Thông tin tài liệu:
Tiền Ðại Nương nói : - Tam trang chúa đừng coi thường hai viên thuốc giải độc này của lão thân,nếu nó là thuốc tầm thường lão thân đã chẳng đưa ra cho thẹn mặt. Mụ khẽ buông tiếng thở dài nói tiếp : - Lão thân đã cất kỹ thứ thuốc quí giá này ngoài ba chục năm. Trước đây sáu chục năm một nhân vật được người ta kêu bằng ông Vua dùng độc là Kim Hạo chế ra. Trong thiên hạ chỉ còn lão thân cất được hai viên. Bất luận ai trúng phải chất độc gì...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 63 Chương 63 Tiền Ðại Nương Bày Kế Cự ÐịchTiền Ðại Nương nói :- Tam trang chúa đừng coi thường hai viên thuốc giải độc này của lão thân,nếu nó làthuốc tầm thường lão thân đã chẳng đưa ra cho thẹn mặt.Mụ khẽ buông tiếng thở dài nói tiếp :- Lão thân đã cất kỹ thứ thuốc quí giá này ngoài ba chục năm. Trước đây sáu chục nămmột nhân vật được người ta kêu bằng ông Vua dùng độc là Kim Hạo chế ra. Trongthiên hạ chỉ còn lão thân cất được hai viên. Bất luận ai trúng phải chất độc gì cứ uốngvào là hết. Kim Hạo tuy chưa lập môn phái, nhưng theo chỗ lão thân biết thì nhữngngười dùng độc trên chốn giang hồ hiện nay hầu hết là thừa kế phépđiều chế thuốc độc của lão. Nếu Tiêu đại hiệp không tin lời lão thân thì hãy thử coi.Tiêu Lĩnh Vu hỏi :- Dược vật trân quí như vậy nếu dùng không đúng đường há chẳng tiếc ru?Tiền Ðại Nương đáp :- Tiêu đại hiệp cứ yên tâm. Lão thân mà không nắm chắc một trăm phần trăm thìchẳng khi nào dám khuyên đại hiệp thí nghiệm.Tiêu Lĩnh Vu nghĩ đến chuyến đi này nguy hiểm gian nan, nếu giải trừ được chất độccho hai cô thì chẳng những nhẹ gánh mà các cô còn trợ lực cho mình nữa.Chàng lại nhớ tới nỗi đau khổ ghê gớm của Ngọc Lan khi chất độc phát tác thì khôngkhỏi động tâm.Chàng quay đầu nhìn lại thấy cặp mắt Kim Lan tỏ vẻ khẩn cầu thì biết cô đã bị lờinói của Tiền Ðại Nương làm cho rung động.Trong khoảng thời gian chớp nhoáng này, trong lòng Tiêu Lĩnh Vu nẩy ra những mốicảm khái rất phức tạp. Một đằng chàng muốn lấy linh đan để giải độc trong ngườiNgọc Lan cùng Ðường Tam Cô, một đằng chàng nghĩ tới đã chịu ơn của Tiền ÐạiNương tất phải thay tên đổi họ, mạo xưng làm cháu mụ, dù vụ này chỉ kéo dài có bangày, nhưng cũng là cái nhục suốt đời không quên được. Sau cùng chàng bị nỗi đaukhổ của Ðường Tam Cô và Ngọc Lan khi chất độc phát tác làm cho dao động...Lại nghe Tiền Ðại Nương lên tiếng .- Tiêu đại hiệp cứ thử dùng đi, nếu không giải được chất độc trong người hai vị cônương thì lão thân nguyện suốt đời làm tôi mọi cho các cô.Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Lão bà bà dạy quá lời.Chàng đưa tay ra đón lấy chiếc bình ngọc nhưng lại đặt xuống.Tiền Ðại Nương biến sắc hỏi :- Sao ? Tiêu trang chúa còn hoài nghi lão thân có điều trá ngụy phải không ?Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Không phải thế, nhưng tại hạ còn mấy lời chẳng thể không nói rõ trước.Tiền đại nương nói :- Lão thân rửa tai để nghe đây.Tiêu Lĩnh Vu nói :- Nếu thuốc giải độc thần đan của lão bà bà giải được chất độc cho các cô này thì tạihạ phải theo lời lão bà bà đi hội yến với vị cố hữu kia.Tiền Ðại Nương ngắt lời :- Tuy lão khét tiếng võ lâm ai cũng khiếp sợ, nhưng lão không gia hại Tiêu trang chúađâu. Cái đó trang chúa khỏi lo.Tiêu Lĩnh Vu nói :- Một khi tại hạ đã nhận lời thì dù rừng kiếm núi đao cũng không lùi bước. Có điều tạihạ cần nói trước là tại hạ chỉ có thể theo lão bà bà đi phó yến, chứ không thay họ đổitên.Tiền Ðại Nương đáp :- Tiêu trang chúa cứ theo lão thân phó hội, tự nhiên lão yên trí trang chúa là hậu bối củanhà họ Tiền rồi.Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Bất luận họ nghĩ thế nào thì nghĩ, nhưng tại hạ không thể lên tiếng thừa nhận.Tiền Ðại Nương đáp :- Ðược rồi ! Khi đó trang chúa chỉ cần nghe lời lão thân là không lộ hành tích .Tiêu Lĩnh Vu nói :- Thế thì được !Chàng lại cầm chiếc bình ngọc mở nắp lấy hai viên thuốc màu trắng, lớn bằng hạtđậu đỏ. Chàng quay lại ngó Tiền Ðại Nương hỏi :- Lão bà bà đã coi kỹ chưa. Thuốc này không lầm đấy chứ ?Tiền Ðại Nương đáp :- Nếu hai cô uống vào mà có sao thì lão thân xin đền mạng.Tiêu Lĩnh Vu vẻ mặt rất nghiêm trọng cầm hai viên thuốc nhét vào miệng Ngọc Lancùng Ðường Tam Cô.Kim Lan liền vỗ huyệt đạo của Ngọc Lan cho cử động trở lại.Bỗng thấy Ngọc Lan thét lên một tiếng rồi lăn lộn khắp nhà.Nguyên chất độc phát tác từ trước, thủy chung vẫn chưa ngừng lại. Vì huyệt đạo đãđiểm, Ngọc Lan ngất đi, nên dù cô đau khổ đến đâu cũng không tài nào la lên được.Bây giờ huyệt đạo đã được giải khai, phục hồi tri giác. Cái đau co gân rút xươngkhiến cô chịu không nỗi.Tiêu Lĩnh Vu đưa mắt nhìn Tiền Ðại Nương nói :- Lão bà bà hãy vận khí đề phòng. Tại hạ trước này không đánh lén bao giờ, nếu hai cônày uống lầm thuốc phải tuyệt mạng thì tại hạ sẽ đem toàn lực ra giết chết lão bà bàđể báo thù cho họ.Tiền Ðại Nương lờ đi như không nghe thấy. Mụ tự nói một mình :- Lạ thiệt ! Lạ thiệt ! Hai viên thần đan này linh nghiệm vô cùng mà sao hai cô lại đauđớn đến thế ?Kim Lan và Ngọc Lan là hai thiếu nữ cô độc khổ sở nương tựa vào nhau, thân nhưruột thịt. Bây giờ Kim Lan thấy Ngọc Lan đau khổ quá chừng, không khỏi buồn rầu salệ.Lại nghe Ðường Tam Cô la lên một tiếng khủng khiếp. Nàng đang ngồi xếp bằng độtnhiên ngã lăn ra. Da mặt nàng trắng như tuyết bao phủ một làn hắc khí.Nàng há miệng thổ ra một bãi nước đen.Tiêu Lĩnh Vu đầu óc cực kỳ khẩn trương. Chàng vận kình lực vào tay mặt, từ từ giơlên nói :- Lão bà bà ! Hãy coi chừng !Chàng toa ...