Danh mục

Xác chết loạn giang hồ - Hồi 96

Số trang: 8      Loại file: doc      Dung lượng: 51.50 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiêu Lĩnh Vu đáp : - Mụ là Kim Hoa phu nhân ờ Miêu Cương . Mã Văn Phi chau mày nói : - Tại hạ đã nghe tên người này từ lâu , Mụ là đệ nhị cao thủ ở Miêu cương , không ngờ cũng bị Thẩm Mộc Phong thu dùng dưới trướng . Tư Mã Càn dương cặp mắt tròn xoe , vẻ mặt rất khẩn trương nhìn Kim Hoa phu nhân . Bổng thấy Kim Hoa phu nhân cầm Kim đăng đi thẳng về phía vườn hoa . Tư Mã Càn toàn thân rung bần bật...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 96 Chương 96 Tiêu Lĩnh Vu Ngăn Ngừa Phóng ĐộcTiêu Lĩnh Vu đáp :- Mụ là Kim Hoa phu nhân ờ Miêu Cương .Mã Văn Phi chau mày nói :- Tại hạ đã nghe tên người này từ lâu , Mụ là đệ nhị cao thủ ở Miêu cương , khôngngờ cũng bị Thẩm Mộc Phong thu dùng dưới trướng .Tư Mã Càn dương cặp mắt tròn xoe , vẻ mặt rất khẩn trương nhìn Kim Hoa phunhân .Bổng thấy Kim Hoa phu nhân cầm Kim đăng đi thẳng về phía vườn hoa .Tư Mã Càn toàn thân rung bần bật khẻ bảo Mã Văn Phi và Tiêu Lĩnh Vu :- Hỏng bét ! Mụ đã phát giác ra chỗ này có người và đi thẳng về phía chúng ta .Mã Văn Phi hỏi :- Chúng ta chạy trốn được chăng ?Tư Mã Càn đáp :- Không kịp nữa rồi .Mã Văn Phi sửng sốt :Chẳng lẽ cứ ngồi đây chịu chết sao ?Tư Mã Càn đáp :- Hỡi ơi ! Theo tượng hình trong quẻ thì chúng ta không gặp phải bước hiểm nghèonày , chẳng ngờ quái tượng lại mất linh nghiệm.Ba người đang nói chuyện thì Kim Hoa phu nhân đi tới còn cách chừng ba trượng bổngmụ dừng bước lại .Kim Hoa phu nhân trợn mắt nhìn vào cây Kim đăng ở trong tay. Ngọn lửa trong đènxanh lè chiếu vào mặt mụ nổi đằng sát khí .Lại thấy mụ từ từ đưa cây đèn qua tay mặt rồi thò ngón trỏ tay trái vào trong miệng .Tư Mã Càn nói :- Hỏng rồi ! Mụ muốn dùng phép huyết quang ngự cổ . Ðêm nay chúng ta khó lòngthoát khỏi kiếp nạn này .Kim Hoa phu nhân đột nhiên rút ngón tay trong miệng ra rồi từ từ trở gót bước đi .Lúc mụ đến như quỉ hiện hình , lúc bỏ đi chẳng khác nào cơn gió thoảng . Chỉ thấyđèn lửa lấp loáng mấy cái rồi mất hút .Tư Mã Càn giơ tay lên lau mồ hôi trán nói :- Lạ thiệt ! Lạ thiệt !Mã Văn Phi hỏi :- Ðiều chi quái lạ ?Tư Mã Càn đáp :- Mụ định thi triển phép Huyết quang ngự cổ , không hiểu tại sao đột nhiên mụ lạibiến đổi chủ ý .Mã Văn Phi nói :- Chắc mụ biết khó lòng gia hại được chúng ta nên mới rút lui.Tư Mã Càn nói :- Không phải thế đâu . Trong vụ này tất có điều ngoắt ngoéo .Gã đưa mắt ngó lại thấy Tiêu Lĩnh Vu chỉ mĩm cười mà không nói gì .Tư Mã Càn nhìn Tiêu Lĩnh Vu một lúc rồi hỏi :- Phải chăng lại là huynh đài hý lộng thần thông .Y vẫn tự phụ điều gì cũng biết mà lúc này như người bị chìm đắm vào trong đám mâymù năm dặm, vẻ mặt hoang mang ngó Tiêu Lĩnh Vu .Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Tuy mụ rút lui rồi , nhưng chẳng hiểu mụ còn trở lại nữa để phóng cổ độc haykhông ?Tư Mã Càn đáp :- Không có đâu . Theo chỗ tại hạ biết thì Kim Hoa phu nhân nuôi giống Kim tầm nàyđã thành tính thông linh . Mụ rút lui thì không để kim tầm lại nữa .Tiêu Lĩnh Vu thấy Tư Mã Càn là người bác học ngấm ngầm kính phục nói :- Nếu vậy thì cuộc âm mưu của Thẩm Mộc Phong thành uổng công mất rồi .Tư Mã Càn đột nhiên thò tay vào trong bọc lấy tiền vàng và hộp coi bói ra nói :- Ðể tại hạ thử coi một quẻ nữa xem .Mã Văn Phi và Tiêu Lĩnh Vu thấy y bói rất linh nghiệm cũng không ngăn cản Tư MãCàn bỏ ba đồng tiền vào hộp xóc một hồi đoạn đổ ra , trước mắt ánh sáng lập loè.Những đèn lửa bị tắt bây giờ lại cháy lên .Bổng nghe trên vọng hoa lâu có thanh âm trầm trọng vọng xuống .Các vị đều trúng phải Kim Tầm cổ độc , khó lòng đối địch Thẩm mỗ được nữa . Ðêmđã khuya rồi các vị hãy về phòng yên nghỉ một đêm và nghĩ có nên chống đối Thẩmmỗ nữa không .Tư Mã Càn cất tiền cùng hộp đi , ngấm ngầm vận khí , rồi khẻ nói :- Lạ quá ?Tiêu Lĩnh Vu hỏi :- Ðiều chi quái lạ ?Tư Mã Càn đáp :- Chúng ta vẫn bình yên mà sao Thẩm Mộc Phong lại bảo rằng chúng ta trúng phải cổđộc .Mã Văn Phi nói :- Theo chỗ tại hạ biết thì một người sau khi trúng độc có thể chưa thấy phản ứngngay lập tức .Từ phía xa xa mấy chục ả nữ tỳ giơ cao đèn lồng thoăn thoắt tiến vào trong trường lêntiếng :- Bọn tiểu tỳ vâng lệnh đưa các vị vào nhà yên nghỉ . Tiệc yến đêm nay xong rồinhưng các vị vẫn là tân khách của Bách Hoa Sơn Trang .Bọn nữ tỳ vừa dứt lời quần hào ẩn trong rừng hoa phần lớn tiến ra ngay .Tiêu Lĩnh Vu khẽ nói :- Chúng ta có ra không ?Tư Mã Càn đáp :- Chúng ta chẳng thể ngồi trong bụi hoa suốt đêm được tự nhiên phải ra ngoài .Rồi y cất bước đi trước .Bổng thấy Phụng Trúc cầm đèn lồng chạy đến gọi :- Mã gia ?Mã Văn Phi đáp :- Phụng Trúc cô nương tinh mắt quá .Phụng Trúc nói :- Nô tỳ đưa Mã gia về phòng.Mã Văn Phi đáp :- Phiền cô nương quá .Những ả nữ tỳ trong Bách Hoa Sơn trang quả nhiên lợi hại . Bọn chúng giơ cao đènlồng đi tìm chủ mà ai tìm cũng đúng chỗ.Mã Văn Phi theo sau Phụng Trúc vào thẳng Thuý Trúc hiên .Phụng Trúc dẫn hai người về phòng đặt đèn lồng xuống , cười hỏi :- Mã gia có muốn xơi gì không ?Mã Văn Phi mửn cười hỏi lại :- Nhưng trong thực vật có dấu cổ độc gì không ?Phụng Trúc đáp :- Xin Mã gia cứ yên lòng , Tiểu tỳ nếm trước cho Mã gia coi rồi Mã gia sẽ ăn uống thìkhông ngại gì nữa.Mã Văn Phi cười nói :- Hay lắm ! Nếu vậy phiền cô nương lấy cho tại hạ chút thực vật gì cũng đượcNhững nữ tỳ trong Bách Hoa Sơn Trang được lựa chọn rất kỹ . Bọn chúng khôngnhững xinh đẹp nhu mỹ, mà còn có vẻ trang nghiêm nữa . Dường như c ...

Tài liệu được xem nhiều: