Thông tin tài liệu:
Tiêu Lĩnh Vu nói : - Hỡi ơi ! Ðáng tiếc là mấy vị bằng hữu của tại hạ chưa tới đây. Họ nhất định có kế hay . Mã Văn Phi hỏi : - Phải chăng huynh đài muốn nói đến Trung Châu nhị cổ ? Tiêu Lĩnh Vu đáp : - Thương Bát là người túc trí đa mưu lại lịch duyệt phong phú . Khó có ai lừa được y . Mã Văn Phi tủm tỉm cười nói : - Tiểu đệ đã để ý đến những bụi hoa có tẩm đuốc đủ để soi sáng một...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 99 Chương 99 Buồn Thân Thế Phụng Trúc Lo ÂuTiêu Lĩnh Vu nói :- Hỡi ơi ! Ðáng tiếc là mấy vị bằng hữu của tại hạ chưa tới đây. Họ nhất định có kếhay .Mã Văn Phi hỏi :- Phải chăng huynh đài muốn nói đến Trung Châu nhị cổ ?Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Thương Bát là người túc trí đa mưu lại lịch duyệt phong phú . Khó có ai lừa được y .Mã Văn Phi tủm tỉm cười nói :- Tiểu đệ đã để ý đến những bụi hoa có tẩm đuốc đủ để soi sáng một đêm , vậy tạihạ đi lấy về sáu bó .Gã nói rồi xoay mình đi ngay.Tiêu Lĩnh Vu hỏi :- Tại hạ cùng đi với tổng thủ lãnh được chăng ?Mã Văn Phi đáp :- Không cần . Huynh đài lên nghỉ một lúc .Dứt lời gã tung mình vọt đi mất hút .Sau khoảng thời gian chừng như uống cạn tuần trà , Mã Văn Phi lật đật ôm bó đuốcchạy về .Tư Mã Càn thấy y thở mạnh chắc là đã xảy ra cuộc ác đấu , vừa thò tay ra đón lấy bóđuốc vừa cất tiếng hỏi :- Phải chăng huynh đài đã gặp phục kích ?Mã Văn Phi đáp :- Tiểu đệ chạm trán phục binh , trong lòng nóng nảy nên đánh hai tên bị trọng thươngđể lấy sáu bó đuốc chạy về .Tư Mã Càn nói :- Chúng ta liên tiếp làm khó dễ Bách Hoa Sơn Trang , chắc Thẩm Mộc Phong chẳngchịu bỏ qua, không chừng hắn điều động nhân mã đến bao vây . Vậy ta phải thắpđuốc lên để hắn khó lòng thi hành quỉ kế .Y vừa nói vừa ôm đuốc chạy ra .Tư Mã Càn đã ngắm tình thế bốn mặt , cắm sáu bó đuốc và đốt cháy lên .Sáu bó đuốc lửa cháy phừng phừng soi sáng bốn mặt ra xa chừng ba trượng .Mã Văn Phi thấy sáu bó đuốc cháy rất mạnh , trừ phi gặp mưa to gió lớn không thìchẳng thể nào tắt được . Dưới ánh đuốc sáng tỏ , bất luận người nào võ công caocường đến đâu cũng khó lòng thoát khỏi vòng giám thị .Mã Văn Phi yên tâm tắt đèn trong nhà rồi cười nói :- Xin hai vị ngồi tỉnh toạ điều dưỡng trước đi . Ðể tiểu đệ canh gác cho .Tư Mã Càn mỉm cười đáp :- Bây giờ mới canh ba đêm còn dài những hai trống canh , Thẩm Mộc Phong có phátđộng cuộc vây đánh cũng phải trong vòng một giờ nữa mới khởi sự.Ba người luân lưu phòng bị không sơ hở một chút nào .Ngờ đâu sự tình lại ra ngoài điều tiên liệu của ba người , mặt trời lên cao rồi vẫnchẳng xảy ra chuyện gì .Tư Mã Càn thấy ánh dương quang soi sáng khắp trần gian mà sáu ngọn đuốc vẫn còncháy bùng bùng thì thong thả ra ngoài tắt đuốc đi .Tiêu Lĩnh Vu và Mã Văn Phi vẫn băn khoăn về thương thế của Phụng Trúc liền vàophòng coi, thấy thị vẫn nằm yên hai mắt nhắm nghiền , môi thở đều đều dường nhưngủ say . Nét mặt hồng hào không có chút gì tỏ ra người bị thương hay mắc bệnh .Mã Văn Phi thở phào một cái nói :- Xem chừng nọc rắn trong người thị tiêu trừ hết rồi. Ðộc Thủ dược vương quả nhiêncó tài cải tử hồi sinh.Tiêu Lĩnh Vu nói :- Giả tỷ lão chịu cải tà qui chính cứu người giúp đời tạo phúc cho biết bao nhiêu lê dân! Ðáng tiếc lão lại là người cô độc kiêu ngạo mình mang y thuật thông thần mà khôngtrị bệnh nhiều người .Hai người đang nói chuyện Tư Mã Càn tiến vào bảo :- Con nhỏ này đã phục hồi sinh cơ , hai vị bất tất phải quan tâm . Giờ ngọ bữa nay làtiệc chính , Chỉ còn hai giờ nữa là tới . Ðêm qua chúng ta lật đật không được nghỉ ngơivậy nên nhân lúc này tỉnh toạ một hồi để đến trưa còn đi dự yến và không chừng phảitham dự một cuộc ác chiến .Mã Văn Phi đáp :- Ðúng thế . Ðêm qua Thẩm Mộc Phong đã bỏ cơ hội vây đánh thì chắc ban ngày hắnkhông dám phái người đến hạ độc thủ .Ba người ra khỏi phòng ngủ , đóng cửa sảnh đường lại , ngồi xếp bằng vận khí điềudưỡng .Tiêu Lĩnh Vu nội công tinh thâm . Chàng ngồi không đầy một giờ đã hành công xong .Chàng mở mắt thấy hai người kia đang vận công đến lúc khẩn yếu .Chàng toan đứng lên bổng nghe có tiếng bước chân , liền nhắm mắt lại ngồi yên .Chàng thấy Phụng Trúc gót sen thoăn thoắt từ trong phòng ngủ đi ra vào thẳng sảnhđường . Hai mắt thị đăm chiêu nhìn ba người rồi cúi đầu trầm ngâm dường như cóviệc trọng đại .Tiêu Lĩnh Vu động tâm nghĩ thầm :- Ðêm qua thị vì tình thế bức bách mà phải mạo hiểm đem hai thứ độc vật đưa tớiVọng Hoa Lâu , nhưng thị ở đây lâu ngày bị Thẩm Mộc Phong uy hiếp , tâm thần đã bịkiềm chế thì dù nảy lòng bội phản cũng không dám hành động . Thị có chân tâm cải tàqui chính hay không khó mà biết được , nhưng hiện giờ coi vẻ mặt thị hiển nhiên đangtính toán chuyện mưu đồ ta phải để ý mới được .Chàng liền ngấm ngầm phòng bị , lẳng lặng chờ xem diễn biến .Phụng Trúc cúi đầu ngẫm nghĩ hồi lâu đột nhiên khẻ buông tiếng thở dài rồi cất bướcchậm chạp tiến về phía Tư Mã Càn .Tiêu Lĩnh Vu bụng bảo dạ :- Quả nhiên tập quán lâu ngày khó mà phản bội . Những người như Kim Lan , NgọcLan thật là hiếm có .Chàng liền vận tụ hội Tu la chỉ lực để chờ đợi , hể thấy Phụng Trúc có cử động bấttrắc là lập tức hạ thủ đánh chết thị ngay .Nhưng Phụng Trúc đi vòng qua người Tư Mã Càn khẻ mở cửa ra đi.Tiêu Lĩnh Vu chau mày tự hỏi :- Con nha đầu này đi đâu ? Làm gì ?Nhưng thị không có cử động nào tổn hại đến cho Mã Văn Phi và Tư Mã Càn nên chàngcũng nhẫn nại chưa động thủ . Chàng muốn theo dõi thị mở cửa đi đâu , liền đề khínhảy vọt ra cửa sau để nhìn theo .Phụng Trúc trong lòng lo lắng , hành động rất cẩn thận . Thị vừa đi về phía trướckhông ngớt đảo mắt nhìn bốn phía .Tiêu Lĩnh Vu trong lòng rất lấy làm kỳ tự hỏi :- Xem chừng thị không phản bội chúng ta , nhưng thị phải biết chính mình đang ởtrong hoàn cảnh cực kỳ nguy nan mà còn mạo hiểm đi làm chuyện gì ?Chàng đang ngẩm nghĩ thì thấy Phụng Trúc tiến vào trong Hoa Thụ trận rồi mất hút .Tiêu Lĩnh Vu lẩm bẩm :- Hỏng bét ! Không hiểu con nha đầu này có quyết định gì ?Chàng chú ý nhìn ra thấy bóng người chuyển động trong rừng hoa , bốn mặt chạy loạnlên mà sắc phục khác nhau . Có người mặc trường bào khoát áo choàng , có kẻ nai nịtgọn gàng hay mình mặc vỏ phục , lại cũng nhiều người đeo binh khí bên mình , chàngkhoan tâm tự nhủ :- Cuộc đại hội anh hùng vào giữa trưa sắp đến nơi , chắc anh hùng hảo hán ở Tam sơnngũ nhạc đều đến cả. Những người này đều tính tình hào phóng , ...