Danh mục

Xác chết loạn giang hồ - Hồi 54

Số trang: 8      Loại file: doc      Dung lượng: 55.50 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiêu Lĩnh Vu cất mảnh giấy trong tay đi, buông rèm xuống, tiến vào trong xe đã thấy Ngọc Lan cũng cải dạng nam trang ngồi tựa thành xe, mắt nhìn lên mui dường như có tâm sự trầm trọng. Phía sau xe đặt một cái rương lớn. Ðường Tam Cô ngồi tựa vào thành rương mắt nhắm lại như người ngủ say. Cổ xe lịch sự thắng ngựa trắng lại có người đẹp đi cùng tưởng là lạc sự ở nhân gian, song Tiêu Lĩnh Vu cảm thấy bâng khuâng khôn tả. Chàng biết trong cổ xe này bao...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 54 Chương 54 Tiêu Lĩnh Vu Gạn Hỏi Kim LanTiêu Lĩnh Vu cất mảnh giấy trong tay đi, buông rèm xuống, tiến vào trong xe đã thấyNgọc Lan cũng cải dạng nam trang ngồi tựa thành xe, mắt nhìn lên mui dường như cótâm sự trầm trọng.Phía sau xe đặt một cái rương lớn.Ðường Tam Cô ngồi tựa vào thành rương mắt nhắm lại như người ngủ say.Cổ xe lịch sự thắng ngựa trắng lại có người đẹp đi cùng tưởng là lạc sự ở nhân gian,song Tiêu Lĩnh Vu cảm thấy bâng khuâng khôn tả. Chàng biết trong cổ xe này bao phủmột làn không khí là người nào cũng đeo bầu tâm sự trầm trọng.Chàng hắng dặng một tiếng rồi hỏi :- Ngọc Lan, ngươi có tâm sự gì vậy ?Nguyên từ lúc chàng lên xe đến giờ thủy chung Ngọc Lan vãn chưa ngó chàng lần nào,hồn nhiên như không biết có chàng ở trong xe.Ngọc Lan như người trong mộng choàng tỉnh giấc. Thị từ từ đưa mắt nhìn Tiêu LĩnhVu khẽ hỏi một tiếng :- Tam gia !Rồi ngừng lại một chút không nói nữa.Tiêu Lĩnh Vu rất lấy làm kỳ hỏi :- Cô làm sao thế ? Bây giờ chúng ta đã rời khỏi Bách Hoa Sơn Trang, cô có điều gì cứnói cho nghe !Ngọc Lan cố làm cho nụ cười tự nhiên, nhưng Tiêu Lĩnh Vu nhận ra nụ cười của côrất thê lương và gắng gượng.Tiêu Lĩnh Vu trong lòng phiền muộn nghĩ thầm :- Thôi được y đã không muốn nói ta cũng không nên hỏi nữa.Rồi chàng nhắm mắt điều dưỡng dần dần đi vào giấc mộng say sưa.Lúc chàng tỉnh lại thấy bóng tịch dương đã ngậm non đoài, ngày đã đến lúc huỳnh hôn.Cổ xe dừng lại rồi. Ðường Tam Cô và Ngọc Lan không thấy đâu nữa. Chỉ có mìnhKim Lan ngồi ở cửa xe.Kim Lan khẽ hỏi :- Tam gia tỉnh rồi ư ?Tiêu Lĩnh Vu gật đầu, hỏi lại :- Bọn họ đâu rồi ?Kim Lan đáp :- Họ vào trong nhà nghỉ rồi. Bao trang chúa chờ ở ngoài xe đã lâu.Tiêu Lĩnh Vu hỏi :- Bao trang chúa nào ? Ta không biết y.Ngoài rèm xe có tiếng cười vang lên rồi tiếng người nói :- Tại hạ tiếp được Kim Hoa lệnh dụ của Ðại trang chúa vội đến đây nghinh giá. Trongsảnh đường đã bày thịnh yến, kính mời Tam trang chúa vào dự tiệc.Tiêu Lĩnh Vu chau mày vén rèm lên ra khỏi phòng xe.Chàng thấy một lão già vào trạc ngũ tuần, mình mặc áo trường bào bằng nhiều màulam, nét mặt tươi cười, thái độ rất cung kính đứng ở bên xe. Lão thấy Tiêu Lĩnh Vuvừa vén màn liền chắp tay xá.Tiêu Lĩnh Vu đáp lễ, nói :- Tại hạ đâu dám phiền các hạ.Lão kia cười nói : .- Kim Hoa lệnh dụ của Ðại trang chúa đã dặn bảo phải đón tiếp Tam trang chúa chocẩn thận. Lão phu chỉ mong được Tam trang chúa không quở trách đã lấy làm maymắn và cảm tạ lắm rồi.Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm :- Lực lượng của Bách Hoa Sơn Trang quả nhiên không thể coi thường được. Nơi nàocũng có đặt phân đà.Chàng ngửng đầu trông ra thấy một tòa nhà đồ sộ ngói xanh cửa đỏ đứng sửng dướibóng huỳnh hôn. Hiển nhiên là một nhà hào phú. Nếu không biết rõ nội tình thì chẳngai đoán được tòa đại sảnh này là phân đà của Bách Hoa Sơn Trang.Lão già chắp tay để trước ngực khom lưng nói :- Xin mời Tam trang chúa.Hai cánh cửa sơn den đã mở rộng từ trước. Hai bên mười hai người áo xanh giơ caongọn đèn lồng đứng nghiêm trang chầu chực. Những ngọn đèn lồng phất bằng lụatrắng bốn mặt đều viết chữ Bao .Tiêu Lĩnh Vu từ từ bước lên bảy bậc đá đi thẳng vào sảnh đường.Lão kia đi sau Tiêu Lĩnh Vu. Kim Lan đi sau rốt.Ba người đi chừng hơn trượng thì cánh cổng sơn đen đóng lại đánh binh một tiếng.Xuyên qua hai từng viện tới đại sảnh. Trong đại sảnh đèn lửa huy hoàng.Yến tiệc đã bày ra.Tiêu Lĩnh Vu đảo mắt nhìn quanh thấy trong nhà đại sảnh rộng lớn mà ngoài hai ả nữtỳ áo xanh không còn một tân khách nào khác.Lão già đứng bên tiến lại trước mặt Tiêu Lĩnh Vu nghiêng mình nói :- Mời Tam trang chúa vào thủ vị.Tiêu Lĩnh Vu khiêm tốn khước từ mấy lần không được đành ngồi vào thủ vị.Tiêu Lĩnh Vu vừa ngồi yên thì đột nhiên lão già vén áo trường bào, co chân quì xuốngnói :Bao Tử Oai này xin bái kiến Tam trang chúa.Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm :- Cứ tình hình này không bác bậc cũng không được rồi.Chàng liền vẩy tay nói :- Bất tất phải đa lễ.Bao Tử Oai nghiêng mình đứng dậy nói :- Tam trang chúa dọc đường mỏi mệt xin tùy tiện xơi rượu đi.Lão thỏng tay đứng một bên.Bày một bàn tiệc mà chỉ có một mình Tiêu Lĩnh Vu ngồi vào. Còn Bao Tử Oai đứngbên bồi tiếp không dám đồng tọa.Tiêu Lĩnh Vu Cười nói :- Mời Bao huynh ngồi đây.Bao Tử Oai đáp :- Thuộc hạ tạ ơn Tam trang chúa .Rồi ngồi vào chủ vị ở mé dưới.Hai ả nữ tỳ áo xanh rón rén bước tới đưa bàn tay trắng nỏn cầm hồ rượu rót vào chungrồi đứng lui ra một bên.Tiêu Lĩnh Vu chuyển động mục quang không thấy Kim Lan, trong lòng áy náy toan cấttiếng hỏi, Bao Tử Oai hiểu y chàng liền nói :- Cả ba bị cô nương đều được nội nhân bồi tiếp ở trong nội sảnh.Bữa tiệc tối hôm ấy Tiêu Lĩnh Vu được Bao Tử Oai kính cẩn tiếp đãi mà chàng cảmthấy khô khan chẳng có chi hứng thú.Tiêu Lĩnh Vu dự yến xong. Bao Tử Oai đưa chàng vào phòng yên nghỉ.Trong phòng này có bày chậu hoa và đủ tường gấm chăn thêu rất là lịch sự.Bao ...

Tài liệu được xem nhiều: