Tợp hết chén rượu Bình Tây loại bốn mươi lăm độ, lão gắp miếng dồi chó cuộn vào chiếc lá mơ, nhúng vào chén mắm tôm sủi bọt lăn tăn rồi cho vào mồm nhai ngấu ghiến, mắt lim dim như nhà hiền triết đang nghiền ngẫm sự đời: - Ngon! – Lão vỗ đùi chan chát,:- đúng là sống trên đời không ăn miếng dồi chó, chết xuống âm phủ biết có hay không, lời thánh hiền đã phán thì cấm có sai! Là dân nhậu thứ thiệt nhưng lão chỉ biết đến món cẩu nhục cách đây chưa...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xe Honda Bận Áo Cà SaXe Honda Bận Áo Cà Sa Khúc Thụy Du Xe Honda Bận Áo Cà Sa Tác giả: Khúc Thụy Du Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 31-October-2012Tợp hết chén rượu Bình Tây loại bốn mươi lăm độ, lão gắp miếng dồi chó cuộn vào chiếc lá mơ,nhúng vào chén mắm tôm sủi bọt lăn tăn rồi cho vào mồm nhai ngấu ghiến, mắt lim dim nhưnhà hiền triết đang nghiền ngẫm sự đời:- Ngon! – Lão vỗ đùi chan chát,:- đúng là sống trên đời không ăn miếng dồi chó, chết xuống âmphủ biết có hay không, lời thánh hiền đã phán thì cấm có sai!Là dân nhậu thứ thiệt nhưng lão chỉ biết đến món cẩu nhục cách đây chưa lâu, trong khi nhữngchiến hữu bao phen vào sanh ra tử trên chiếu rượu, ngay từ lúc mới gia nhập vào làng chai lọ đãkết duyên giai ngẫu với món chó hấp cách thủy, rựa mận ướp mẻ với củ riềng, cầy nướng lá lốt (món này đám chiến hữu của lão tự biên tự diễn ) Chính vì thế, suốt một thời gian dài, trong bànnhậu, lão xem như kẻ tín đồ lạc đạo.Lão biết mùi thịt cầy là do các chiến hữu gài bẫy. Hôm đó, các chiến binh từng vào sinh ra tửmang đến nhà lão một bọc thịt nướng gói trong lá chuối, bảo là thịt rừng. Lão đưa lên mũi ngửingửi rồi tấm tắc khen:- Được! Chỉ ngửi mùi đã muốn nhậu rồi!Lão bước vội vào nhà ôm ra bình rượu tắc kè với chiếc bát to:- Thịt nai phải uống bằng bát mới thú.Cuộc nhậu các anh hùng Lương Sơn Bạc kéo dài bốn giờ đồng hồ. Một mình lão đánh gọn basuất. Vừa ăn, vừa tấm tắc khen ngon. Bạn nhậu bấm bụng cười thầm. Tiệc tàn, một người trongbọn cười hề hề bảo thịt nai mua ở chợ ông Tạ.Lão chưng hửng:- Chợ ông Tạ làm gì có thịt thú rừng. Phạm Viết Chánh mới có chứ!- Giống nai này khôn lắm, vừa biết giữ nhà, vừa biết sủa!Vừa nghe xong, lão bỗng trợn trắng rồi lăn đùng ra. Các chiến hữu vội lao đến. Bỏ mẹ rồi, lãomà ngỏm thì bàn nhậu mất một tay chiến binh lẫy lừng, bách chiến bách thắng. Mọi người chưakịp chạm đến, lão bỗng ngỏm dậy như chiếc lò xo. Tệ thật. Món ngon như thế, bây giờ lão mớibiết. Té ra, lão suýt chết vì tiếc.Trang 1/7 http://motsach.infoXe Honda Bận Áo Cà Sa Khúc Thụy DuThế là, kể từ lần đó, lão chỉ chuyên trị món cầy. Tuy nhập môn muộn màng nhưng lão lại tỏ rasành sỏi hơn các tín đồ khác về khoản ẩm thực các món cẩu nhục, bởi lão rất chịu khó cất côngsưu tầm. Người Bắc chế biến thịt cầy bao giờ cũng ngon hơn người Nam. Thịt chó Nam Hà ởgóc đường Trần Phú – Nguyễn Văn Cừ vô địch về món nướng và dồi. Muốn thưởng thức mónluộc sành điệu phải đến quán Nó đây rồi! ở cư xá Thanh Đa. Món rựa mận phải đến CốngQuỳnh...Tuy nhiên dân miền Nam lại có tuyệt chiêu món cầy quay chảo mà người Bắc khôngcó. Cả thành phố cũng không có. Muốn thưởng thức món phải lặn lội gần trăm cây số xuống tậnVĩnh Long. Ăn chơi không ngại đường sá xa xôi hay tốn kém. Thịt cầy làm xong đem ướp mẻ,củ riềng, mắm tôm và các gia vị hỗ trợ khác sau đó đem quay trên chảo. Món này phải ăn kèmvới cà pháo, đậu bắp nướng, rau sống các loại mới đúng điệu. Da thịt cầy được quay giòn nhưheo sữa quay, lịm đến óc o, ai đã thử một lần đến chết vẫn thòm thèm. Có một điều rất lạ, cũngthịt chó đấy, cũng công thức chế biến ấy, nhưng vào tay kẻ khác thì món chẳng ra món, tấmchẳng ra tấm, lão nghi, tay chủ quán cố tình giấu bí quyết gia truyền. Chẳng trách được, thờibuổi, kẻ mua người bán tranh giành, có bao nhiêu võ công đem ra thi thố tất tật có mà húpcháo.Đến giữa tiệc nhậu các chiến hữu bắt đầu chộn rộn, bởi chủ xị chưa tuyên bố lý do. Lão thủngthẳng nhấn nhá món luộc rồi nói:- Kể từ sau sau tiệc rượu này, Tư Lãm sẽ làm hành giả!- Cái gì! – Đám đông đồng loạt thốt lên. Một người đang nhai miếng nướng lập tức phun ra. Mắttrợn trừng như Từ Hải chết đứng.- Tu? Tôi có nghe lùng bùng cái lỗ tai không vậy cà. Lão mà tu thì cả thế gian này đắc đạo tuốtluốt.- Nè, Tư Lãm mới sương sương vài sợi mà nói năng kiểu gì vậy? Lão mà bước chân vào chùa,Đức Thích Ca mâu ni không đá giò lái lão dính vô vách, thấm nước miếng ba ngày gỡ không ra,tôi đi đầu dưới đất!- Chẳng có chùa nào dám chứa lão đâu. Ăn thịt chó cứ như là Lỗ Trí Thâm mà đòi tu với hành!Lão đi tu, dân bán thịt chó đồng loạt giải nghệ.Bị chọc quê lão chẳng giận còn cười tít mắt:- Tế Điên hòa thượng nhờ chuyên trị món cẩu nhục với rượu đế Mao Đài mà đắc thành chánhquả. Tư Lãm này tại sao không?Trong lúc mọi người còn ngơ ngác giữa hai bờ hư hư thực thực, lão nói tiếp:- Từ Lãm này nói tu là tu. Từ bỏ món mặn các loại, Tư Lãm sẽ ăn chay trường.Tất nhiên chẳng ai thèm nghe lão cả. Lời nói của lão như cá trê chui ống. Mọi người hồ nghicũng đúng thôi, bởi trước đó lão đã hai lần vào chùa ăn chay, niệm Phật. Và cả hai lần đều bị sưtrụ trì sai môn đồ nắm cổ ném ra đường vì phạm ngũ giới cấm và thập thiện nghiệp.Lần quy y thứ nhất, lão đang trong độ tuổi di quân dịch, để tr ...