Danh mục

Xác chết loạn giang hồ - Hồi 90

Số trang: 8      Loại file: doc      Dung lượng: 53.50 KB      Lượt xem: 3      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 0 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thương Bát nghĩ vậy rồi gật đầu mĩm cười nhìn Hướng Phi nói : - Lão Thâu nhi . Lão ăn cắp hai tấm ngân bài nữa là đủ rồi . Hướng Phi mỉm cười đáp : - Hai tấm hay ba tấm đều không thành vấn đề . Có điều lão phu chỉ muốn dắt một tay trợ thủ cùng đi . Vạn nhất có bị bắt còn có người trở về báo tin . Thương Bát bụng bảo dạ :
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 90 Chương 90 Hào kiệt cải trang vào hổ huyệtThương Bát nghĩ vậy rồi gật đầu mĩm cười nhìn Hướng Phi nói :- Lão Thâu nhi . Lão ăn cắp hai tấm ngân bài nữa là đủ rồi .Hướng Phi mỉm cười đáp :- Hai tấm hay ba tấm đều không thành vấn đề . Có điều lão phu chỉ muốn dắt một taytrợ thủ cùng đi . Vạn nhất có bị bắt còn có người trở về báo tin .Thương Bát bụng bảo dạ :- Thằng cha này tính khí điêu ngoa cổ quái . Không hiểu hắn còn muốn giở trò gì ?Y chau mày hỏi :- Tiểu đệ xin bồi tiếp được chăng ?Hướng Phi lắc đầu cười đáp :- Lão bụng to quá . Có tướng mại bần mà đi với lão Thâu nhi thì không hợp , còn khiếncho huynh đệ phải bẽ bàng nữa . Không được ! Không được !Ðỗ Cửu vẫn lo cho Tiêu Lĩnh Vu liền hỏi :- Tiểu đệ được chăng ?Lão Hướng Phi đáp :- Không được ! Mặt lão chỉ lạnh như tiền khiến người ngó thấy phải sinh lòng chánghét .Thương Bát hỏi :- Tiểu hóa tử thế nào ?Hướng Phi lắc đầu quầy quậy đáp :- Càng không được nữa . Thằng ăn cắp cùng gã ăn mày đi đôi với nhau hể tới đâu làngười ta để ý dữ .Thương Bát nói :- Vậy lão đưa ai đi ?Hướng Phi cười khanh khách đáp :- Nếu lão Thâu đưa ra một cô chiêu thì nhất định người ta ngó chầm chặp vào y , mìnhmới dể hạ thủ .Thương Bát thở dài nói :- Nếu lão muốn đưa Ngọc Lan thì thương lượng với cô. Người ta là một vị cô nươngmười mấy tuổi chưa chắc có chịu đi với lão không ?Ngọc Lan mỉm cười đáp :- Tiểu tỳ nguyện ý đi theo . Có điều . . .Hướng Phi hỏi :- Có điều làm sao ?Ngọc Lan đáp :- Tiểu tỳ xuất thân ở trong Bách Hoa Sơn trang mà các mấu chốt giao thông trongthành Qui Châu họ đều bố trí tai mắt .Hướng Phi ngắt lời :- Cái đó không sao . Lão Thâu nhi có cách hóa trang cho cô. Việc này chúng ta khôngnên chậm trễ. Chúng ta đi ngay được chăng ?Ngọc Lan nghiêng mình nhìn Tiêu Lĩnh Vu nói :- Tướng công . Tiểu tỳ đi theo Hướng gia một chuyến , xong việc sẽ trở về ngay .Tiêu Lĩnh Vu cười đáp :- Lại làm cho cô một phen tân khổ .Hướng Phi ngững đầu trông chiều trời nói :- Chúng ta sẽ gặp nhau ở khu vườn hoang trước mặt kia vào lúc trưa mai .Lão thâu nhi đi đây .Lão cùng Ngọc Lan vọt mình chạy về phía trước.Thương Bát khẻ bảo Tiêu Lĩnh Vu :- Nghề ăn trộm của lão Thâu nhi này người giang hồ không ai bì kịp mà y tính tình hàohiệp . Hai mươi năm trước y đã nổi tiếng võ lâm . Bây giờ y dám đại ngôn chắc là nênviệc .Tiêu Lĩnh Vu nói :- Cái tiếng ăn cắp tuy không thanh nhã , nhưng so với hạng người ngoài mặt lươngthiện mà trong lòng gian trá còn hay hơn nhiều .Chàng nhẹ buông tiếng thở dài hỏi :- Thương huynh đệ đã ước hẹn với Mã Văn Phi hội diện ở chỗ nào ?Thương Bát hỏi lại :- Ðại ca nhất định giả làm tùy tùng cho Mã Văn Phi hay sao ?Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Quyết định rồi . Một là chúng ta không nên thất tín với người hai là chuyến đi nàyquan hệ trọng đại . Nếu không cứu được song thân thì rồi đây Bách Hoa Sơn Trang đềphòng nghiêm mật hơn . Thẩm Mộc Phong là con người tàn nhẫn không hiểu hắn sẽhành hạ hai vị lão gia đến thế nào ?Chàng dương cặp lông mày thanh kiếm lên , cất giọng kiên quyết nói tiếp :- Nếu không cứu được song thân thì tiểu huynh quyết liều một trận tử chiến ở BáchHoa Sơn Trang .Thương Bát vẻ mặt nghiêm nghị đáp :- Ðại ca hãy yên lòng . Chúng ta đã là anh em thì song thân của đại ca tức là song thâncủa tiểu đệ . Nếu mà không cứu nổi hai vị lão nhân gia , tiểu đệ cũng không muốn rakhỏi Bách Hoa Sơn Trang nữa.Tiêu Lĩnh Vu đột nhiên chắp tay thi lễ nói :- Hai vị huynh đệ đối với tiểu huynh thâm tình như vậy biết lấy chi báo đáp .Thương Bát nói :- Ðã là chỗ anh em mà đại ca còn khách sáo thì chẳng khác chi người ngoài .Tiêu Lĩnh Vu nói :- Mấy bữa nay tiểu huynh vẫn băn khoăn một điều không nói ra thì trong lòng ấm ứckhó chịu :Thương Bát đáp :- Ðại ca cứ sai bảo dù lội nước hay nhảy vào lửa bọn tiểu đệ cũng không lùi bước .Tiêu Lĩnh Vu nói :- Thương huynh đệ cùng Ðỗ huynh đệ tôn ta làm đại ca nhưng trong lòng ta thật bănkhoăn . Sao không theo niên canh mà sắp đặt ? Tiểu đệ xin đứng sau cùng .Thương Bát xua tay ngắt lời :- Không được ! Không được ! Trong võ lâm chẳng ai lớn ai nhỏ người đặt ở trên . Bảnlãnh đại ca cao thâm hơn bọn tiểu đệ nhiều lắm , đáng giữ phận làm anh chẳng có chihổ thẹn . Huống chi tiểu đệ cùng Ðỗ lão nhị cảm thấy những hành vi ngày trước củamình vị kỷ nhiều quá . Từ ngày theo đại ca mới làm nên mấy việc oanh liệt, gọi là mộtchút chuộc lại lỗi xưa .Thương Bát mặt tròn tai lớn , bụng to, ra vẻ một tay đại lão thân, bao giờ cũng giữ hòakhí tươi cười . Lúc này y lộ vẻ nghiêm trang, ăn nói chính đính ra chiều bỏ nghềthương mại theo đường nghĩa hiệp .Tiêu Lĩnh Vu tủm tửn cười nói :- Thương huynh đệ đã chí thành như vậy nếu ta còn cự tuyệt thì ra người không thựcthà . Có điều ngày sau nếu được điều gì thành tựu về võ công lúc đem ra tuyên cáotrước võ lâm nên đổi danh hiệu Trung Châu nhi cổ làm Trung Châu nhị nghĩa.Thương Bát cười khanh khách ...

Tài liệu được xem nhiều: