Danh mục

Yêu con ma - Chương II

Số trang: 15      Loại file: doc      Dung lượng: 127.00 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đã ba ngày qua, Duy như người mất hồn. Bà Lâm thì không rời Duy nửa bước. Bà thuê hẳn một người ra chợ bán hàng cho bà. Còn bà thì ở nhà lo cho Duy. Nhưng như thế Duy càng bức rứt khó chịu hơn. Duy trở nên cáu gắt và giận dữ vu vơ. Chuyện của Duy cả khu phố đều biết. Lúc đầu bà Lâm định giấu, nhưng thái độ khác thường của bà thì không thể che mắt ai được. Và cuối cùng thì cũng chính miệng bà nói ra khi hàng xóm cứ tìm cách...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yêu con ma - Chương II Chương II: Ma ámĐã ba ngày qua, Duy như người mất hồn. Bà Lâm thì không rời Duy nửa bước. Bà thuêhẳn một người ra chợ bán hàng cho bà. Còn bà thì ở nhà lo cho Duy. Nhưng như thếDuy càng bức rứt khó chịu hơn. Duy trở nên cáu gắt và giận dữ vu vơ. Chuyện củaDuy cả khu phố đều biết. Lúc đầu bà Lâm định giấu, nhưng thái độ khác thường củabà thì không thể che mắt ai được. Và cuối cùng thì cũng chính miệng bà nói ra khi hàngxóm cứ tìm cách để biết chuyện bất thường ở nhà bà. Thế là khu phố nơi Duy ở cũngbắt đầu nhìn Duy với con mắt lạ lùng. Ông Lâm thấy tính khí của Duy như thế thìcũng tin là Duy có vấn đề về tâm thần rồi. Nhưng ông không chịu nổi về sự mê tín quáđáng của vợ mình. Ông đã chung sống với bà ba chục năm nay thì ông hiểu tính nếthậu đậu và suy nghĩ nông cạn của bà. Nhưng vì trách nhiệm và lương tâm đối với vợcon mà ông không thể đạp đổ. Do vậy, cuộc sống riêng tư của ông cũng chẳng hạnhphúc gì. Và ông cũng chẳng biết bày tỏ cùng ai. Ông câm lặng, nhường nhịn và anphận cho qua ngày đoạn tháng. Bây giờ ông chỉ hy vọng vào Duy là hình ảnh của mìnhsau này sẽ không lặp lại những gì mà ông đã trải qua. Ông cũng mong muốn Duy sẽkhông gặp một người phụ nữ như vợ mình. Nhưng sự an phận thiệt thòi của ông cũngkhông được bà Lâm đền bù. Với một người đàn ông trung niên sung mãn, không rượuchè, cờ bạc, hút xách và gái điếm như ông thì chuyện sinh hoạt tình dục vợ chồng làmột điều giải tỏa cả tinh thần lẫn thể xác. Nhưng bà Lâm thì không suy nghĩ đượcnhững điều sâu kín ở trong tâm hồn chồng. Bà sống theo bản năng và suy nghĩ nôngcạn của mình. Bây giờ gặp chuyện của Duy như thế nữa thì bà tin rằng bà đã bị thầnthánh trừng phạt bởi thân thể bà ô uế vì chuyện nhục dục. Bà nghĩ đời bà chẳng làmđiều gì xấu cả ngoài chuyện ân ái nhục dục với ông Lâm. Không phải tự nhiên mà bàsuy diễn như thế. Thời gian gần đây, bà nhận thấy cứ đêm nào mà ông Lâm sinh hoạttình dục với bà thì sáng ngày là bà buôn bán ế ẩm. Nhưng có một nguyên nhân trên tấtcả các nguyên nhân mà bà Lâm không nhận ra. Đó là sự ham muốn tình dục của bà đãcạn kiệt theo tuổi tác. Chính điều này đã làm cho lí lẽ đạo đức về một thể xác trongsạch lấn át cả sự khao khát nhục dục là điều tiên quyết lúc còn trẻ.Ông Lâm quay người gác tay lên ngực bà Lâm. Bà Lâm nói:- Thằng Duy bây giờ càng ngày càng tệ như thế thì làm sao tiếp tục học hành đây. Chỉcòn hai tháng nữa là đi học lại rồi!- Từ từ nó sẽ bình phục lại thôi. Để đến khám ở bệnh viện Chợ Quán xem sao.- Từ nay..kiêng cử bớt cái chuyện đó đi nha ông!Ông Lâm lặng thinh và thở nhẹ ra một tiếng rồi nằm nhìn lên trần nhà. Ông nghĩ nếuxưa kia ông đừng lấy một người vợ ngang tuổi ông thì có lẽ hay hơn. Bây giờ, tuy nămmươi tuổi rồi, nhưng ông vẫn còn ham muốn xác thịt. Trái lại, với lứa tuổi như thế thìvợ ông lại cảm thấy không còn hứng thú gì nữa.- Ông không tin gì cả cho nên thằng Duy mới như thế đấy. Già rồi, bớt cái chuyện ôuế đi một chút!Ông Lâm chán nản ngồi dậy, lững thững ra khỏi phòng ngủ rồi ghé mắt vào phòngDuy và ông không thấy Duy đâu. Giờ này, thường thì Duy đang ngồi trước máy vi tính.Thế là cả ông và bà Lâm lật đật chạy ra khắp cùng ngõ hẻm trong khu phố để tìmDuy.- Chín mười giờ rồi mà nó đi đâu nhỉ? – Ông Lâm nóiDuy lẩn thẩn ra khỏi nhà với những bước chân vô định mà lòng dạ cứ nghĩ hoài về H’Nhiêu. Cứ đến đêm về là Duy cồn cào nhớ. Nỗi nhớ khao khát yêu đương như muốnđốt cháy cả hồn lẫn xác Duy. Cứ đi như thế, cứ nghĩ ngợi mông lung như thế mà Duyđã đến bến xe Miền Đông từ lúc nào như có ai dẫn dắt. Chợt có ai đó vẫy tay gọi mờiuống nước mía, Duy cũng bước vào vì nhận thấy mình cũng khát. Người ta đem ra choDuy một ly và hỏi gì đó Duy cũng gật đầu. Thế là người ta đem ra một gói thuốc, Duycũng hút mặc dù chưa bao giờ hút thuốc. Uống xong ly nước mía, người ta hỏi gì đó,Duy lại gật đầu. Thế là người ta lại đem ra cho Duy một ly nữa. Để khi thấy rát cảmiệng lưỡi thì nhìn lại thấy mình đã uống hết năm ly nước mía và hút hết một góithuốc. Duy bật cười và nói một mình: Vậy cho nên người ta nói mình bị ma ám làphải! Ừ, bị H’ Nhiêu ám cũng được có sao đâu!” Người bán nước mía cứ nhìn Duy dòxét và canh chừng. Khi thấy Duy cứ ngồi nói lảm nhảm, bà ta càng nghi ngờ Duy làmột người bị bệnh tâm thần bỏ nhà đi lang thang trong đêm. Duy chưa kịp trả tiền thìvừa lúc ấy ông bà Lâm chở nhau trên xe gắn máy đã nhận ra Duy và tạt xe qua. BàLâm vừa vẫy vẫy Duy vừa nói với ông Lâm:- Thấy tôi nói đúng không! Nó chắc chắn là muốn đón xe về Buôn Ma Thuột!Thấy trên bàn đến năm ly nước mía và một gói thuốc lá rỗng thì ông bà Lâm ngánngẩm lắc đầu nhìn bà bán nước mía. Chị bán nước mía kề tai nói nhỏ với bà Lâm:- Hình như nó bị đàng dưới ám rồi phải không? Cái này chắc phải nhờ ông thầy Nămtrị cho!Bà Lâm gật đầu qua quít, trả tiền cho Duy rồi gọi taxi đưa Duy về. Ông Lâm chạy xegắn máy theo sau. Khi ngồi yên trên xe, bà Lâm bật khóc bởi thấy Duy cứ cười lẩnthẩn một mình. Th ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:

giải trí thư giãn truyện ma truyện kinh dị yêu con ma

Gợi ý tài liệu liên quan: