Mễ Bối, có thật là ngươi muốn rời khỏi Thiên đình không? Ngọc Đế nghiêm khắc hỏi Đào Hoa Tiên Tử. Đáp lại câu hỏi của Ngài là một cái gật đầu kiên quyết. - Sau khi xuống hạ giới, ngươi sẽ là người trần mắt thịt, không thể sử dụng pháp thuật của Thiên giới. Hơn nữa, đây là ngươi bị đày xuống dưới đó, nên ở nhân gian, ngươi sẽ phải trải qua rất nhiều khổ nạn. Để ngăn ngươi tiết lộ chuyện thiên đình, ta sẽ biến ngươi thành người câm! - Con biết ạ. - Đào...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yêu Anh Hơn Cả Tử Thần - Tào ĐìnhYêu Anh Hơn Cả Tử Thần Tào Đình Yêu Anh Hơn Cả Tử Thần Tác giả: Tào Đình Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 31-October-2012Trang 1/110 http://motsach.infoYêu Anh Hơn Cả Tử Thần Tào Đình Chương 1 -- Mễ Bối, có thật là ngươi muốn rời khỏi Thiên đình không?Ngọc Đế nghiêm khắc hỏi Đào Hoa Tiên Tử.Đáp lại câu hỏi của Ngài là một cái gật đầu kiên quyết.- Sau khi xuống hạ giới, ngươi sẽ là người trần mắt thịt, không thể sử dụng pháp thuật của Thiêngiới. Hơn nữa, đây là ngươi bị đày xuống dưới đó, nên ở nhân gian, ngươi sẽ phải trải qua rấtnhiều khổ nạn. Để ngăn ngươi tiết lộ chuyện thiên đình, ta sẽ biến ngươi thành người câm!- Con biết ạ.- Đào Hoa Tiên Tử Mễ Bối, ngươi vi phạm luật lệ thiên đình, đáng lẽ phải đầy xuống hạ giới,không thể trở lại thành tiên, nhưng niệm tình ngươi và Cửu hoàng tử của ta đã có hôn ước, tatha cho lần này. Nên nhớ, ngươi chỉ có hai mươi ngày ở dưới hạ giới mà thôi.- Cảm tạ Ngọc Đế đã khoan dung!...- Bối Bối, có thật nàng muốn rời xa thiên đình, rời xa ta không? Hay để ta xin phụ vương khaiân, tha cho nàng lần này nhé?Một chàng trai tuấn tú mặc áo lụa, đầu đội kim khôi len lén nắm tay Mễ Bối, nôn nóng hỏi.-... Dưới hạ giới có ân nhân của thiếp. Ân nghĩa này, thiếp nhất định phải báo đáp.Mễ Bối dịu dàng gật đầu, quay mặt đi, không nỡ nhìn vẻ mặt buồn bã trong mắt Cửu Hoàng tử.- Vậy nàng nỡ rời xa ta sao?Hoàng tử kéo vạt áo Mễ Bối, giật nhè nhẹ.- Chỉ có hai mươi ngày, sẽ nhanh thôi mà.Mễ Bối nhẹ nhàng an ủi, giọng nàng mền mại như nước.- Chúng ta đều là người lớn cả rồi, hơn nữa chàng lại là hoàng tử nữa, đừng trẻ con thế có đượckhông?- Nhưng... một ngày trên trời bằng một năm dưới hạ giới. Ta đợi nàng chỉ hai mươi ngày, thờigian trôi đi rất nhanh. CÒn nàng thì sao chịu được hai mươi năm chờ đợi? Phụ vương cũng đãnói rồi, người sẽ bắt nàng phải chịu những nỗi khổ xưa nay chưa từng có. Ta sợ nàng sẽ khôngchịu đựng nổi...- Chàng yên tâm đi mà, sẽ không có chuyện gì đâu.Nói xong, Mễ Bối quay mặt lại nhìn hoàng tử.Trang 2/110 http://motsach.infoYêu Anh Hơn Cả Tử Thần Tào ĐìnhHoàng tử chỉ biết thở dài, chầm chậm cúi đầu, dịu dàng hôn lên trán Mễ Bối.- Bối Bối, nàng yên tâm, ta nhất định sẽ đợi nàng trở về!...- Đào Hoa Tiên Tử Mễ Bối, trước khi xuống trần, ngươi có nguyện vọng gì không?- Xin ngài cho tôi đầu thai vào đất nước của ân nhân cứu mạng tôi.- Ân nhân cứu mạng ngươi? Người đó là ai?- Người ấy tên là...Nhân gian, một bệnh viện ở Tây Thành- A, sinh rồi! Chúc mừng, chúc mừng! Là một tiểu thư xinh đẹp, đáng yêu!Y tá vui mừng nói với người sản phụ yếu ớt đang nằm trên bàn đẻ.- Cô nhóc! Đúng là cứng đầu, suốt hai mươi tiếng đồng hồ mới sinh ra được cô đấy! Làm mẹ cômệt đến gần hết cả hơi rồi kia kìa! Đúng là tiểu yêu tinh thích làm khổ người khác!Cô y tá đùa với đứa trẻ vừa mới chào đời.Nó thật xinh đẹp, khuôn mặt tựa hạt ngọc trân châu (một loại gạo ở Trung Quốc, hạt rất trongvà đẹp) vậy, vừa trắng vừa rạng ngời, cặp môi nhỏ xinh, hồng hồng như cánh hoa đào. Độtnhiên cô y tá nhận ra đứa bé có điều khác lạ. Nó không khóc, chân tay giãy giụa, quơ loạn trongkhông khí, sắc mặt xanh mét.- Nhanh lên, đứa bé ở trong bụng mẹ lâu quá, bây giờ không thở được rồi! Mau mau cấp cứu!Cô y tá đang bế đứa bé nôn nóng hét lên.Mười phút sau...- Ôi... Một sinh mạng đáng yêu như thế mà vừa chào đời đã kết thúc rồi... Thật đáng tiếc... Côxem, môi nó hồng như cánh hoa đào ấy, lớn lên nhất định trở thành một cô giá xinh đẹp chomà xem! Thật đáng tiếc...Tất cả các bác sỹ và y tá trong phòng cấp cứu đều thấy xót xa cho đứa bé đáng thương. Có lẽnhư vậy cũng là may mắn, đứa bé sẽ không phải chịu nhiều đau khổ của cuộc đời này nữa.Người mẹ như đứt từng khúc ruột, ngất đi mấy lần.Sau khi tim đứa trẻ ngừng đập một giờ đồng hồ, đột nhiên bầu trời tối sầm lại trong nháy mắt.Nửa tiếng sau, phía chân trời, một tia sáng lóe lên, tiếp sau là tiếng sấm vang trời. Mọi ngườichưa bao giờ nghe thấy tiếng sấm nào lớn như vậy. Tất cả đều không khỏi giật mình. Lúc này,trên trời bỗng hiện lên một quầng ánh sáng màu hoa đào sáng lấp lánh, lượn lờ phía trên thànhphố. Tất cả mọi người đều bị cảnh tượng kỳ lạ này làm cho ngây người, phụ nữ thì dùng tay chemiệng, sợ không kìm nén nổi mà hét lên, đàn ông thì sợ đến nỗi lưng áo đầm đìa mồ hôi.Cũng may, đây không phải ngày tận thế. Quãng sáng màu hồng lượn mấy vòng trên không rồiTrang 3/110 ...