Thông tin tài liệu:
Kể từ khi Duy bỗng dưng không đến khu nhà mồ và cũng không xuống suối buôn Lung nữa thì H’ Nhiêu như kẻ mất hồn. Thời gian đầu cô thường xuyên mon men ra tận nhà của ngoại Duy để mong gặp Duy. Nhưng cô linh cảm Duy đã không còn hiện diện ở trong ngôi làng này nữa. Khi nào nhớ Duy quá cô mới chạy ra xem sao. Có một điều làm cho cô cứ băn khoăn xao xuyến nghĩ về Duy mãi là cô chẳng hiểu vì lí do gì mà Duy rời bỏ cô không...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
yêu con ma - Chương III Chương III: Ma cũng lụy tình và những án mạng cưỡng dụcKể từ khi Duy bỗng dưng không đến khu nhà mồ và cũng không xuống suối buônLung nữa thì H’ Nhiêu như kẻ mất hồn. Thời gian đầu cô thường xuyên mon men ratận nhà của ngoại Duy để mong gặp Duy. Nhưng cô linh cảm Duy đã không còn hiệndiện ở trong ngôi làng này nữa. Khi nào nhớ Duy quá cô mới chạy ra xem sao. Có mộtđiều làm cho cô cứ băn khoăn xao xuyến nghĩ về Duy mãi là cô chẳng hiểu vì lí do gìmà Duy rời bỏ cô không một lời từ biệt trong lúc cả hai đang cuốn hút nhau đắm đuối.Hằng đêm cô vẫn thường xuất hiện dưới con suối buôn lung này để chờ đợi Duy, chờđợi một sự giải thích của Duy; Và hằng đêm cô cũng đến nơi ngôi nhà mồ của mẹ côđể trông mong một cuộc gặp bất ngờ như cái đêm đầu tiên gặp Duy đầy mộng mịthực hư ấy.Đêm nay cũng thế, lại là một đêm trăng đầy mộng tưởng như cái đêm mà cô tậnhưởng những cảm giác hưng phấn đến độ không thể nào tận hưởng thêm được mộtchút nào nữa..Cái đêm mà Duy đã luồn lách vào từng chân tơ kẽ tóc, từng tế bào máuthịt khiến cho cô quá thấm thía hạnh phúc. Để bây giờ mới chỉ nhớ lại thôi mà da thịtcô bắt đầu rạo rực. Không thể chịu được cảm xúc khao khát nhớ nhung, H’ Nhiêu tỉ têthì thầm như nói với Duy:Suối nước nào trôi vào em thếĐể từng giọt hứng thú luồn láchMáu huyết em run rẩy từng khoảng cáchTâm hồn em chới với từng đoạnCái bụng em thèm muốn từng ngàyMà anh thì càng lúc càng xa xămEm ước ao anh tức khắc đến đâyNgồi cạnh em để vuốt ve em nữaEm sẽ khỏa thân cho anh ngắmBởi em biết anh thích như thếChỉ cần nhìn vào đôi mắt anhLà em biết ngay thôi màNhưng đừng nhìn vào mắt em nhéVì cái bụng em cũng vậyTại anh bắt cầu cho cái nướcVào tận lòng dạ em rồiĐể bây giờ em thấm thíaCho cái bụng cứ rạo rực khát khaoH’ Nhiêu cởi hết áo váy ra cho thân hình cân đối mềm mại trắng mịn của mình khỏathân dưới suối rồi thẹn thùng nhìn về bụi cây mà trước đây Duy đã núp để nhìn côtắm. Cô mơ mộng rằng mình đang để cho đôi mắt say đắm của Duy ngắm nghía mình.Bỗng ở đó có một tiếng động nhẹ khiến cho H’ Nhiêu reo lên mừng rỡ.- Anh Duy!Lặng đi một chút H’ Nhiêu nói tiếp:- Em biết mà! Thế nào anh cũng đến khi em…H’ Nhiêu linh tính có một điều khác lạ ở trong bụi rậm kia khi chờ mãi không thấyDuy ra. Cô vùng chạy nhanh lên bờ suối chụp lấy áo váy định mặc vào. Nhưng khôngcòn kịp nữa, từ trong bụi rậm có một bóng người phóng chạy đến phía H’ Nhiêu.Nhanh như chớp H’ Nhiêu lao nhanh lẻn vào rừng tre lô ô biến mất. Bóng người xuấthiện không ai khác chính là Y Moan. Y Moan đưa hai tay lên miệng làm loa hú lên mấytiếng rồi phóng chạy theo hướng H’ Nhiêu. Vài phút sau, có mấy người nữa chạy đếnvà nghe tiếng hú của Y Moan thì họ cũng chạy theo hướng Y Moan.Y Lo và Y Can đang uống rượu trong chòi. Y Lo liếc mắt ra ngoài đám cà phê xem cóđộng tĩnh gì không. Nửa đêm bọn trộm cà phê thường lợi dụng người canh giữ quámệt mỏi ngủ thiếp đi là len lỏi vào tuốt hết trái cà phê vào bao. Chợt Y Lo giật mình vìmới thoáng thấy một cô gái trần truồng trắng toát đang chạy từ xa hướng về phíamình.- Chuyện gì vậy mày? – Y Can nhìn theo ánh mắt lạ lẫm của Y Lo.- Có một con gái trần truồng chạy ngoài rừng!- Tầm bậy tầm bạ không hà! Tao không có thấy gì hết!Bây giờ cả hai chỉ còn thấy những làn sương mỏng manh phía ngoài bầu trời trăngsáng mờ ảo mà thôi, Y Can nói:- Chắc mày say rồi đó chớ!- Không có say đâu mà! –Y Lo dụi dụi mắt và nhìn ra thì hắn lại thấy cố gái trần truồng xuất hiện. Mới thoạtđầu Y Lo hốt hoảng. Nhưng dưới ánh trăng mộng mị, đường nét đầy đặn, gợi cảmcủa một cô gái lỏa thể đã cuốn hút một thanh niên tràn trề sinh lực như Y Lo khiến YLo tan biến lo sợ. Y Lo hoàn toàn bị mê mẩn tinh thần nên cứ chú mục vào cô gái. Đếnlúc này Y Can cũng đã thấy được cô gái khỏa thân. Hắn hốt hoảng khi chợt nhớ đếnnhững tin đồn về con ma H’ Nhiêu. Y Can len lén chun tọt ra phía sau, lủi chạy về chòicủa mình. Y lo thấy Y Can bỏ chạy về rẫy cà phê của Y can rồi thì cũng sợ nhưng khinhìn lại ngoài kia thì cô gái khỏa thân cũng đã biến đi đâu mất rồi. Đang nháo nhácchưa biết phải làm gì, bởi trong lòng nửa muốn đi tìm cô gái khỏa thân để ngắm nhìnthỏa thích, nửa lo sợ đây chính là cái con ma H’ Nhiêu mà dân buôn thường đồn đãi thìY Lo lại thấy cô gái bất thần xuất hiện từ một góc rẫy cà phê của mình mà không cònkhỏa thân nữa. Sự biến hóa khôn lường khi trần truồng, khi váy áo làm cho Y Lohoảng sợ. Hắn thu mình vào trong một góc chòi rồi lấy chăn mền trùm kín đầu lại đểkhông nhìn thấy gì ngoài kia nữa.H’ Nhiêu lấm lét nhìn chung quanh khu nhà mồ một lúc rồi leo lên bật thang đi vào khunhà mồ của mẹ mình. Cô cởi áo váy ra và mặc lại. Bởi lúc nãy quá sợ bọn Y Moanrượt kịp nên cô vội vàng. Bây giờ chợt thấy cài nút không đúng nên một bên bầu ngựccủa mình lộ ra thì cô mới biết mình mặc áo trái. Chợt H’ Nhiêu bật khóc. Cô thấy mìnhđơn độc và bị áp bức quá. Duy đã từng hứa là không để cho cô buồn tẻ một nình ởtrong rừng. ...