Danh mục

Xác chết loạn giang hồ - Hồi 76

Số trang: 9      Loại file: doc      Dung lượng: 55.50 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (9 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiêu Lĩnh Vu hỏi : - Còn duyên cớ thứ hai thì sao ? Ngọc Lan đáp : - Duyên cớ thứ hai là người áo vàng đã nhấm ngầm điều tra thấy vợ con cùng thuộc hạ đều không đủ tư cách để giữ vật đó hoặc vì tức giận vợ con cùng thuộc hạ có hành vi xấu xa nên đem vật này giao cho tướng công. Kim Lan hỏi : - Không hiểu trong đó đựng vật gì . Chúng ta thử mở ra coi được không ? Tiêu Lĩnh Vu đáp : ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 76 Chương 76 Miếu Thổ Ðịa đại hán đưa thưTiêu Lĩnh Vu hỏi :- Còn duyên cớ thứ hai thì sao ?Ngọc Lan đáp :- Duyên cớ thứ hai là người áo vàng đã nhấm ngầm điều tra thấy vợ con cùng thuộchạ đều không đủ tư cách để giữ vật đó hoặc vì tức giận vợ con cùng thuộc hạ có hànhvi xấu xa nên đem vật này giao cho tướng công.Kim Lan hỏi :- Không hiểu trong đó đựng vật gì . Chúng ta thử mở ra coi được không ?Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Không được , vật này không phải của chúng ta không nên thiện tiện mở ra coi.Ngọc Lan cười nói :- Lão áo vàng đã đem vật đó trao cho tướng công thì tướng công tuỳ tiện mở ra coi làphải .Tiêu Lĩnh Vu ngẫm nghĩ một lúc rồi nói :- Ðúng thế ! theo giọng lưỡi lão áo vàng quả có ý tặng vật này cho ta.Chàng thò tay vào bọc lấy bọc vải ra và ngữa mặt trông chiều trời nói :- Anh sao mờ ảo , sương mù rất nặng . ở đây không coi rõ được . Chúng ta hãy tìm nơitạm trú rồi hãy coi cũng chưa muộn .Tiêu Lĩnh Vu trong những ngày này , ở với nhị tỳ , cùng chia hoạ phúc. Mối cách biệtgiữa chủ nhân và người hầu dần dần mất đi , chủ tỳ coi nhau thân ái hơn trước.Ngọc Lan quay lại nói :- Tỳ thiếp xin dẫn đường.Rồi nàng cất bước đi trước .Tiêu Lĩnh Vu và Kim Lan lật đật theo sau .- Ba người đi khoảng thời gian chừng ăn xong một bữa cơm thì đến một toà sơn trang.Ngọc Lan dừng lại quan sát tình thế một chút rồi đi quanh ra phía Tây chừng hơn mộtdặm thì đến trước một toà thần miếu .Tiêu Lĩnh Vu nhìn Ngọc Lan cười hỏi :- Sao cô biết ở đây có miếu .Ngọc Lan cười đáp :- Tỳ thiếp nhớ đến khu này có nhiều đền miếu và ở về phía tây thôn trang nên đoáncàn rồi đánh bạo đi tới thử coi thì quả nhiên đúng thật.Tiêu Lĩnh Vu khen :- Trí nhớ của cô nương hay quá .Chàng thủng thỉnh tiến vào trong miếu .Ðây là một ngôi miếu thổ địa nhỏ bé , chỉ dung được bốn năm người.Ngọc Lan đáp :- Bây giờ mở cái bọc vàng ra coi.Rồi cô bật lửa lên .Tiêu Lĩnh Vu mở bọc vải ra thì thấy bên trong là một cái hộp rất tinh xảo .Mặt hộp điêu khắc một con chim trông rất hùng dũng , phía dưới khắc bốn chữ nhỏ Duy ngã độc tôn .Bất giác chàng lẩm bẩm :- Khẩu khí hách gớm !Chàng mở hộp gỗ ra thấy có một chiếc chìa khoá đồng đặt trên một miếng đoantrắng . Trên chìa khóa khắc Cấm cung phô thượng .Tiêu Lĩnh Vu trông ngó thấy bốn chữ này không khỏi giật mình nghĩ thầm :- Không biết bao nhiêu người đã đem tâm lực cả một đời để kiếm chiếc chìa khoácung cấm mà đều uổng công vô ích . Tiêu Lĩnh Vu này vô tình lại lấy được.Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ . Chàng lẩm bẩm :- Không phải rồi ! Chiếc chìa khóa đồng này đã ghi rõ là chìa khoá thứ hai , còn chìakhoá chính nữa .Bỗng có tiếng ngựa hí xa xa vọng lại cắt đứt luồng tư tưởng của Tiêu Lĩnh Vu .Ngọc Lan thổi tắt ngọn lửa đi .Tiêu Lĩnh Vu cũng đậy nắp hộp lại dấu vào trong bọc.Tiếng vó ngựa dồn dập trước xa sau gần đi về phía toà miếu thổ.Thanh âm ồm ồm của người đàn ông cất lên :- Ðây là toà miếu Thổ nhỏ bé .Tiếp theo lại nghe khẩu âm của của. một tên đồng tử nói :- Tiểu tử thấy có ánh lửa ở chổ này.Giọng nói khàn khàn của một lão già cất lên :- Chắc là ngươi hoa mắt rồi .Sao lão phu chẳng thấy gì ?Ðồng tử nói :- Tiểu tử nhìn thấy rõ ràng mà các vị không tin thì chẳng biết làm thế nào được .Lại nghe giọng nói ồm ổm gạt đi :- Ðừng dứt lác nữa . Chúng ta tiến vào là biết .Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm trong bụng :- Hỏng bét ! Toà miếu này chỉ rộng mấy thước vuông thì ẩn thân làm sao được ? Xemchừng bọn mình tất bị chúng bắt gặp .Ngọc Lan kéo Kim Lan chia nhau ẩn vào hai bên cửa .Bổng nghe tiếng bước chân vang lên. Một đại hán áo đen rảo bước tiến vào .Tiêu Lĩnh Vu chưa quyết định nên đối phó với người mới đến bằng cách nào, nhưngchàng cũng ý thức ngay là không nên để đối phương phát giác . Chàng liền đề khí nhảyvọt lên giáng mình vào trên nóc nhà .Ðại hán cảnh giác rất mau lẹ . Chân vừa dẫm lên cửa miếu đột nhiên dừng lại .Gã rút đơn đao ở thắt lưng ra quát hỏi :- Ai ?Nguyên Tiêu Lĩnh Vu vọt mình lên cử động quá vội vàng để vạt áo phát ra tiếng gió .Tuy Kim Lan và Ngọc Lan đã có thân hình nhỏ lại dán vào tường vách nhưng gianmiếu này nhỏ quá , đại hán chỉ đưa mắt một cái là ngó thấy hai người. Nhưng gã bịtiếng gió vạt áo của Tiêu Lĩnh Vu làm cho chột dạ. Bao nhiêu tinh thần chú ý cả vàobàn thờ thần tượng mà không ngó ra hai bên .Lúc này trời chưa sáng, sương mù dầy đặc . Trong miếu tối mò .Ðại hán nhìn không rõ cảnh vật .Bỗng nghe khẩu âm của lão già cất lên hỏi :- Sao ? Trong miếu có người không ?Ðại hán áo đen đằng hắng một tiếng rồi đáp .- Tại hạ nghe có chút động tỉnh.Lão già nói :- Ngôi miếu thổ địa cỏn con này không bằng một gian phòng, nếu có gì chỉ ngó một cáilà thấy hết.Ðại hán dường như chưa thoả mãn rảo bước tiến vào trong miếu .Ngọc Lan đã thủ thế đề phòng . Cô nhắm huyệt đạo gã phóng toàn lực điểm vào.Ðại hán bị tiếng gió ở vạt áo Tiêu Lĩnh Vu làm cho mê loạn, chỉ chú ý về mặt trước .Không ngờ bi ...

Tài liệu được xem nhiều: