Thông tin tài liệu:
Ngoài miếu thỉnh thỏang lại có tiếng ngựa hí . Chắc là ngựa của ba đại hán chưa tháo yên cương còn quanh quẩn ở khu phụ cận. Tiêu Lĩnh Vu trong lòng mong nhớ Khâu tỷ tỷ, không sao định tâm lại để nhập đính được. Bỗng nghe có tiếng nói nhỏ vọng lại . Ngọc Lan khẻ bảo Tiêu Lĩnh Vu : - Am thanh này xa lắm chỉ nghe phảng phất mà không rõ được là họ nói gì ?
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 77 Chương 77 Ngọc Lan tài trí hơn ngườiNgoài miếu thỉnh thỏang lại có tiếng ngựa hí . Chắc là ngựa của ba đại hán chưa tháoyên cương còn quanh quẩn ở khu phụ cận.Tiêu Lĩnh Vu trong lòng mong nhớ Khâu tỷ tỷ, không sao định tâm lại để nhập đínhđược.Bỗng nghe có tiếng nói nhỏ vọng lại .Ngọc Lan khẻ bảo Tiêu Lĩnh Vu :- Am thanh này xa lắm chỉ nghe phảng phất mà không rõ được là họ nói gì ?Ngày thường hễ có người tiến vào Bách Hoa Sơn Trang là lập tức do khoái mã haychim bồ câu truyền vào Bách Hoa Sơn Trang. Hàng ngày , từ chập tối cho đến canh bangười lạ mặt nào hành động trong vòng trăm dặm xung quanh Bách Hoa Sơn Trangđều được ghi nhận làm báo cáo mật.Tiêu Lĩnh Vu giật mình kỉnh hãi hỏi :- Có chuyện đó ư ?Ðột nhiên chàng nghĩ đến Thẩm Mộc Phong đã gài gian tế vào các môn phái lớn đểtheo dõi hành vi cùng động tỉnh, thì trong vòng trăm dặm hắn bố trí tai mắt là chuyệndễ dàng quá.Lại nghe Ngọc Lan nói :- Những nhân vật võ lâm hoạt động gần đây là đã được Thẩm Mộc Phong để cho màlàm , hoặc vì hắn có chuyện mưu đổ mà không muốn hỏi đến.Tiêu Lĩnh Vu hỏi :- Hiện giờ những tay cao thủ giang hồ đến đây rất đông đảo mà toàn là những nhânvật mang tuyệt kỷ trong mình . Thẩm Mộc Phong đặt những trạm gác ngầm nhưngquyết không thể nào theo dõi hết hành động của tất cả mọi người nên hắn lơ đi đểkhỏi tiết lộ có đúng thế không ?Ngọc Lan đáp :- Theo sự nhận xét của tỳ thiếp thì nhất định Thẩm Mộc Phong đã có kế hoạch , theolề lối thông thường nếu trong vòng ba ngày mà người lạ nào đó chưa bỏ đi là ThẩmMộc Phong phái người mưu sát .Lại nghe bên ngoài tiếng mỗi lúc môt gần và đã rõ ràng tiếng bước chân .Một người hỏi :- Chúng ta vào trong tiểu sảnh ngồi một lúc được không ?Tiêu Lĩnh Vu chột dạ nghĩ thầm :- Hỏng bét ! Toà miếu nhỏ này bất quá không rộng bằng hai gian nhà mà người đếnđầy nhóc nếu mình nghỉ ở đây tất chạm trán họ .Lại nghe âm thanh trầm trọng khác nói :- Bất tất phải vào nữa. Mấy toà nông xá ba đều là chổ nghỉ chân của tệ bang chúa . Ðểtại hạ ra mắt tệ bang chúa rồi sẽ tính.Tiêu Lĩnh Vu tự hỏi :- Không hiểu người này ở bang nào ? Cả bang chúa của họ cũng đến đây làm chi ?Người nói trước không chịu lên tiếng nữa chúng cất bước nhanh hơn .Tiêu Lĩnh Vu khẻ bảo Ngọc Lan :Nơi đây dường như là mấu chốt giao thông đi khắp các ngả, mình không nên ở đây lâu.Chúng ta nhân lúc trời chưa sáng đem ba người kia đi .Ngọc Lan đáp :- Phải rồi ! Tiện thiếp mở đường . Xin Kim Lan tỷ tỷ chiếu cố ba người. Nếu bọn họcó ý rắc rối không chịu tuân theo hoặc kêu gọi đồng bọn thì lập tức ngăn cản . Khi cầnthì giết chết bọn chúng đi .Cô cố ý nói lớn tiếng mấy câu này cốt ý để bọn kia nghe thấy .Tiêu Lĩnh Vu hỏi :- Có nên giải khai huyệt đạo cho họ không ?Thực ra chàng nói câu đó là thừa vì đồng thời chàng đã đưa tay ra giải khai huyệt đạocho chúng.Ngọc Lan đáp :- Ðiểm huyệt vào hai cánh tay để chúng không phản kích được.Ngọc Lan quả thật là tay túc trí đa mưu . Lời nói của cô vô hình trung đã khiến chomọi người vì nể .Tiêu Lĩnh Vu cũng theo lời lại điểm huyệt cánh tay ba đại hán .Kim Lan trầm giọng bảo ba người :- Hay hơn hết là ba vị đừng có ý niệm vọng động để bản nhân khỏi động thủ hạingười .Ngọc Lan ra khỏi tiểu miếu trước. Tiêu Lĩnh Vu theo cô. Kim Lan đi sau rốt giám sáthành động của ba hán tử.Bóng đêm hạ dần. Phương đông hừng sáng nhưng sương mù vẫn còn dầy đặc.Ngọc Lan nhìn địa thế bốn mặt dường như cô đã quen thuộc đường lối, chẳng nóinăng gì cắm đầu đi về phía trước.Sau khỏang thời gian chừng như ăn xong bữa cơm thì đến trước một tòa nhà gianh códàn tre bao bọc .Lúc này trời đã sáng tỏ , cảnh vật trong nhà gianh rất chỉnh tề. Phía trong dàn tre trồnghoa cỏ . Trâu dê từng đàn san sát xung quanh vùng cỏ xanh.Ngọc Lan tiến đến trước lớn tiếng hỏi :- Có ai đó không ?Bỗng thấy hai cánh cửa gỗ đang đóng kẹt mở . Một đại hán áo đen từ trong nhà rảobước đi ra .Gã lớn tiếng hỏi :- Ai đó ?Ngọc Lan đáp :- Bản nhân ! mở cổng mau đi .Ðại hán áo đen mở tấm cổng bằng phên ra . Gã vừa thấy Ngọc Lan liền lạy phụcxuống nói .- Té ra là Ngọc Lan cô nương , tiểu nhân chưa kịp ra nghênh tiếp .Ngọc Lan khoát tay đáp :- Ðừng khách sáo nữa. Mau trở về phòng đi .Ðại hán nhìn Tiêu Lĩnh Vu chấp tay nói :- Mời các vị vào !Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm trong bụng :Ngọc Lan quả không phải tầm thường . Cô đã chuẩn bị từ trước cả bước đường rútlui cả chổ an thân .Ðại hán áo đen lật đật đóng cổng cửa lại rồi đưa bọn Tiêu Lĩnh Vu vào nhà gianh . Gãquỳ xuống đất nhìn Ngọc Lan thi hành đại lễ.Ngọc Lan nghiêng mình né tránh đỡ đại hán dậy hỏi :- Ðừng cố thủ lễ nữa. Chúng ta đói bụng cả rồi . Có cái gì để ăn không ?Ðại hán đáp :- Tiểu nhân lập tức đi sắp sửa các món ăn cho quí vị . Xin cô nương chờ một látGã nói rồi lật đật đi ngay.Kim Lan nhíu cặp lông mày hỏi :- Sao muội muội lại biết gã này.Ngọc Lan mĩm cười :- Tiểu muội đã cứu mạng gã. Không ngờ ...