Danh mục

Xác chết loạn giang hồ - Hồi 73

Số trang: 8      Loại file: doc      Dung lượng: 53.50 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiêu Lĩnh Vu tức khí đầy ruột, đầu óc hoang mang. Chàng không phân biệt phương hướng, chạy càn chạy ẩu ra thẳng bờ sông mới dừng bước lại. Kim Lan cùng Ngọc Lan biết lòng chàng đang phiền não không dám nói gì chỉ lảo đảo theo sau. Khu bờ sông này rất đổi hoang lương. Trên sông không thấy một chiếc thuyền chài nào. Tiêu rmll VU nh~ìn giòng nước chảy cuồn cuộn, ngơ ngẩn xuất thần. Trong khoảng thời gian chừng ăn xong bửa cơm chàng không nói nửa lời. Kim Lan khẽ bảo Ngọc Lan :...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 73 Chương 73 Trong Ðống Rơm Có Người Nhãy RaTiêu Lĩnh Vu tức khí đầy ruột, đầu óc hoang mang. Chàng không phân biệt phươnghướng, chạy càn chạy ẩu ra thẳng bờ sông mới dừng bước lại.Kim Lan cùng Ngọc Lan biết lòng chàng đang phiền não không dám nói gì chỉ lảo đảotheo sau. Khu bờ sông này rất đổi hoang lương. Trên sông không thấy một chiếcthuyền chài nào.Tiêu rmll VU nh~ìn giòng nước chảy cuồn cuộn, ngơ ngẩn xuất thần. Trongkhoảng thời gian chừng ăn xong bửa cơm chàng không nói nửa lời.Kim Lan khẽ bảo Ngọc Lan :- Dường như thần trí Tam gia có vẻ mê loạn. Chúng ta phải tìm cách nào làm cho Tamgia tỉnh táo lại mới được.Tiêu Lĩnh Vu thở phào một cái quay lại nói :- Ta vẫn không sao. Các cô bất tất phải nhọc lòng.Ngọc Lan chuyển động cặp mắt nói :- Trước tình cảnh nấy, Tam gia phải dùng đại trí tuệ, đại định lực để đối phó với cụcdiện khó khăn. Mong rằng Tam gia ráng trấn tỉnh. Thời gian ba tháng không phải làngắn ngủi, chắc thế nào cũng tìm được thượng sách để cứu thoát lão gia cùng phunhân.Tiêu Lĩnh Vu khẽ thở dài nói :- Ta đã xé bào đoạn tuyệt tình nghĩa với Thẩm mộc Phong và Chu Triệu Long. Vậy từnay các cô đừng kên ta bằng Tam gia nữa.Kim Lan nói :- Bọn nô tỳ gọi quen miệng rồi. Không kêu bẳng Tam gia chẳng hiểu xưng hô cáchnào cho phải ?Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Các cô cứ kêu thẳng tên ta là Tiêu Lĩnh Vu quách.Ngọc Lan lắc đầu nói :- Bọn tỳ thiếp khi nào dám thế ?Tiêu Lĩnh Vu hỏi :- Chúng ta cùng người cả, làm gì có địa vị tôn ty. Kêu Tiêu Lĩnh Vu sao lại không được?Kim Lan đáp :- Kêu tên gọi họ thì bọn tỳ thiếp lớn mật đến đâu cũng không dám. Tiêu gia có lòngkhoan dung thì bọn tỳ thiếp xin kêu bằng tướng công.Tiêu Lĩnh Vu nói :- Các cô cứ tùy tiện kêu bằng gì cũng được.Chàng từ từ ngồi xuống.Ngọc Lan co đầu gối cất giọng ôn nhu :- Tỳ thiếp chịu ơn lớn của tướng công. Ngày đêm lo nghĩ không có cách gì báo đáp .Nay lão gia cùng phu nhân bị hãm ở Bách Hoa Sơn Trang thiếu người săn sóc. Tỳ thiếpmuốn trở về Bách Hoa Sơn Trang xin Thẩm Mộc Phong cho săn sóc lão gia cùng phunhân. Tướng công đã có Kim Lan tỷ tỷ chiếu cố. Thực không cần đến tỳ thiếp.Tiêu Lĩnh Vu nói :- Sao ? Cô muốn về Bách Hoa Sơn Trang ư ?Ngọc Lan đáp :- Ðúng thế ! Nô tỳ tình nguyện chiếu cố lão gia cùng phu nhân.Tiêu Lĩnh vu nói :- Cô nương bất tất phải nghĩ nhiều cho nhọc lòng. Thẩm Mộc Phong không chịu đâu.Kim Lan nói :- Tỳ thiếp bằng lòng để y phế bỏ võ công và nói là vâng lệnh Tam gia đến hầu hạ lãogia thì may ra y ưng thuận.Tiêu Lĩnh Vu lắc đầu nói :- Không được đâu !Bỗng nghe có tiếng cười ha hả cắt đứt câu nói của Tiêu Lĩnh Vu.Tiêu Lĩnh Vu ngẩng đầu trông ra thấy một người toàn thân mặc áo đen thân mình gầykhẳng gầy kheo đứng xa chừng một trượng. Chính là Ðộc Thủ Dược Vương.Tiêu Lĩnh Vu trong lòng tức giận nhẩy vọt lại quát hỏi :- Lão thân đến đây làm chi ? Phải chăng không muốn sống ?Ðộc Thủ Dược Vương cười mát hỏi :- Lão phu đến đây để tính một cuộc trao đổi với ông bạn được không ?Tiêu Lĩnh Vu hỏi lại :- Trao đổi chuyện gì ?Ðôc Thủ Dược Vương đáp :- Ông bạn hẳn muốn cứu thoát lệnh tôn cùng lệnh đường.Tiêu Lĩnh Vu dịu giọng nói :- Nếu các hạ cứu được song thân cho tại hạ thì tại hạ có chết cũng không đáng tiếc.Ðôc Thủ Dược Vương cười mát hỏi :- Ông bạn có biết hiện nay trên cõi đời này chỉ một mình lão phu là có thể cứu đượcìệnh tôn và lệnh đường không ?Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Hay lắm ! Các hạ cho biết điều kiện thế nào ?Ðộc Thủ Dược Vương nói :- Lão phu không nói thì ông bạn cũng hiểu rồi mới phải ?Tiêu Lĩnh Vu hỏi :- Có phải muốn lấy máu trong mình tại hạ để cứu trị cho lệnh ái ?Ðộc Thủ Dược Vương đáp :- Phải rồi. Có điều lần này lão phu điều chế cho ông bạn một ít thuốc bổ.Một đằng lấy máu, một đằng uống thuốc bỗ, thế là vừa cứu được mạng cho tiện nữvừa không tổn hại đến tính mạng của ông bạn. Ðồng thời lệnh tôn và lệnh đườngcũng cứu ra được . Ðây là một kế nhất cử tam đắc.Ngọc Lan đột nhiên xen vào :- Lão tiền bối ! Tiểu tỳ có mấy câu không nói ra thì trong lòng ấm ức khó chịu.Ðộc Thủ Dược Vương hỏi :- Cô có điều gì thử nói nghe !Ngọc Lan đáp :- Dù cho lão tiền bối có cứu được Tiêu lão gia cùng Tiêu phu nhân một cách bình yên,nhưng bọn người Bách Hoa Sơn Trang lập tức sẽ mở cuộc điều tra...Ðộc Thủ Dược Vương ngắt lời :- Chúng ta sẽ kiếm một nơi kín đáo để dấu người không cho họ tìm thấy.Ngọc Lan nói :- Ẩn lánh một thời gian thì còn được chứ lâu dài quyết không xong. Lão tiền bối giáođầu với Thẩm Mộc Phong đă bao nhiêu năm chắc hiểu rõ tính cách y rồi.Ðộc Thủ Dược Vương đáp :- Cái đó lão phu tự có biện pháp.Kim Lan hỏi :- Nếu cần máu để cứu mạng cho lệnh ái thì hà tất phải lấy huyết của Tam gia ? Tiểutỳ tự nguyện đem huyết dịch toàn thân hiến cho lệnh ái được chăng ?Kim Lan cũng nói theo :- Tiểu tỳ cũng xin hiến máu.Ðộc Thủ Dược Vương lắc đầu đáp :- Nếu câu chuyện dễ dàng như vậy thì lão phu tìm cả chục người cũng đư ...

Tài liệu được xem nhiều: