Danh mục

Yêu con: Hiểu sao cho đúng?

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 184.85 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sinh con ra, cha mẹ nào cũng yêu thương con. Chẳng ai có thể nói được mẹ nào yêu con hơn mẹ nào. Vấn đề là cách yêu, quan tâm và dạy con thế nào cho đúng... VIP nhí "Mẹ đánh con đi, con mà chết thì mẹ không có ai nuôi nữa" - nghe cậu con trai 7 tuổi nhâng nháo cãi lại, chị Huyền (Từ Liêm, Hà Nội) sững người vì quá bất ngờ. Không phải lần đầu tiên "hứng" vì những lời khó nghe từ đứa con hãy còn thò lò mũi xanh nhưng đến giờ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yêu con: Hiểu sao cho đúng? Yêu con: Hiểu sao cho đúng? Sinh con ra, cha mẹ nào cũng yêu thương con. Chẳng ai có thể nóiđược mẹ nào yêu con hơn mẹ nào. Vấn đề là cách yêu, quan tâm và dạy conthế nào cho đúng... VIP nhí Mẹ đánh con đi, con mà chết thì mẹ không có ai nuôi nữa - nghe cậucon trai 7 tuổi nhâng nháo cãi lại, chị Huyền (Từ Liêm, Hà Nội) sững ngườivì quá bất ngờ. Không phải lần đầu tiên hứng vì những lời khó nghe từ đứacon hãy còn thò lò mũi xanh nhưng đến giờ chị mới thấy bất lực thực sự. Từ trước tới nay, ai có đánh tiếng là con chị hỗn hào, chị cũng bỏngoài tai vì cho rằng chị là người hiểu con nhất. Con chị không hư, khôngláo, chỉ là nó hiếu động và thông minh hơn các bạn cùng lứa đấy thôi. Chị Huyền lấy chồng 7 năm không có con. Sau nhờ lộc trời mà cuốicùng, chị cũng sinh con trai, cả nhà suýt xoa vui mừng vội đặt tên nó là GiaBảo. Hai vợ chồng chị xác định sống là vì con, chết cũng vì con nên luôndành mọi điều tốt nhất cho nó. Bố mẹ mặc quần áo nội, lỗi mốt ăn cơm raunhưng Bảo thì phải mực đồ Thái, hàng hiệu, uống sữa ngoại, ăn đồ xách tay. Như luật bất thành văn, trong nhà có gì ngon, đẹp, tốt nhất, con traichị nghiễm nhiên dùng riêng cho mình mà không phải lo lắng xem ngườikhác thế nào. Khi vừa bập bẹ nói, Bảo đã biết dùng những từ đầy quyền uynhư nghe không, biến đi, không được, cậu chàng cũng rất ghét phải ạhay chào mọi người. Lúc đầu, chị Huyền cũng thấy hơi nghịch tai khi bất cứ lúc nào consai đã chẳng xin lỗi người lớn thì thôi, cháu còn thản nhiên chỉ mặt mẹ, đuổimẹ đi và nằm lăn ra nhà ăn vạ. Nhưng rồi, xót con, sợ con ốm, con khóc mệt, chị Huyền chẳng dámmắng con một câu, còn chạy lại qùy xuống nựng và bế bé dậy. Nhà chịHuyền đã qua 4 đời ôsin, ai đến ở nhà chị cũng chỉ vài ngày là chạy. Cũngchỉ vì họ không chịu được cậu chủ nhỏ. Ai đời đã lớn lắm, nặng tới gần 30kg nhưng hễ hứng lên, Bảo lại đấm,đá, thụi chị giúp việc không thương tiếc. Người giúp việc lau nhà đằngtrước, đằng sau cậu chàng thản nhiên đổ luôn cơm canh ra nhà, quần áo vừagấp, Bảo lại phá tung ra...Người giúp việc chịu không nổi, nhắc Bảo thì cậuta trợn mắt: Cháu về mách mẹ, đuổi cô đi. Cũng vì cái tính coi trời bằng vung mà suốt ngày chị Huyền phải chạytheo giảng hòa các vụ Bảo đánh lộn với con hàng xóm. Khi thì làm cho đứanày ngã sứt tay, khi thì túm tóc đứa khác...hàng xóm mách thì chị Huyền cãingang, bảo trẻ con đánh trẻ con là thường. Cho đến lần này, thằng Bảo lạigây chuyện, nó nhúng đầu đứa trẻ vào xô nước khiến con người ta suýt ngạt,may mà người lớn phát hiện ra. Biết lần này đã to chuyện, chị Huyền không dám bênh con như trướcmà mắng nó vài lời để an ủi hàng xóm. Không ngờ, nó cãi láo luôn. ThằngBảo biết thế nó là con cầu tự. Cả nhà chỉ có mình nó để nối dõi tông đườngnên nó càng phách lối. Con chết thì mẹ nuôi ai, câu nói đó của thằng Bảokhiến chị Huyền càng thấy nhói đau trong lòng. Chuyện sợ con không phải chỉ xảy ra riêng với gia đình chị Huyềnmà cũng là tình cảnh của nhiều gia đình khác. Anh Long (Long Biên, HàNội) cũng nhiều lần than thở, ra đường anh chẳng sợ ai, nhưng khi về nhàgặp con thì...mất điện. Thằng bé mới tí tuổi nhưng đã biết gót chân Asincủa bố. Chỉ cần bố làm nó phật ý, là nó bỏ ăn, nằm lăn ra nhà, đập đầuxuống đất. Để bịt miệng con, nó muốn gì anh cũng chiều. Dần dần, thằng bé đâm ra phách lối, coi thường người lớn. Anh bảongược thì nó xuôi. Đến bữa, cả nhà dọn cơm thì nó đòi ăn phở anh hộc tốc đimua phở về thì nó lại...đòi ăn bánh mỳ. Tối đến, anh cần làm việc trên máytính thì nó đòi phải có máy để chơi điện tử và cứ ngồi đó đến khuya cho d ùbố có nài nỉ thế nào. Trại lính trong nhà Khác với những gia đình nựng con hơn nựng vua, anh Thản lại cólối suy nghĩ khác. Anh nói, muốn con nên người, không gì tốt hơn là ápdụng kỉ luật sắt và roi vọt. Cứ nhìn lính trong quân đội thì biết, người nàongười nấy răm rắp, quân lệnh y sơn, gọn gàng, nề nếp. Đừng nghĩ anh cho roi vọt là không yêu con. Anh là con trưởngtrong gia đình, lại sinh được con trai nên thằng cu là đích tôn của cả dònghọ. Nhưng tôn hay sắt thì cũng vậy, anh vẫn phải rèn. Hơn 10 năm trờinuôi con, anh lúc nào cũng dùng lệnh và lệnh để đưa con vào quy củ. Nhớ hồi thằng bé học lớp 2, bị ốm sốt. Nhưng, khi anh phát hiện racon chưa làm đủ bài anh giao cho, anh nhất quyết dựng con dậy, đưa vàobàn học. Thằng bé như tàu lá, kêu khóc thế nào anh cũng không nao núng.Anh còn tuyên bố, kể cả hai bố con ngồi với nhau đến đêm, anh cũng sẵnsàng. Con anh ngất, anh đưa vào viện cấp cứu cho tỉnh rồi lại đưa vềnhà...học tiếp. Mọi đứa trẻ sinh ra đều cần có tình yêu Sau đợt đó, con anh cũng biết điều hẳn ra. Nó nghe anh như nghechỉ huy, không bao giờ dám cãi nửa lời vì biết, có cãi hay bày tỏ ý kiến cũngkhông ăn thua gì. Kinh tế gia đình anh Thản khá gi ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: