Thông tin tài liệu:
Phụng Trúc lắc đầu nói : - Không được . Khu vực vuông năm trượng quanh Vọng Hoa Lâu là nơi cấm địa . Dù người bản trang mà không được lệnh của đại trang chúa tuyên triệu cũng chẳng thể đến gần . Tư Mã Càn quay lại ngó Mã Văn Phi nói : - Luật lệ ở trong Bách Hoa Sơn Trang này thật là nghiêm khắc . Y ngừng lại một chút rồi đáp : - Nếu cô nương chịu hợp tác thì tại hạ xin hết sức để cứu cô nương dời khỏi Bách Hoa Sơn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 97 Chương 97 Tiểu Nha Ðầu Trúng Độc Mạng VongPhụng Trúc lắc đầu nói :- Không được . Khu vực vuông năm trượng quanh Vọng Hoa Lâu là nơi cấm địa . Dùngười bản trang mà không được lệnh của đại trang chúa tuyên triệu cũng chẳng thểđến gần .Tư Mã Càn quay lại ngó Mã Văn Phi nói :- Luật lệ ở trong Bách Hoa Sơn Trang này thật là nghiêm khắc .Y ngừng lại một chút rồi đáp :- Nếu cô nương chịu hợp tác thì tại hạ xin hết sức để cứu cô nương dời khỏi BáchHoa Sơn Trang .Phụng Trúc ngập ngừng đáp :- Các vị trang chúa rất hậu đãi bọn tiểu tỳ .Ðột nhiên thị hạ thấp giọng xuống nói tiếp :- Ðến ngay các vị cũng khó lòng rời khỏi Bách Hoa Sơn trang đừng nói chuyện cứu nôtỳ nữa.Tư Mã Càn nói :- Cô nương ở trong Bách Hoa Sơn trang từ thuở nhỏ cho đến khi khôn lớn chịu mọi sựuy hiếp của Thẩm Mộc Phong khác nào miếng thịt trên thớt để hắn muốn băm muốnchém thế nào tuỳ ý. Nhưng cô nên biết thế giới bao la , ngoài vòm trời này còn có vòmtrời khác. Tại hạ chỉ nói tỷ dụ một việc là cô nương có thể hiểu được ngay .Phụng Trúc long lanh cặp mắt hỏi :- Việc gì ?Tư Mã Càn đáp :- Ðêm nay Thẩm Mộc Phong thết tiệc tẩy trần , cách bố trí nghiêm mật như vậy màquần hào có mấy ai bị thương về tay hắn đâu ? Giống Kim tầm cổ độc lợi hại biếtchừng nào nhưng cũng chưa làm cho ai bị trúng độc . Xin cô nương nghĩ kỹ những lờinói của tại hạ .Phụng Trúc trầm ngâm một chút rồi hỏi :- Tướng công có thứ thuốc kịch độc hễ uống vào là chết ngay phải không ?Mã Văn Phi lấy làm kỳ hỏi lại :- Cô nương hỏi thứ thuốc độc đó làm chi .Phụng Trúc thở dài đáp :- Nếu tiểu tỳ ưng thuận theo các vị trà trộn vào trong Vọng hoa lâu thì mười phần cóđến tám chín là bị phát giác . Khi đó tiểu tỳ nên uống thuốc độc cho chết liền để khỏibị bắt và chịu trừng phạt ghê gớm theo luật lệ bản bang .Tư Mã Càn tủm tỉm cười nói :- Hay lắm !Y thò tay vào bọc móc lấy cái bình ngọc đổ ra một viên thuốc màu xanh nói:- Thuốc này bỏ vào miệng chỉ chớp mắt là chết liền . Không gặp phải trường hợpkhẩn yếu thì không nên uống .Phụng Trúc đón lấy viên thuốc hỏi :- Tướng công muốn tiểu tỳ làm gì đây ?Tư Mã Càn cười đáp :- Có mấy món đồ chơi nhỏ bé cô muốn đem dấu vào đâu cũng được . Cô chỉ cần cẩnthận một chút là chắc chắn không bị phát giác .Y vừa nói vừa thò tay vào bọc lấy ra một vật giống như dõng trúc và một cái hộp đenđưa cho Phụng Trúc nói :Cô nương đem cái ống sắt này mở nút ra để vào chỗ nào gần Vọng Hoa lâu là xong .Còn cái hộp này có phải mở nắp ra không ?Tư Mã Càn đáp :- Phải rồi ! Cô nương cũng mở nắp ra .Phụng Trúc ngửng đầu trông chiều trời nói :- Ðược rồi ! Nô tỳ thử đi coi .Cô nương đừng quên là hai huyệt đạo Thiên đột và Phong Phủ trong mình cô chưađược giải khai . Chỉ trong vòng một giờ là phát tác . Cô đặt ống sắt và hộp đen xongthì phải gấp rút trở về để tại hạ giải khai huyệt đạo cho .Phụng Trúc lạnh lùng đáp :- Nô tỳ không phải thuộc hạng tham sanh uý tử để chịu tướng cô uy hiếp đâu.Tư Mã Càn nói :- Tại hạ chờ đợi hồi âm của cô nương .Phụng Trúc nhăn nhó cười đáp :- Trong vòng một giờ mà tiểu tỳ không trở về là chết ở dưới chân Vọng hoa lâu rồiđó .Tư Mã Càn nói :- Cô nương chẳng phải là người yểu tướng xin cô nương vững tâm mà làm .Phụng Trúc đi mấy bước , bổng quay lại hỏi :- Trong ống sắt và trong hộp đen này đựng vật gì , tướng công có thể cho tiểu tỳ biếtđược không ?Tư Mã Càn đáp :- Mấy con sâu nhỏ mọn chẳng có gì đáng kể. Vả lại thứ này ở Trung nguyên rất ít , dùtại hạ có nói cô nương cũng không hiểu được .Y ngừng lại một chút rồi tiếp :- Giờ này đi rất tốt , cô nương nên lẹ lên tại hạ giúp cũng không thể ngồi đây để chờcô nương báo tin mà phải đi giúp đỡ cô nương một chút .Phụng Trúc hỏi :- Giúp đỡ tiểu tỳ ư ?Tư Mã Càn đáp :- Bọn tại hạ dĩ nhiên phải đi tiếp ứng cô nương chỉ cần cô nương lẫn vào trong rừnghoa được là xong . Dù có truy binh cũng không đủ sợ .Phụng Trúc cười mát từ từ cất bước.Tiêu Lĩnh Vu chờ cho Phụng Trúc đi mất hút rồi , chàng không nhịn được khẻ hỏi :- Tư Mã huynh . Liệu thị có làm theo ý mình không ?Tư Mã Càn đáp :- Tiểu đệ chắc thị theo kế hoạch mà hành động .Mã Văn Phi cũng hỏi :- Sao Tư Mã huynh dám chắc như vậy ?Tư Mã Càn đáp :- Tại hạ đã coi tướng thì đêm nay Phụng Trúc chắc không có gì đáng ngại .Tiêu Lĩnh Vu nói :- Té ra là thế ?Chàng ngừng lại một chút rồi tiếp :- Chúng ta đã hứa lời tiếp ứng cho thị , thì không nên thất tín .Tư Mã Càn cười đáp :- Cái đó đã hẳn . Chúng ta đây hai người chia ra hai đi tiếp ứng còn một ở lại giữ nhà .Mã Văn Phi tủm tỉm cười nói :- Xin tha thứ cho tiểu đệ lắm miệng . Tư Mã huynh có thể cho tiểu đệ hay trong ốngsắt và trong hộp đen kia đã đựng vật gì không ?Tư Mã Càn đáp :- Nó là hai vật kỳ quái mà tiểu đệ đã lấy được trong khi tập nghệ ở đảo San Hô ngoàiÐông hải , Thẩm Mộc phong thâm độc vô cùng lại toan phóng cổ độc nên tiểu đệ hysinh hai thứ kỳ vật đó làm cho tầm thần hắn phải bối rố ...