Danh mục

Xác chết loạn giang hồ - Hồi 51

Số trang: 8      Loại file: doc      Dung lượng: 55.00 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiêu Lĩnh Vu trong lòng vẫn băn khoăn về Trung Châu Nhị Cổ, liền hỏi : - Ðêm nay có ai đến dòm dỏ không ? Ngọc Lan đáp : - Nô tỳ theo Kim Hoa phu nhân tìm kiếm Tam gia. Từ lúc trở về chưa nghe thấy gì. Kim Lan cũng nói tiếp : - Nô tỳ vẫn trông coi sảnh đường cũng không được cảnh giác chi hết. Tiêu Lĩnh Vu rất lấy làm kỳ nghĩ thầm :
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 51 Chương 51 Kim Hoa Phu Nhân Ðả Bại Nhị HiệpTiêu Lĩnh Vu trong lòng vẫn băn khoăn về Trung Châu Nhị Cổ, liền hỏi :- Ðêm nay có ai đến dòm dỏ không ?Ngọc Lan đáp :- Nô tỳ theo Kim Hoa phu nhân tìm kiếm Tam gia. Từ lúc trở về chưa nghe thấy gì.Kim Lan cũng nói tiếp :- Nô tỳ vẫn trông coi sảnh đường cũng không được cảnh giác chi hết.Tiêu Lĩnh Vu rất lấy làm kỳ nghĩ thầm :- Thế này thì lạ thiệt ! Bách Hoa Sơn Trang bố trí nghiêm mật là thế,Trung Châu NhịCổ tiến vào trong là bị phát giác ngay mà sao trong trang lại không báo tin cảnh giác.Chẳng lẽ hai ả này dấu diếm ? Cũng không có lý, Nhị Cổ nói mà không làm. Họ chưađến đây hay là mới tới nửa chừng thấy khó vào được mà phải rút lui ? Chàng vừa nghĩvừa vén rèm bước vào nhà.Ngọc Lan bật lửa lên thắp vào cây bổng chú l, Nhị Cổnói m ll ,- Tam gia có muốn xơi gì không ?Tiêu Lĩnh Vu xua tay đáp :- Không cần đâu. Ta phải nghỉ ngơi một lúc. Các ngươi cũng về nghỉ đi.Kim Lan, Ngọc Lan đưa mắt nhìn nhau muốn nói lại thôi, từ từ đi ra.Hai ả nữ tỳ đi rồi, Tiêu Lĩnh Vu liền ngồi xắp bằng vận khí điều dưỡng.Chàng rấtbăn khoăn về chỗ máu còn lại trong người vì chàng ngờ phần lớn đã bị rút mất, khônghiểu có ảnh hưởng gì đến công lực chăng ? Chàng thử vận khí thấy huyết mạch lưuthông khoan khoái, không có điều gì trở ngại. Nên biết Ðộc Thủ Dược Vương lúc rútmáu trong người Tiêu Lĩnh Vu mấy lần bị kinh động, lấy máu chưa được bao nhiêu,nhưng trong lòng Tiêu Lĩnh Vu cực kỳ sợ hãi tưởng mình đã mất đến phân nửa. Chàngvận khí đến mấy lần, dần dần đi vào chỗ quên mình, ngủ đi. Lúc chàng tỉnh lại thì ánhtriều dương đã lọt vào trong nhà. Chàng chợt nhớ tới cuộc tỷ võ giữa Chung Nam NhịHiệp và Kim Hoa phu nhân liền từ trên giường nhãy xuống, không kịp rửa mặt chạythẳng ra ngoài. Chàng thấy Ngọc Lan, Kim Lan đã đao kiếm và chờ ở ngoài sãnhđường.Tiêu Lĩnh Vu vội hỏi :- Kim Hoa phu nhân có đến không ?Ngọc Lan đáp :Chưa thấy phu nhân lại. Nhị trang chúa đã tới mời Tam gia đi coi tỷ võ, nhưng tiểu tỳthấy Tam gia đang nhập định chưa tỉnh không dám kinh động.Tiêu Lĩnh Vu hỏi :- Nhị trang chúa đi lâu chưa ?Kim Lan đáp :- Chưa đầy một giờ.Tiêu lĩnh Vu nói ngay :- Nếu vậy cuộc đấu không chừng phân thắng bại sinh tử rồi...Chàng cất bước chạy đi được hai bước, chợt động tâm quay lại hỏi Ngọc Lan :- Ngươi vừa nói gì ?Ngọc Lan nở nụ cười thê lương đáp :- Tiểu tỳ không để Nhị trang chúa tiến vào . Hỡi ơi ! Vả lại chính. tiểu tỳ đã sắp chếtrồi thì Nhị trang chúa hay ai cũng không cần nữa.Tiêu Lĩnh Vu ngẩn người ra hỏi :- Ta càng nghe càng hàm hồ. Ðầu đuôi câu chuyện ra làm sao ?Ngọc Lan đưa tay lên lau nước mắt cười đáp :- Kim Hoa phu nhân và Chung Nam Nhị Hiệp chắc đã khai diễn cuộc tỷ võ.Tam gia hãy đi coi rồi sẽ tính. Tiểu tỳ cũng đành liều. Cùng lắm đến chết là xong.Còn nghìn thứ cực hình hành hạ, tiểu tỳ chẳng để tâm đến nữa.Tiêu Lĩnh Vu nhìn thấy hai ả mắt xưng u, hiển nhiên đã qua một cơn khóc lóc rất lâu.Chàng thở dài hỏi :- Có phải Nhị trang chúa định sấn vào không ?Kim Lan đáp :- Ngọc Lan muội muội cầm ngang thanh kiếm ngăn cản, quyết không nhượng bộ. Nhịtrang chúa hầm hầm bỏ đi. Nếu y đến trước Ðại trang chúa kể tội Ngọc Lan muộimuội thì e rằng...Ngọc Lan lắc đầu không để Kim Lan kể tiếp, thị nói :- Chớ làm chậm trễ bước đường Tam gia đi coi tỷ võ. Ngươi đừng nói nữa.Tiêu Lĩnh Vu hỏi :- Các ngươi mặc võ phục đeo kiếm phải chăng chuẩn bị đi coi nhiệt náo ?Ngọc Lan đáp :- Bọn nô tỳ thân phận thấp hèn khi nào được phước lớn như vậy ?Kim Lan nói theo :- Chị em nô tỳ chờ họ đến bắt. Vạn nhất mà Tam gia chưa tỉnh lại thì chị em tỷ muộiphải kháng cự với những người đến đây...Ngọc Lan nói :- Bây giờ Tam gia tỉnh lại rồi, bọn nô tỳ không cần phải kháng cự nữa.Tiêu Lĩnh Vu cặp mắt lấp loáng nói :- Ði ! Các ngươi cùng ta ra coi tỷ võ.Ngọc Lan nói :- Bọn nô tỳ không đi được. Tam gia hãy bảo trọng mình vàng.Kim Lan buồn rầu nói :- Tam gia đi coi tỷ võ trở về không chừng bọn nô tỳ chẳng còn chầu hầu ở Lan Hoatinh xá này nữa. Mấy bữa nay những thực dụng của Tam gia đều do chị em nô tỳ làmlấy. Nếu bọn nô tỳ không còn thì xin Tam gia để ý đến các thức ăn.Tiêu Lĩnh Vu gật đầu đáp :- Ta đã hiểu đại khái rồi. Các ngươi hãy đi theo ta.Kim Lan nói :- Chẳng phải bọn nô tỳ không muốn mà là không thể đi được. Xin Tam gia tự đi mộtmình.Tiêu Lĩnh Vu mục qụang lấp loáng hỏi :- Ngọc Lan ! Ngươi không sợ chết thật ư ?Ngọc Lan đáp :- Tam gia có phong độ quân tử. Bọn nô tỳ chưa thấy ai được như vậy. Nay may đãđược gặp Tam gia rồi, dù chết cũng không đáng tiếc.Tiêu Lĩnh Vu gật đầu quay sang hỏi Kim Lan :- Ngươi có sợ chết không ? .Kim Lan đáp :- Dù cho nô tỳ muốn sống cũng không thể được. Chỉ mong Tam gia vô sự thì nô tỳ chếtcũng cam lòng.Tiêu Lĩnh Vu nói :- Các ngươi đã không sợ chết thì còn sợ gì nữa ? Thử đi theo ta để coi nhiệt náo.Nhị tỳ đồng thanh đáp :- Bọn nô tỳ không sợ chết, nhưng không muốn ...

Tài liệu được xem nhiều: