Thông tin tài liệu:
Thẩm Mộc Phong thấy hai bên còn kéo dài cuộc ác chiến không thể phân thắng bại trong nhất thời . Hắn không nhẫn nại được bụng bảo dạ : - Cục diện này đến bảo giờ mới kết thúc ? Như vậy há chẳng thương tổn đến uy danh của Bách Hoa Sơn Trang ? Trước mắt quần hùng ta chẳng thể điều động nhân mã kéo ra vây đánh biết làm thế nào ? Tài trí như Thẩm Mộc Phong mà lúc này cũng chưa nghĩ ra được biện pháp thoả đáng. Bổng trong trường đấu bật lên...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 94 Chương 94 Tiêu Lang Thi Tuyệt Kỹ Cứu NguyThẩm Mộc Phong thấy hai bên còn kéo dài cuộc ác chiến không thể phân thắng bạitrong nhất thời . Hắn không nhẫn nại được bụng bảo dạ :- Cục diện này đến bảo giờ mới kết thúc ? Như vậy há chẳng thương tổn đến uy danhcủa Bách Hoa Sơn Trang ? Trước mắt quần hùng ta chẳng thể điều động nhân mã kéora vây đánh biết làm thế nào ?Tài trí như Thẩm Mộc Phong mà lúc này cũng chưa nghĩ ra được biện pháp thoả đáng.Bổng trong trường đấu bật lên hai tiếng rú làm kinh động quần hùng .Mọi người ngảnh đầu nhìn ra thấy Mã Văn Phi và Ðơn Hoành Chương đều lùi lại bốnbước đứng đối lập .Nguyên hai người trong lúc kịch đấu đã đụng nhau một chiêu mà nội lực tương đươngđều bị chấn động bật lên tiếng la kinh hãi rồi lùi lại bốn bước .Ða số quần hùng chăm chú theo dõi tình hình cuộc đấu mà chẳng một ai lên tiếng canthiệp .Bổng nghe Ðơn Hoành Chương cười lạt nói :- Tại hạ được nghe danh Mã tổng thủ lãnh từ lâu, bữa nay tương hội quả nhiên danhbất hư truyền .Gã rút trường kiếm ở sau lưng ra đánh soạt một tiếng .Mã Văn Phi mỉm cười đáp :- Không dám ! Không dám .Y cũng rút quạt trong bọc ra .Ðơn Hoành Chương nói :- Tiểu đệ muốn lãnh giáo những chiêu thức bằng binh khí của Mã tổng thủ lãnh .Mã Văn Phi đáp :- Dĩ nhiên tại hạ xin bồi tiếp .Ðơn Hoành Chương rung động trường kiếm toé ra một luồng ngân quang nhưng chưatấn công Mã Văn Phi . Gã vung kiếm hai cái rồi thu kiếm về đứng dương mắt lên nhìnđối phương . Mã Văn Phi thấy thế kiếm của Ðơn Hoành Chương trong lòng cũng hơikinh hãi , y biết hai nhát kiếm vừa rồi là đối phương mượn cơ hội để đề tụ chân khí.Bây giờ mà gã ra tay tấn công tất tấn công một chiêu đất lỡ trời long.Nguyên những người sử kiếm mà không ra tay một cách khinh xuất đều tuyệt nghệcao siêu . Huống chi Ðơn Hoành Chương là tay kiếm thuật tinh thâm thì dĩ nhiên gãphát chiêu mãnh liệt vô cùng.Mã Văn Phi không dám khinh địch , tay cầm quạt vung xoè ra đồng thời ngấm ngầmđề tụ chân khí . Trong đầu óc y xoay chuyển ý nghĩ cự địch .Lúc này cuộc chiến giữa đại hán áo đỏ và Tư Mã Càn đã đến lúc khẩn trương vôcùng .Tư Mã Càn đánh ra một chiêu . Chưởng pháp cực kỳ thần tốc . Bóng chưởng mịt mờ ,song trong thế chưởng cấp bách này ẩn dấu khí lực hùng hậu .Bao nhiêu người trong trường thấy Tư Mã Càn cải biến thế đánh một cách đột ngộtđều cho là võ công của y cũng như tính cách điên khùng đều rất cao thâm khiến ngườita khó mà lường được.Ðại hán áo đỏ tuy kiêu dũng quyền thế nặng như chuỳ , nhưng bị thế công thần tốccủa Tư Mã Càn đoạt mất tiên cơ . Dù hắn vung quyền đánh tới tấp cũng không chiếmđược ưu thế.Thẩm Mộc Phong dường như không ngờ Tư Mã Càn mình mang tuyệt kỹ mà cũngkhông ngờ Mã Văn Phi đột nhiên ra tay viện trợ. Lúc trước hắn chắc mắm nắm đượcphần thắng nhưng bây giờ tình hình lại biến đổi khác thường . Trừ phi hắn hạ lệnhcho cao thủ tiếp viện vây đánh không thì chưa biết đến bao giờ mới phân thắng bại .Bổng Ðường thái thái ngửng mặt trông sao trên trời cười ha hả hỏi :- Thẩm Mộc Phong ? Thời khắc ước hẹn đã tới chúng ta thanh toán với nhau chứ ?Thẩm Mộc Phong róc chung rượu uống rồi cười đáp :- Phu nhân đừng nóng nẩy . Thẩm mỗ đã nói là không sai lời .Ðường lão thái thái nói :- Chúng ta động thủ mau một chút thì lão nhân cũng có thể về Tứ Xuyên sớm hơn .Thẩm Mộc Phong hỏi :- Sao ? Phu nhân tự tin thắng được tại hạ chăng ?Ðường lão thái thái đáp :- Ít ra cũng có thể để đại trang chúa được coi thủ pháp phóng ám khí mới mẻ củaÐường gia .Thẩm Mộc Phong cười khanh khách nói :- Cái gì chứ cái đó Thẩm mỗ đã biết rồi . Nghề phóng ám khí của Ðường gia ở TứXuyên đã lừng danh võ lâm từ mấy trăm năm thì dĩ nhiên phu nhân có chỗ tự phụ.Nhưng . . .Ðường lão thái thái biến sắc hỏi :- Nhưng làm sao ?Thẩm mộc phong đáp :- Nhưng tại hạ lại không phải là người sợ ám khí .Ðường lão thái thái cười lạt hỏi :- Bây giờ đại trang chúa còn khoe khoang lỗ miệng mà không e rằng quá sớm ư ?Thẩm Mộc Phong đáp :- Phu nhân không tin thì lát nữa sẽ rõ .Bổng nghe trong trường đấu Tư Mã Càn nổi lên tràng cười rộ lẫn với tiếng rầm thétphẫn nộ của đại hán làm chấn động toàn trường .Mọi người quay đầu nhìn ra thấy đại hán áo đỏ trợn cặp mắt tức giận . Song quyềnvung múa như bay , miệng không ngớt quát tháo như con mãnh thú phát điên muốn vòmồi cầu xé.Tư Mã Càn thái độ rất ung dung . Y huy động song chưởng một cách nhàn hạ đấu vớiđại hán áo đỏ.Y không muốn tỷ đấu nội lực với đối phương nữn vì phát giác ra đại hán áo đỏ đã mấthết nhân tính khác nào con mãnh thú liều mạng .Mã Văn Phi cùng Ðơn Hoành Chương đã đấu vào chỗ khẩn yếu , cả hai bên đều trổhết tài năng để mong thủ thắng .Người ngoài cuộc cũng hồi hộp trong lòng có khi còn hơn cả người đang tỷ đấu, nhấtlà Tiêu Lĩnh Vu và Thẩm Mộc Phong .Tiêu Lĩnh Vu chỉ lo Mã Văn Phi thất bại thì lỡ cả việc cứu song thân thoát vòng nguyhiểm . Chàng muốn ngấm ngầm ra tay việ ...