn lại để ngó thiếu nữ một lần mà không thể được. Thiếu nữ dường như đã phát giác ra Tiêu Lĩnh Vu, cất giọng dịu dàng hỏi : - Ngươi là ai ? Gia gia ta đâu rồi ? Tiêu Lĩnh Vu nghe nói, khốn nỗi không sao trả lời được. Chàng cảm thấy chiếc ống sắt đang cắm ở cánh tay đột nhiên có người rút ra. Tai chàng lại nghe thanh âm dịu dàng yếu ớt nói : ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 50 Chương 50 Cha Hung Ác Sinh Con Phúc HậuTiêu Lĩnh Vu chấn động tâm thần. Chàng muốn quay đầu nhìn lại để ngó thiếu nữmột lần mà không thể được.Thiếu nữ dường như đã phát giác ra Tiêu Lĩnh Vu, cất giọng dịu dàng hỏi :- Ngươi là ai ? Gia gia ta đâu rồi ?Tiêu Lĩnh Vu nghe nói, khốn nỗi không sao trả lời được.Chàng cảm thấy chiếc ống sắt đang cắm ở cánh tay đột nhiên có người rút ra. Taichàng lại nghe thanh âm dịu dàng yếu ớt nói :- Gia gia ta lại hại ngươi rồi. Hỡi ơi ! Dù ngươi có cứu được ta sống nhưng phải đổimột mạng lấy một mạng thì ta còn sung sướng gì .Tiêu Lĩnh Vu thấy gương mặt trắng như tuyết. Rồi một bàn tay mềm mại như khôngxương khẻ đặt lên trán chàng. Thiếu nữ lại cất tiếng trong trẽo nói :- Thật là tàn nhẫn với ngươi ! Gia gia ta y thuật cao minh. Suốt ngày lão nhân gia đikiếm người căn cơ tuyệt hảo để đổi máu xấu trong mình ta. Tuy ta không tán thànhbiện pháp này nhưng cũng không ngăn trở được gia gia, vì thường thường ta ngất điđến mấy ngày không tỉnh...Cô ngừng lại một chút rồi hỏi :- Ta hỏi sao ngươi không trả lời ?Tiêu Lĩnh Vu nhủ thầm :- Bụng ta muốn nói nhưng miệng ta không thốt nên lời.Thiếu nữ lại lên giọng oán trách phụ thân :- Ta biết rồi ! Nhất định gia gia ta đã điểm huyệt ngươi.Tiêu lĩnh Vu tự hỏi :- Ðúng thế ! Cô biết thế sao không giải huyệt cho ta ?Lại nghe thiếu nữ nói tiếp :- Xin lỗi ngươi. Ta không biết giải huyệt. Ðành chờ gia gia trở lại giải khai cho mớiđược. Bây giờ ta hãy buột vết thương cho ngươi trước.Tiêu Lĩnh Vu cảm thấy dường như có vật gì buột vào, nhưng lực đạo yếu ớt, như cónhư không thì nghĩ thầm :- Sức cô này không trói nổi con gà. Không ngờ gia gia cô hung ác là thế mà lại sinh hạmột cô gái ôn nhu. Ðức thượng đế sao nở gieo vào con người thiện lương một tuyệtchứng tệ hại ?...Ðột nhiên chàng xoay chuyển ý nghĩ :- Trước ta cũng bị chứng tam âm tuyệt mạch, bao nhiêu danh sư đều thúc thủ. Thế mànay chẳng những tuyệt mạch đã khai thông mà mình còn mang tuyệt kỹ. Cô này kéodài được mạng sống mẩy năm không chết thì đủ biết bịnh cô chưa phải là tuyệtchứng. Hoặc giả trên thế gian còn có thứ lương dược điều trị cho cô khỏi được...Chàng còn đang ngẫm nghĩ bỗng thấy bóng người thấp thoáng.Ðộc thủ Dược Vương đã nhẩy vào trong nhà.Cặp mắt lão lấp loáng ánh hàn quang, nhìn Tiêu lĩnh Vu và thiếu nữ.Hắn dậm chân thở dài hỏi :- Hài tử ! Ngươi tỉnh lại từ hồi nào ?Thiếu nữ buồn rầu đáp :- Hài tử tỉnh lại khá lâu rồi và đã buột vết thương cho y. Gia gia nên giải khai huyệtđạo cho y lẹ đi !Ðộc thủ Dược Vương thở dài nói :- Người tính không bằng trời định. Hài tử ! Trong số mạng của ngươi đã ghi rõ phảichịu tuyệt chứng hành hạ. .Hắn vung tay giải khai á huyệt cho Tiêu Lĩnh Vu.Tiêu Lĩnh Vu thở phào một cái trút hết uất khí trước ngực ra ngoài nói :- Bệnh thế của lệnh ái đã kéo dài được mấy năm không chết. Như vậy đủ rõ cònthuốc chữa được.Ðộc thủ Dược Vương nói :- Ðó là nhờ y thuật của lão phu cao minh khôn lường mới giữ nguyên khí cho y mấynăm không tiêu tan.Tiêu Lĩnh Vu nói :- Trời đất bao la thiếu chi chuyện kỳ dị. Tại hạ không nghĩ rằng bệnh chứng của lệnhái trở thành bất trị. Các hạ tự xưng là dược vương nhưng chưa chắc đã hiểu hết đượcdược vật thiên hạ.Ðộc thủ Dược Vương nói :- Lão phu đã không cứu trị được thì e rằng không còn ai chữa nỗi nữa.Thiếu nữ lại lên tiếng :- Gia gia ơi ! Y còn mấy nơi huyệt đạo chưa được giải khai. Sao gia gia không giảihết rồi hãy nói chuyện ?Ðộc thủ Dược Vương nói :- Hài tử ! Ngươi nên biết gã...Ðột nhiên lão ngừng lại vung chưởng giải khai nốt năm chỗ huyệt đạo cho Tiêu LĩnhVu.Thiếu nữ hỏi :- Y làm sao ?Cô vừa đưa câu hỏi ra khỏi miệng thì Tiêu Lĩnh Vu đã ngồi dậy rồi.Ðộc thủ Dược Vương bỗng nhẩy lên nói :- Tiểu nữ là người nhu nhược thiện lương không liên quan gì đến y. Vậy chúng ta rangoài tỷ thí để khỏi làm thương tổn đến y.Tiêu Lĩnh Vu vận động chân khí thấy huyết mạch lưu thông, chàng cười mát nói :- Cần gì phải vội thế. Tại hạ có tỷ thí với các hạ hay không bây giờ vẫn chưa quyếtđịnh.Thiếu nữ đột nhiên quay lại nói :Hai con cọp tranh đấu tất có con chết. Gia gia ta tuy làm hại ngươi nhưng cũng chỉ vìta. Nếu thân thể ta khỏe mạnh thì tự nhiên gia gia ta không tìm ngươi để đổi máu. Nếungươi hận gia gia ta thì hãy trút mối hận lên mình ta. Hỡi ơi ! Võ công gia gia ta rất caothâm. Ngươi không địch nỗi đâu.Tiêu Lĩnh Vu đột nhiên thò tay rút mũi ngân châm ở huyệt Thiên Ðột ra rồi từ từ đứngdậy nhìn Ðộc thủ Dược Vương nói :- Con người tàn nhẫn như các hạ mà lại sinh ra một cô gái thiện lương đến thế. Thanôi ! Trong hai cha con mà một thiện một ác, khác nhau một trời một vực... !Ðộc thủ Dược Vương tức giận nói :- Ngươi dám giáo huấn lão phu !Hắn vung tay phải phóng chỉ điểm tới.Tiêu Lĩnh Vu lạng mình né tránh, lùi lại hai bước.Ðộc thủ Dược Vương kinh hãi vội nhẩy lùi lại lớn tiếng :- Ði ! Chúng ta ra ngoài kia tỷ đấu. Nếu ngươi có thể. ...

Tài liệu được xem nhiều: