Danh mục

Yêu anh...yêu đến đau lòng

Số trang: 54      Loại file: pdf      Dung lượng: 236.43 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 40,000 VND Tải xuống file đầy đủ (54 trang) 0
Xem trước 6 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cái gì 10 giờ sáng rồi mà em vẫn còn kêu là sớm à, dậy đi anh qua đón bâygiờ nhé-Nhưng em không thích xem hoạt hình. Mặc kệ anh đấy em ngủ tiếp đây.Nói rồi Hàm Anh tắt máy và lại vùi mình vào trong đám chăn bông ấm áp. Trời lạnh thế này làm sao có thể chui ra khỏi giường được chứ. Vừa hí hửng với suy nghĩ đấy đang thiếp đi được một lúc thì Cường phi vào phòng không báo trước và lay Hàm Anh dậy như động đất:...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yêu anh...yêu đến đau lòngYêu anh...yêu đến đau lòngVẫn còn đang ngái ngủ thì chuông điện thoại reo khiến Hàm Anh tỉnh giấc:- Alô- Em à, đi xem phim hoạt hình không- Hic, sao lại xem tầm này hả anh, còn sớm mà- Cái gì 10 giờ sáng rồi mà em vẫn còn kêu là sớm à, dậy đi anh qua đón bâygiờ nhé- Nhưng em không thích xem hoạt hình. Mặc kệ anh đấy em ngủ tiếp đâyNói rồi Hàm Anh tắt máy và lại vùi mình vào trong đám chăn bông ấm áp. Trờilạnh thế này làm sao có thể chui ra khỏi giường được chứ. Vừa hí hửng với suynghĩ đấy đang thiếp đi được một lúc thì Cường phi vào phòng không báo trước vàlay Hàm Anh dậy như động đất:- Dậy, dậy nhanh lên không muộn giờ chiếu phim bây giờ- Không, em không thích xem hoạt hình- Thế em thích xem cái gì, chẳng lẽ em thích xem phim 18+ à?Câu nói ấy khiến Hàm Anh bật cười khanh khách và quăng gối đập tới tấp vàongười Cường- Ai bảo anh thế, đập cho anh chết này- Thế là em tỉnh ngủ rồi nhá. Thế có đi không- Không- Không đi thì làm gì bây giờ?- Xem phim tại gia. Em vừa dow được hai bộ phim kinh dị hay lắm. Anhngồi xem với em nhá- Chịu thua em luôn đấyCường lúc nào cũng thế, anh luôn nhường nhịn và chăm sóc cho Hàm Anh từngchút một. Anh vẫn thường trêu đùa chăm sóc em giống như chăm sóc một chú cúncon vậy. Những lúc như thế cô lại lè lưỡi nghịch ngợm như càng muốn trêu ngươianh. Cuối cùng thì Cường cũng lôi kéo được Hàm Anh đến rạp chiếu phim để xemhoạt hình. Vừa ngồi xuống ghế Hàm Anh đã lay hoay tìm mãi mà không thấy…:- Anh nè sao em tìm mãi không thấy chỗ để đồ uống nhỉ- Ừ nhỉ, bên chỗ anh cũng không thấy- À anh tìm thấy rồi ở đây nèVừa nói Cường vừa xòe bàn tay ra để cô có thể để đồ uống vào khiến cô bật cười.Những ai ngồi ở gần hai người lúc đấy hẳn sẽ rất buồn cười khi chứng kiến cảnhmột chàng trai đưa cặp măt hào hứng theo dõi trên màn chiếu như một đứa trẻ conlần đầu tiên được đến rạp chiếu phim, còn cô gái đi bên cạnh dựa vào anh ngủ saysưa không biết gì. Vừa tỉnh dậy, như mọi ngày Cường lại nhấc điện thoại lên gọi cho HàmAnh nhưng chỉ thấy tiếng trả lời lạnh lùng đã được mặc định sẵn. Thuê bao quíkhách vừa gọi hiện không liên lạc được…Đã một tuần nay anh không thể nào liênlạc được với cô. Đến chỗ ở thì mọi người trong phòng nói cô đã dọn đi chỗ khác,những nơi cô và anh thường hay đến cũng không thấy. Bất an. Giận dữ. Hụt hẫng.Trước ngày Hàm Anh ra đi hai người vẫn bình thường, anh không thể hiểu lí do gìkhiến Hàm Anh làm như thế. Một tuần…một tháng…một năm, Hàm Anh biến mấtcuộc đời anh khó hiểu như chưa hề tồn tại. Ngồi nhâm nhi cốc café, Hàm Anh nói chuyện luyên thuyên với Chi màkhông biết chán:- Cái bà trưởng phòng chỗ tao ấy nghỉ làm được một tuần rồi. Thấy bảochuyển sang làm cho công ty khác trả lương cao hơn. Mấy ông bà phó phòng đangchạy đua để được ngồi vào cái ghế đây. Nhìn mà thấy buồn cười- Thế sao mày không chạy đua luôn đi, biết đâu sếp tổng thấy mày nỗ lực độtxuất lại cân nhắc một phát từ nhân viên lên trưởng phòng luôn- Thôi tao xin mày, định đá xoáy bạn hả. Hôm nào mà tao chẳng nỗ lực- Tối nay mày lại đến mấy chỗ đấy hả . Chi vừa nói vừa lo lắng cho bạn- Ừ. Hàm Anh trả lời mà mặt tỉnh bơ. Đi cho quên đời, đi cho quên người- Mày đừng như thế nữa, sống như thế không ổn chút nàoCâu nói của Chi rơi vào trong im lặng. Hàm Anh chỉ đưa cặp mắt buồn nhìn ra xa.Có người lần đầu tiên gặp Hàm Anh đã nói rằng đôi mắt của cô luôn ẩn chứa mộtnỗi buồn u uẩn. Mấy hôm xin nghỉ ốm quay trở lại làm Hàm Anh đã nghe cả phòng bàn tánxì xào về vị trưởng phòng mới. Anh ta được bao bọc bởi vô số vầng hào quang docác bà các mẹ các chị thích buôn dưa lê phong tặng. Nào là học thạc sĩ ở nướcngoài hai năm, nào là nhìn đẹp trai thư sinh phong độ, nào là con nhà giàu, nào làcư xử với phụ nữ thì nhẹ nhàng lịch thiệp…Nghe các chị trong phòng tán chuyệnmà Hàm Anh cười phá lên:- Đấy đâu phải người mà là động vật tuyệt chủng rồi chứ các chị- Mày không tin thì thôi, tí nữa nộp báo cáo gặp trưởng phòng là biết các chịnói đúng hay nói sai- Vâng, để xem hắn ta bỏ bùa mê thuốc lú gì các chị mà ca ngợi anh ta hết lờinhư thế. Nếu đúng thì em tán luôn để đổi đời- Gớm còn chờ cô tán nữa, tôi đã xếp hàng từ trước rồiNói đến đây cả phòng cười ồ lên, từ khi có sếp trẻ về không khí làm việc trongphòng cũng khác hẳn. Trong một thoáng cô nghĩ đến Cường, có khi bây giờ anhcũng đã trở thành một người đàn ông thành đạt như thế. Cả buổi trưa hôm nayHàm Anh ngồi như đánh vật với cái máy tính để làm cho xong cái báo cáo, đếnthời gian ăn trưa cũng không có. Vừa làm việc cô vừa nghĩ nghỉ ngơi cho sướngvào bây giờ mới khổ thế này đây. Tối về nhà lại phải hì hụi làm nốt công việc chomấy ngày nghỉ, nghỉ giải lao cô tự thư ...

Tài liệu được xem nhiều: