Thông tin tài liệu:
Hai người đang nói chuyện thì Kim Long lệnh chúa đã tới gán bên cạnh chắp tay nói : - Bản bang chúa nói là Trung Châu nhị cổ được giang hồ tín nhiệm . Hai vị đã ưng trao đổi người nên lão gia yên tâm để cô bé này cho các vị đưa về trước rồi sẽ tha Kim Xà lệnh chúa sau cũng được. Tiêu Lĩnh Vu đáp : - Tại hạ thật không ngờ quí bang chúa lại độ lượng rộng rãi đến thế ? Kim Long lạnh lùng nói : - Tệ bang chúa trước...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 84 Chương 84 Dùng phép mầu liên lạc bạn đồng mônHai người đang nói chuyện thì Kim Long lệnh chúa đã tới gán bên cạnh chắp tay nói :- Bản bang chúa nói là Trung Châu nhị cổ được giang hồ tín nhiệm . Hai vị đã ưng traođổi người nên lão gia yên tâm để cô bé này cho các vị đưa về trước rồi sẽ tha Kim Xàlệnh chúa sau cũng được.Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Tại hạ thật không ngờ quí bang chúa lại độ lượng rộng rãi đến thế ?Kim Long lạnh lùng nói :- Tệ bang chúa trước nay là người khoan hồng độ lượng.Hắn đưa mắt ngó Ngọc Lan giục :- Ngươi hãy lại đây.Thương Bát vội đáp :- Hãy khoan !Kim Long lệnh chúa hỏi :Thương Bát nhìn Ngọc Lan nghiêm nghị hỏi :- Thần trí cô nương vẫn tỉnh táo chứ ?Trước nay hắn vẫn nói nói cười cười mà lúc này đột nhiên lộ vẻ nghiêm trọng lạithêm mấy phần sát khí nữa.Ngọc Lan gật đầu đáp :- Tiểu nữ vẫn không sao .Thương Bát hỏi :- Bọn họ đã giải huyệt đạo ở hai tay cô nương rồi ư ?Ngọc Lan giơ hai tay lên cử động vài cái rồi nói :- Giải khai rồi .Thương Bát nói :- Thế thì hay lắm . Vừa rồi bọn chúng để vật gì vào trước ngực cô nương bây giờ cònthấy không ?Ngọc Lan đáp :- Không hiểu họ để vật gì . Trước hết họ điểm huyệt tiểu nữ rồi mới đặt vật đó vào .Khi lấy ra cũng vậy.Thương Bát lẳng lặng quan sát lời nói cùng cử động của Ngọc Lan không thấy có chỗnào khả nghi liền nhìn Kim Long lệnh chúa vẩy tay hô :- Kim Long lệnh chúa . Phiền lệnh chúa thay mặt bọn ta chuyển lời cảm tạ chân thànhlên quí bang chúa.Kim Long lệnh chúa đáp :- Hai vị thong thả lên đường . Xin miễn cho tại hạ khỏi cần tiễn đưa.Tiêu Lĩnh Vu và Thương Bát dẫn Ngọc Lan trở gót lật đật chạy về nhà gianh.Thương Bát vẫn ngấm ngầm để ý cử động của Ngọc Lan thấy võ công của cô dườngnhư không bị tổn thương chút nào . Hắn càng thêm nghi hoặc. Sau hắn biết đích xáckhông có chuyện gì mới thở dài hỏi :- Ngọc Lan cô nương . Tại sao Thần Phong bang chúa lại phát sinh hảo cảm tự độngbuông tha cô ?Ngọc Lan vốn là người thông minh. Cơ đã phát giác ra Thương Bát ngấm ngầm giámthị cử động của mình , nhưng cô vẫn yên lặng không nói gì . Bây giờ hắn cất tiếng hỏi, cô mới thở phào một cái đáp :- Cái đó tiểu nữ cũng không rõ.Thương Bát nhìn Tiêu Lĩnh Vu nói :- Hay là đại ca đã ngấm ngầm thi hành thủ đoạn cảnh cáo Thần Phong bang chúa bứcbách lão phải đầu hàng.Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Không có đâu ? Ta chưa động thủ vào pho tượng thần đó .Thương Bát nhăn nhó cười nói :- Thế này thì kỳ thiệt ? Hành động của Thần Phong bang chúa khiến cho người ta đoánkhông ra được.Thuỷ chung hắn vẫn nhất định Thần Phong bang chúa thả Ngọc Lan đột ngột là cónguyên nhân nào khác . Nguyên nhân đó không ở nơi hắn thì cũng ở nơi Ngọc Lan hayTiêu Lĩnh Vu mà y không sao mò ra được.Ba người chạy thật nhanh chỉ trong khoảng khắc đã về tới căn nhà gianh .Kim Lan chờ đợi lòng nóng như lửa đốt . Cô thấy Ngọc Lan bình yên trở về , vuimừng quá đỗi chạy ra đón. Cô nắm lấy tay Ngọc Lan hỏi :- Tỷ tỷ có phải chịu đau khổ không ?Cô cùng Ngọc Lan sánh vai tiến vào sảnh đường.- Ta vẫn bình yên .Cô đảo mắt thấy Bành Vân đang ngồi trong góc sảnh đường nhắm mắt dưỡng thầnliền thủng thẳng tiến lại khẻ hỏi :- Thương thế Bành huynh có nặng lắm không ?Bành Vân từ từ mở mắt ra cười mát đáp :- Tại hạ tuy bị thương khá nặng nhưng được Tiêu đại hiệp ra tay cứu trợ trị thươngkhỏi rồi . Tại hạ chỉ cần nghỉ một lúc nữa là có thể phục hồi nguyên lực.Ngọc Lan buồn rầu nói :- Bành huynh chỉ vì cần tiểu muội mà bị trọng thương .Bành Vân ngắt lời :- Theo truyền thống của Cái Bang thì bất cứ người nào trong bản bang cũng hành độngnhư Bành mỗ. Cô nương bất tất phải quan tâm .Ngọc Lan nói :- Hỡi ơi ! Tiểu muội thường được nghe người trung nghĩa đồn đại những nhân vậttrong cái bang đều có lòng trung nghĩa hào hiệp .Bành Vân vội đáp :- Cô nương bất tất phải khen ngợi . Ban bang chỉ nhờ vào điều đó để giữ lòng tin củavõ lâm .Tiêu Lĩnh Vu khẻ hỏi Ðỗ Cửu :- Thương thế của Bành Vân ra sao ?Ðỗ Cửu đáp :- Ðối chứng cho thuốc rất là hiệu nghiệm . Hiện giờ các huyệt đạo đã được giải khai .Tiểu đệ tưởng gã cũng mau khỏi .Tiêu Lĩnh Vu hỏi :- Gân cốt cùng nội tạng gã có bị thương không ?Ðỗ Cửu đáp :- Nội phủ vẫn bình thường , gân cất bị thương xoàng , không có gì đáng ngại.Tiêu Lĩnh Vu nói :- Thế thì phải rồi .Bỗng thấy Bành vân từ từ nhắm mắt lại bắt đầu vận khí điều tức.Hiển nhiên y cần phải nghỉ ngơi điều dưỡng.Ngọc Lan cũng không quấy nhiễu gã nữa , từ từ đứng dậy lui sang một bên.Tiêu Lĩnh Vu thò đầu ra ngoài khẻ bảo Kim Lan :- Chúng ta bôn tẩu chật vật quá nửa ngày , bụng đã đói meo . Cô nương còn gì ăn thìxin cô nương cho một ít .Kim Lan khẻ nói :- Tướng công cứ truyền báo một tiếng là xong . Sao lại khách khí như vậy .Tiêu Lĩnh Vu mửn cười , muốn nói lại thôi .Ngọc Lan đứng dậy nói :- Ði ! Ta cũng xuống bếp giúp muội muội nấu cơm.Kim Lan đáp :- Không được . Tỷ tỷ vừa mới về mà thương thế lại chưa khỏi h ...