Danh mục

Ý nghĩa ẩn dụ của hình tượng tiếng đàn trong bài thơ Đàn ghi ta của Lor-ca

Số trang: 3      Loại file: doc      Dung lượng: 37.00 KB      Lượt xem: 4      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (3 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tây Ban Nha vốn nổi danh là một đất nước xinh đẹp, với những thảo nguyên xanh tươi, những hàng dương xanh thẳm, có những nàng vũ nữ Digan xoay tròn trong điệu nhảy Flamenco đầy đắm say, hoang dại, cũng vừa mạnh mẽ trong sáng. Nơi đây đã sản sinh ra những con người mà họ luôn hướng về tự do, luôn luôn hướng về những điều đẹp đẽ nhất của cuộc đời và một trong những đại biểu xuất sắc nhất đó chính là người nghệ sĩ Federico García Lorca. Thanh Thảo đã sáng tác Đàn ghi ta của Lor-ca để tưởng nhớ người nghệ sĩ tài hoa bạc mệnh ấy, người luôn trăn trở với di nguyện lãng mạn và kỳ lạ: "Nếu tôi chết hãy chôn tôi với cây đàn".
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ý nghĩa ẩn dụ của hình tượng tiếng đàn trong bài thơ "Đàn ghi ta của Lor-ca"Đềbài:ÝnghĩaẩndụcủahìnhtượngtiếngđàntrongbàithơĐànghitacủaLorca BàilàmTâyBanNhavốnnổidanhlàmộtđấtnướcxinhđẹp,vớinhữngthảonguyênxanhtươi, nhữnghàngdươngxanhthẳm,cónhữngnàngvũnữ Diganxoaytròntrongđiệunhảy Flamencođầyđắmsay,hoangdại,cũngvừamạnhmẽtrongsáng.Nơiđâyđãsảnsinhra nhữngconngườimàhọ luônhướngvề tự do,luônluônhướngvề nhữngđiềuđẹpđẽnhấtcủacuộcđờivàmộttrongnhữngđạibiểuxuấtsắcnhấtđóchínhlàngườinghệ sĩ FedericoGarcíaLorca.ThanhThảođãsángtácĐànghitacủaLorcađểtưởngnhớngười nghệsĩtàihoabạcmệnhấy,ngườiluôntrăntrởvớidinguyệnlãngmạnvàkỳlạ:Nếutôichếthãychôntôivớicâyđàn.ThanhThảosinhnăm1946,tênkhaisinhlàHồ ThànhCông,quêông ởMộĐức,QuảngNgãi.Ônglànhàthơ luôncónhữngsuytư trăntrở về nhữngvấnđề thờiđạivàxãhội, ôngluônnỗlựccáchtânthơViệt,đàosâuvàocáitôinộicảm,xóabỏnhữngkhuônmẫu, sángtạonhữnghìnhảnhthitừmớimẻđemđếnchothơcahiệnđạinhữngmỹ cảmthicađặcsắcbằnghìnhthứcthơ siêuthực,tượngtrưng.Nhữngtácphẩmtiêubiểu:Dấu chânquatrảngcỏ,Nhữngngọnsóngngậptrời,Khốivuôngrubích.ĐànghitacủaLorcađượctríchtrongtậpKhốivuôngrubích,vớihìnhtượngtiếngđànđixuyênsuốtcả tácphẩm,gópphầnquantrọngtạonênýnghĩacủabàithơ.Trongcả tácphẩmtađãnhiềulầnthấytiếngđànghitavanglênmộtcáchbấtchợtvớinhiềucảmxúc,tiếngđànấylúcthìvuitươi,tựdo,lúclạiđauthươngđếncùngcực,có thểthấytiếngđànmangmộtgiátrịbiểutượngrấttolớn,màgiátrịấyvốnđãbắtnguồn từ nhanđề vàlờiđề từ củabàithơ.Nhanđề bàithơ ĐànghitacủaLorcathể hiệnsựgắnbósâusắccủaLorcavớicâyđàn,màđànghitalạivốnlàbiểutượngvănhóacủa TâyBanNha,đồngthờicũnglàbiểutượngchotư tưởngnghệthuậtcủaLorca,quađó cóthểthấyđượcphầnnàosựgắnbócủaLorcađốivớiquêhươngđấtnước,cùngnền vănhóacủatổquốcmàôngchiếnđấuhếtmìnhđểbảovệ,yêuthương.LờiđềtừNếu tôichếthãychôntôivớicâyđànđâylàtâmnguyệncủaLorca,thểhiệnsựgắnbócủa ngườinghệsĩvớicâyđànghita,niềmmongmỏithếhệsaucóthểvượtlênnghệ thuậtcủamình,hãyquênđitiếngđànthơ cacủaông,để sángtạovàđổimới,như vậyhànhtrìnhcáchtânnghệthuậtcủađấtnướcmớicóthểthànhcông,đâylàkhátvọngcủamột ngườinghệsĩcótâmhồncaođẹp.ThanhThảođưatâmnguyệnấyvàolàmlờiđềtừvới tấmlòngthànhkínhvàtriânsâusắccủaôngđếnngườinghệsĩyêuđàn.Mở đầubàithơ làcâunhữngtiếngđànbọtnước/lilalilalila,thểhiệnchosựmong manh,dễ vỡ,cũngcóthể hiểulàtiếngguitartrongtrẻonhưngrờirạc,ngắtquãngtựa nhưnhữngbọtnướcsụcsôirồivỡ tantrongdòngchảy.Đâylàbiểutrưngchocuộcđờivàsốphậnbithảm,tàihoabạcmệnhcủangườinghệsĩLorca,vớinhữngkhátvọngcao đẹpcáchtânchonghệthuậtcùngsựcôngbằngchodântộc.Nhữngâmthanhvangvọng, lẻ loililalilalilavừabiểutrưngchotiếngđàncủangườinghệ sĩ,vừađemvàođóhình ảnhcủaloàihoatruyềnthốngTâyBanNhađólàloàihoalila.Quahình ảnhtiếngđànhình ảnhngườinghệsĩhiệnlênvớikhátvọngvôcùngcaođẹp,nhưngrấtđơnđộctrênyênngựamỏimòn,đâycũngchínhlàbikịchcủangườinghệsĩ. Tiếngghitanâu bầutrờicôgáiấy tiếngghitaláxanhbiếtmấy tiếngghitatrònbọtnướcvỡtan tiếngghitaròngròng máuchảyLúcLorcacònsống,cònlàmnghệ thuật,cònđấutranh,tiếngghitacủaôngmanghìnhbóngcủamộtngườianhhùnglãngtửnhưngcôđơnvàcókhimệtmỏibởikhôngmộtai cóthểhiểuvàđồngcảmvớitâmhồncủaông.Khiôngmấtđi,trongsự manrợ củakẻthù,trongmáuđỏ tươivàmộttâmhồncủangườimộngdu,tiếngđànlạimộtlầnnữa vanglên,thểhiệncáibikịchthêthảmmàngườinghệsĩphảihứngchịu.Vàở đoạnthơtrên,ThanhThảođãbộclộ sựtinhtế củamìnhkhiđưavàothơ tiếngghita,biểutrưng chonghệthuậtcủaLorcađượcđúckếttrongtiếngđàn,vậtđãđitheovàgắnbósâusắc vớinhàthơtrongcảtâmnguyệnkhirađivềcõivĩnhhằng.tiếngghitanâudòngthơđã thể hiệnýnghĩatrongnghệthuậtcủaLorca, ẩnchứabiếtbaosuytưvềnghệthuậtvềcuộcđờiconngười,màunâulàmàucủacâyđàn,làmàucủađấtquêhương,cũnglàmàu củasự suytư,trầmlắng.RồithìLorcađãmơ tưởngvề mộtbầutrờicôgái ấy/tiếngghitaláxanhbiếtmấy,điềuđóthểhiệnkhaokhátcủangườinghệsĩvềmộtvùngtrời bìnhyênmàởđócuộcsốngluôntiếpdiễnvớimộtmàuxanhtươiđẹp,cuộcsốngluôncó tiếngghitatựdođầynghệthuật.Ngoàiratiếngghitacònmangthânphậnmongmanh, ngắnngủicủangườinghệsĩTiếngghitatrònbọtnướcvỡ tanvớikếtthúclàTiếngghitaròngròngmáuchảy,đólàsựtànkhốccủathờiđại,khimàđếchếđộctàiđãkhônglắngnghetiếngđànđầynghệ thuật,tiếngđànđầysự đấutranh,đòicôngbằng,mong mỏicáchtâncủangườinghệsĩ.Chúngchămchămcoiđólàsựphảnnghịch,tưtưởngđộc hạicầnphảitiêudiệtbởinỗiesợkhitiếngđànghitacủaLorcasẽnhanhchónglanrộngvàthứctỉnhnhândân.Đoạnthơ đãthể hiệntìnhcảmthươngxótvànỗiđauvôbờ bếncủaThanhThảotrướccáichếtbithảmcủaLorca. ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu liên quan: