Danh mục

Xác Chết Loạn Giang Hồ - Hồi 9

Số trang: 8      Loại file: doc      Dung lượng: 55.50 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiêu Lĩnh Vu laị nói: - Tiểu đệ biết rồi, từ nay đệ không nói nhiều nữa. Khâu Tiểu San buông tiếng thở dài nói: - Chiếc chìa khoá cung cấm đó hiện giờ ở đâu, chính tỷ tỷ cũng không hay. Tiêu Lĩnh Vu toan hỏi, nhưng chàng chỉ mấp máy môi rồi mím chặt lại ngay. Khâu Tiểu San biết rõ tâm lý chàng liền cười nói : - Có thể nó ở trong mình mẫu thân mà thực tình tỷ tỷ không rõ. Tiêu Lĩnh Vu nói: - Bọn này thật là khá ố ! Họ không...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác Chết Loạn Giang Hồ - Hồi 9 Hồi 9 Khâu Tiểu San Ðả Bại Trí QuangTiêu Lĩnh Vu laị nói:- Tiểu đệ biết rồi, từ nay đệ không nói nhiều nữa.Khâu Tiểu San buông tiếng thở dài nói:- Chiếc chìa khoá cung cấm đó hiện giờ ở đâu, chính tỷ tỷ cũng không hay.Tiêu Lĩnh Vu toan hỏi, nhưng chàng chỉ mấp máy môi rồi mím chặt lại ngay.Khâu Tiểu San biết rõ tâm lý chàng liền cười nói :- Có thể nó ở trong mình mẫu thân mà thực tình tỷ tỷ không rõ.Tiêu Lĩnh Vu nói:- Bọn này thật là khá ố ! Họ không hỏi cho rõ ràng đã nhìn nhận ngay là chìa khóa ởtrong mình Vân di.Khâu Tiểu San tủm tỉm cười :- Chúng ta lên đường thôi.Nàng dắt tay Tiêu Lĩnh Vu rảo bước về phái trước.Hiện giờ nàng khó lòng tránh khỏi mối nguy nan của bọn cường địch cố theo dõi.Nếu cứ ẩn nấp mãi thì chẳng thà hiên ngang mà đi, đằng nào cũng gặp nguy hiểm.Nàng nghĩ vậy rồi thấy trong lòng được cởi mở.Bỗng hai con bồ câu vỗ cánh bay lướt qua trên đầu.Trương Càn, Hà Khôn ngửng đầu trông nhau chỉ chỉ, trỏ trỏ. Nhưng Khâu Tiểu San lạilờ đi như chẳng thấy gì. Nàng thản nhiên cất bước.Vừa chuyển qua hai ngọn núi bỗng thấy ba đại hán mình mặc võ phục cầm binh khíđứng bầy hàng chữ nhất để chặn đường.Khâu Tiểu San lờ đi như không thấy gì. Nàng buông Tiêu Lĩnh Vu xuống rồi tiến lêncất tiếng quát:- Tránh ra !Ba đại hán võ phục thấy nàng hiên ngang đi tới tựa hồ như chưa trông thấy chúng.Tay nàng không rút kiếm, chân không thủ thế, chẳng có chút chi tỏ ra là nghinh địch cảthì không khỏi khen thầm trong bụng:- Con nhỏ này thật là lớn mật ! Nghe tiếng thị quát ai cũng giật mình.Bọn chúng vẫn đứng yên không nhường lối. Chúng lùi một bước phóng đơn đao ra.Khâu Tiểu San biết là cục diện này không thể bãi binh, nàng nổi sát khí, hai tay liện rahai nắm kim châm.Ba đại hán không ngờ nàng ra tay một cách đột ngột, ánh vàng thấp thoáng, cả ba gãđều bị trúng châm.Khâu Tiểu San động tác nhanh như gió. Nàng nhân lúc ba gã trúng châm liền phóng chỉđiểm vào huyệt đạo của chúng.Ba đại hán rớt binh khí ngã quay xuống bên đường.Nàng ngoảnh đầu lại cười nói:- Tiểu đệ ! Chúng ta phải đi lẹ lên.Tiêu Lĩnh Vu thấy chỉ trong chớp mắt mà Khâu Tiểu San đã đánh ngã ba gã đại hán thìtrong lòng lấy làm khâm phục, khen thầm:- Không biết bao giờ mình mới rèn luyện được bản lãnh như Khâu tỷ tỷ.Mặt trời đã lặn về phương Tây. Ráng chiều nổi lên đầy trời.Tiêu Lĩnh Vu được Khâu Tiểu San nâng đở, chân không chấm đất. Nàng chạy như baytrên đường san đạo đầy tuyết phủ.Không hiểu đã đi được bao nhiêu đường đất. Vừng trăng tỏ lên cao.Ngọc gió đêm vi vút thổi từng cơn giá lạnh mà Trương Càn, Hà Khôn vừa chạy vừađưa tay lên vuốt mồ hôi.Sơn lộ chuyển qua một khúc quanh, cảnh vật bỗng trở nên biến đổi. Nước suối chảyróc rách như để phá vở bầu không khí tịch mịch lúc canh khuya. Trước mặt có mộtquả núi lớn hiện ra. Những cây tùng xanh rì cao ngất chắn bớt gió thổi. trong hẻm núikhí hậu ấm áp hơn nhiều. Một khe suối nhỏ ngoằn ngoèo giữa những cây tùng và đánúi.Sau một cây tùng cao lớn bỗng có tiếng phật hiệu vang lên. Một vị hoà thượng mìnhmặc áo tăng bào màu nguyệt bạch từ từ đi đến. Tay mặt cầm cây thiền trượng , taytrái để trước ngực.Nhà sư nghiêng mình hỏi:- Nữ thí chủ phải chăng là Khâu Vân Cô?Khâu Tiểu San đáp:- Ðó là gia mẫu tiểu nữ. Ðại sư phụ có điều chi dạy bảo?Ðại hoà thượng tủm tỉm cười đáp:- Bần tăng ít khi len lỏi vào chốn giang hồ chưa được biết cô, xin cô miễn thứ.Khâu Tiểu San nghĩ thầm:- Trung Châu Nhị Cổ là những nhân vật nổi danh võ lâm, quả nhiên không nói dối.Vị đại hoà thượng này xuất hiện ở chốn rừng sâu núi thẳm giữa lúc đêm khuya e rằngcũng vì chiếc chìa khoá cung cấm.Nàng liền hỏi:- Câu chuyện nhỏ mọn đại sư bất tất phải quan tâm. Ðại sư phụ chắn đương tiểu nữcó dụng ý chi ?Nhà sư kia niệm phật rồi đáp:- Bần tăng là Trí Quang ở chùa Thiếu Lâm núi Tung Sơn vâng lệnh đến đây cầu kiếnlệnh đường.Khâu Tiểu San đáp:- Gia mẫu đã quy tiên rồi. Ðại sư phụ có điều chi dạy bảo xin cứ nói với tiểu nữ cũngđược vây.Trí Quang lại nói:- A Di Ðà Phật ! Bần tăng đến đây thật không may.Nhà sư ngó lên Khâu Tiểu San một cái rồi hỏi:- Hồi sinh tiền lệnh đương có thu cất chiếc chìa khoá cung cấm. Hẳn nữ thí chủ hiểurõ điều đó?Khâu Tiểu San đáp:- Tiểu nữ không hay biết chi hết.Trí Quang đại sư ngẩn người ra một chút rồi nói:- Chiếc chìa khoá cung cấm đó có quan hệ rất lớn đến tệ tự. Nếu nữ thí chủ cố gắngdấu diếm thì sẽ có hại chứ chẳng ích gì.Khâu Tiểu San nói:- Chùa Thiếu Lâm được võ lâm tôn làm sao Bắc Ðẩu, núi Thái Sơn . Ðại sư phụ sao ỷthế hiếp người?Trí Quang đại sư cứng họng không biết nói sao. Lão nghĩ thầm:- Con nhỏ này nói đúng lắm. Chùa Thiếu Lâm ta đã nổi tiếng là sao Bắc Ðẩu trong võlâm. Ta lại liệt danh vào một trong tám tay đại cao thủ tại viện Ðạt Ma, có lý đâu lạiđộng thủ với một cô gái nhỏ ? Chiếc chìa khoá cung cấm chưa chắc đã ở trong tay thị.Việc này không có chứng cớ mà khép người vào tội sao nên ?N ...

Tài liệu được xem nhiều: