Danh mục

Y Trang

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 87.28 KB      Lượt xem: 3      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tôi và thằng Bản bạn tôi bứơc vào tuổi ba ba. Độ tuổi sung sức của đời người. Nhưng số phận định đoạt rõ ràng.Hai thằng tôi như hai mặt của một tấm biển quảng cáo. Bố mẹ tôi có chút lương hưu cố chống chọi với sự gia tăng của vật giá được các vị com lê ca vát khẳng định yếu tố kinh tế này mang tính toàn cầu chứ chẳng tại ai cả.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Y Trang Y TrangTôi và thằng Bản bạn tôi bứơc vào tuổi ba ba. Độ tuổi sung sức của đời người. Nhưng sốphận định đoạt rõ ràng.Hai thằng tôi như hai mặt của một tấm biển quảng cáo. Bố mẹ tôicó chút lương hưu cố chống chọi với sự gia tăng của vật giá được các vị com lê ca vátkhẳng định yếu tố kinh tế này mang tính toàn cầu chứ chẳng tại ai cả. Cầu mong hai cụkhoẻ mạnh để con cháu có chỗ dựa tinh thần. Vợ chồng tôi vã mồ hôi kiếm tiền hi vọngnuôi đựơc hai nhóc tỳ đang có trình độ mẫu giáo lớn và vừa. Thôi thì đành mang tiếngbất hiếu cùng với sự trợ giúp của thuyết “nợ đồng lần, một mẹ nuôi đựơc mười connhưng mười con không nuổi nổi một mẹ” để tàm tạm yên tâm khi không giúp thêm chosong thân mà cố hoàn thành chức phận làm cha mẹ, đảm bảo cuộc sống tối thiểu của haisinh linh nhỏ bé giữa thời buổi a còng khi xung quanh chúng ta bao phủ đủ thứ khuyếncáo về sự nuôi trẻ, làm đẹp da đàn bà ,và kéo dài khả năng giường chiếu của đàn ông.Trẻtuổi nào phải uống loại sữa gì cho đủ chỉ số IQ và tăng chiều cao. Dùng thức ăn nào đểcon có thể nhanh chóng thành thần đồng. Ba tuổi đã làm thơ nhoay nhoáy, mười tuổi viếttiểu thuyết dàn dạt…Ngoài giờ ở lớp chính thức thì hai con tôi lại phải theo học các lớphọc thêm do chính cô giáo mở tại nhà riêng để dậy kĩ năng sống ,học chữ cái và học võ.Thứ gì cũng ngốn tiền như bò cái đang nuôi bê. Vì thế tôi suốt ngày gò lưng cầy cuốctrên cánh đồng chữ nghĩa, hết viết văn lại viết báo để nhặt vài đồng tiền còm góp vàođồng lương ốm o của người vợ yêu là giáo viên dậy môn lịch sử. Môn học không thể doạhọc sinh, ép phụ đạo để có thể kiếm thêm….Còn thằng Bản. Không hiểu kiếp trứơc nó sống nhân đức thế nào mà kiếp này nó sướngvậy. Nó rơi tọt vào gia đình có ba ngưòi con mà duy nhất nó là con giai len giữa hai đốtvịt giời. Bố nó ông Trần Chất là Tổng giám đốc một tập đoàn chuyên sản xuất các loạigiây từ giây treo rổ, dá đến giây treo hàng vài trăm tấn sắt thép lưng chừng trời. Nếu thờinay người ta còn áp dụng hình thức treo cổ để tử hình phạm nhân nguy hiểm thì sợi dâytrên giá cũng sẽ do tập đoàn của bố nó sản xuất. Mẹ nó bà Tuyết Kim là phó tổng giámđốc một ngân hàng có chi nhánh ở cả 65 tỉnh, thành phố nứơc ta. Gia cảnh như vậy nênchỉ hơn tôi chưa đầy 2 tháng mà thằng Bản đã dường như hưởng hết mọi thứ mà một kẻbình thường ao ứơc. 27 tuổi tức sau ba năm ra trường nó đã là Tổng giám đốc một côngty trong tập đoàn của bố mà khi rời khỏi cái ghế đó sau gần bốn năm nó cũng không biếtcông ty của nó làm cái gì. Du lịch đối với Bản còn dễ hơn tôi mua cho hai thằng con tôicái kẹo mút. Tua ở bang Iri noi của Hoa kì nó đã mở một chai vang có độ tuổi xấp xỉ tuổicụ nội của Tổng thống Ken nơ đi. Còn việc nó đi vào nhà nghỉ với các chân dài có têntuổi và danh hiệu siêu người mẫu, Hoa hậu vùng miền kể cả quốc gia thì còn đơn giảnhơn việc buổi sáng ba bố con tôi xơi mỳ ăn liền Gấu đỏ. Sự phiền muội lớn nhất của nó lànhững lần đối diện hiếm hoi với cả bố mẹ lại nhắc đến chuyện vợ con của nó. Lần ấykhông biết có thuộc diện dữ dội nhất không mà tôi vô tình đựơc chứng kiến .Tôi xintường thuật lại nguyên văn.Vì có hẹn với nó nên hôm đó tôi đến khá sớm. Vừa vào đến cửa thấy bố mẹ nó đã tềchỉnh trong trang phục đi làm, tôi đang định quay ra thì bà mẹ nó nhìn thấy. Bà kéo chuỗingọc trai xanh biếc trên cần cổ trắng mịn như giá đỗ để khỏi vứơng bà nói :- Lý,cháu là bạn thân của nó, cháu cứ vào đây. Con chơi với bạn mà không học đựơc chútnào của bạn . Ông bà nội có mình bố con….Thằng Bản lập tức lem lém chen ngang như học trò thuộc bài :- Bố mẹ cũng chỉ có mình con là con trai vì thế con phải cố gắng xây dựng gia đình để..dù sao bố mẹ cũng đã già rồi .Bố nó nghiêm mặt :- Chuyện quan trọng như vậy tại sao con không thể nghiêm chỉnh.Thằng Bản khẽ cười:- Con biết bố mẹ rất cần cháu nội, nhưng bố mẹ có biết tình hình đàn bà, con gái hiện nayhư hỏng ra sao không ? .Nhìn bề ngoài cô nào cũng có vẻ khoẻ mạnh, không bệnh tật gìnhưng như thằng Viễn con bác chủ tịch hội đồng tập đoàn của bố đấy, rước về cô vợ áhậu hẳn hoi mà năm năm nay vẫn tịt.Ông Trần Chất lắc đầu khi nghe tiếng ô tô đỗ trứơc cửa :- Tôi đi làm đã. Bà dậy con như thế thì thật là…Nhìn chồng đi khuất sau cánh cửa sắt bà Tuyết Kim khẽ khàng:- Bác coi cháu như ngưòi nhà nên bác không dấu. Còn Bản, con nghe mẹ nói đây .Thằng Bản lộ vẻ khó chịu ;- Mẹ cứ nói đi, con vẫn rất chăm chú .Mẹ nó kín đáo nhìn ra ngoài một lần nữa:- Mẹ vừa bảo tổ chức lấy vào ngân hàng của mẹ cô Song Chi …- Ti vi đưa là Á hậu thứ nhất của cuộc thi vừa rồi chứ gì ?Thằng Bản bĩu môi dài thượt về phía tôi- Đấy đấy. Con bé học hành vừa dở dang vừa trái nghề, nhưng không sao. Khi nó vào mẹđã gọi lên nói rõ vì sao nó được tuyển vào. Mẹ nói toạc là con trai của cô đang muốn lấyvợ .Nhưng rút kinh nghiệm như trường hợp con bác Viễn. Con cứ thoải mái quan hệ vớinó đi, khi nào thấy nó nói là có mang thì báo mẹ để mẹ tổ chức. Hôm nay con đi đâu thìđi khoảng năm giờ ở nhà Song Chi đến chơi đấy. Con bé vừa xinh vừa…Thằng Bản phá ra cười hô hố:- Tưởng ai, cô nàng ấy con quen từ hồi chuẩn bị đi thi hoa hậu kia. Tịt hẳn , điếc lòi ra rồimẹ ơi. Con thử phát chán. Thôi, thôi mẹ …Nhìn mặt bà Tuyết Kim đần ra, ú ớ không nói đựơc câu nào tôi chạnh lòng thương, nóikhẽ :- Vợ chồng nó là duyên số , bác cứ yên tâm. Cháu tin rồi thằng Bản cũng sẽ có vợ thôi .Mẹ nó trong phút chốc già hẳn đi ,thều thào :- Nhưng đến bao giờ? ..Việc này, cháu cố giúp bác. Tiền nong không thành vấn đề cháu ạ2.Một hôm tôi đang bón cơm cho thằng bé thứ hai ngoài sân cầu lông phường thì thằngBản xịch đến. Mở cửa ôtô đen bóng bứơc xuống tôi thấy mặt nó rầu rĩ một cách khácthường. Nó rút trong ví ra hai tờ hai trăm đưa cho tôi- Mày đưa cho vợ mày số tiền này bảo nó muốn mua gì cho hai thằng lỏi nhà mày thìmua. Còn mày đi với tao .- Có việc gì mà gấp thế ?- Mày chiều tao một tí đi. Cần lắm rồi . Đây cầm thêm chỗ này nữa để vợ mày đỡ làmphiền . ...

Tài liệu được xem nhiều: