Thông tin tài liệu:
Duy lại lên mạng. Bây giờ ngoài thời gian dành cho học hành ra thì Duy không thiết gì chuyện rong chơi la cà với bạn bè đây đó hoặc chúi mũi vô với những thảo luận trên diễn đàn mạng về các cầu thủ bóng đá nữa. Duy vào mạng để tìm hiểu thêm về lối sống, tập quán, hủ tục, tôn giáo các dân tộc thiểu số ở Dắk Lắk và nhất là những gì có liên quan đến dân tộc Êđê – tộc người của H’ Nhiêu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yêu con ma - Chương IV Chương IV: Sợ ma - Ma sợDuy lại lên mạng. Bây giờ ngoài thời gian dành cho học hành ra thì Duy không thiết gìchuyện rong chơi la cà với bạn bè đây đó hoặc chúi mũi vô với những thảo luận trêndiễn đàn mạng về các cầu thủ bóng đá nữa. Duy vào mạng để tìm hiểu thêm về lốisống, tập quán, hủ tục, tôn giáo các dân tộc thiểu số ở Dắk Lắk và nhất là những gì cóliên quan đến dân tộc Êđê – tộc người của H’ Nhiêu. Duy không chỉ tìm hiểu thêm vềbản sắc văn hóa của các dân tộc Tây Nguyên mà còn tìm hiểu thêm cái thế giới siêunhiên ma quỷ, thần thánh; về những điều lạ lùng bí ẩn; về những ngôi nhà ma…Nóitóm lại là những gì liên quan đến H’ Nhiêu. Rồi cũng từ trên mạng mà Duy, H’ Thi vàH’ Lang trở nên thân thiết và thường xuyên tâm sự với nhau nhiều hơn.Một hôm, gần đến nửa đêm, Duy đang online với H’ Lang và H’ Thi trên blog của H’Lang thì bỗng hiện lên một comment với dòng chữ: “Anh không còn nghĩ đến em nữasao chớ? Em đang ngày đêm chờ anh ở suối buôn Lung. Họ đang truy bắt em đến nổiem không biết ở nơi nào nữa đó! Anh đến cứu em đi…”Một luồng khí lạnh bất chợttừ dưới chân xuyên lên sống lưng đi thẳng lên đầu khiến Duy rùng mình. Duy vội gõvào comment: “H’ Nhiêu, H’ Nhiêu! Có phải là em đó không?” Rồi một comment củaH’ Thi: “Ôi Giàng ơi..Chắc là H’ Nhiêu hiện lên đó!” và một comment khác của H’Lang: “Có phải không anh Duy ơi?”. Duy lại gõ dòng chữ: “H’ Nhiêu ơi, lên tiếng đi!”.Nhưng chờ mãi vẫn là một sự lặng thinh đến vô tâm khó hiểu. Duy thất vọng vậtmình nằm dài xuống giường. Rồi Duy chợt hiểu có thể H’ Nhiêu không muốn để choH’ Lang và H’ Thi biết chuyện gì về mình. Duy tự hỏi tại sao H’ Nhiêu có thể thựchiện được những gì mình muốn mà lại không hiện ra ngay lúc này với mình nhỉ. Nếuai nhìn thấy Duy lúc này có thể đoan chắc rằng Duy đang bị ma ám thật sự, bởi Duycứ lẩm bẩm dòng chữ của H’ Nhiêu lúc nãy: “Anh không còn nghĩ gì đến em nữa saochớ…”. Duy trằn trọc, ray rứt suốt đêm mà không thể nào ngủ được. Bao nhiêu điềuxảy ra giữa Duy và H’ Nhiêu lại tái hiện trong đầu Duy khiến cho một câu hỏi chưa cólời giải đáp ẩn kín trong lòng Duy lại bật lên: “ Tại sao H’ Nhiêu là hồn ma mà thânthể lẫn cảm xúc vẫn tồn tại diễn biến trong vòng tay siết chặt của mình?”. H’ Nhiêusợ ánh nắng mặt trời, sợ ban ngày, bởi ma là âm, thế sao H’ Nhiêu lại không sợ lửa?Vì lửa là dương! Chính H’ Nhiêu đã nhúm lửa để sưởi ấm và làm dịu vết thương chomình kia mà! Duy ngồi bật dậy, tắt đèn ngủ cho căn phòng tối tăm hoàn toàn rồi mởhết cửa ra. Duy nghĩ bóng tối thuộc về cực âm, thích hợp với cõi miền âm ty địa ngụccủa H’ Nhiêu thì may ra H’ Nhiêu có điều kiện để hiện về với mình. Duy nằm chờ vànghe ngóng thật lâu một bóng trắng xỏa tóc hoặc một tiếng động lạ lùng chẳng hạnđến từ ngoài cửa sổ nhưng vẫn hoài công. Càng thao thức nghĩ ngợi, Duy càng nôn naocõi lòng. Rồi cuối cùng, Duy quyết định ngày mai lên Buôn Ma Thuột.Duy về đến làng ngoại mình đúng 8 giờ tối. Thấy có trăng sáng vằng vặc rất thuậntiện cho mình vào rừng. Thế là Duy đi thẳng một mạch vào suối buôn Lung mà khôngghé nhà ngoại mình. Một phần vì Duy không muốn ông bà ngoại hỏi han tra cứu nàynọ cái lí do mà Duy về thăm vào lúc này. Duy đi như chạy vào rừng mà lòng dạ bồi hồinôn nao khi thấy lại khung trời quen thuộc trước đây đã tạo cho mình nhiều tình cảm.Vừa đến suối buôn Lung, lồng ngực Duy như muốn vỡ tung bởi xúc động khi nhìnthấy tảng đá giữa suối mà H’ Nhiêu đã nằm khỏa thân để tắm và cuộc ái ân tràn đếntận cùng cảm giác của mình với H’ Nhiêu trên đó. Có lẽ đây là cảm giác hưng phấntình yêu nam nữ đến cực điểm, vừa kì diệu vừa lạ lẫm đầu đời đối với Duy hay làhình ảnh đắm đuối ngây ngất của H’ Nhiêu đã tạo nên một dấu ấn in đậm trong tâmhồn lẫn thể xác của Duy để khi có cơ hội khơi gợi thì bùng lên mãnh liệt chăng?Nhưng lòng Duy dịu xuống khi thấy con suối chỉ lẳng lặng với dòng nước êm trôi màkhông một mảy may lưu dấu tích gì bóng dáng người mình mong đợi. Duy đứng nghengóng một lúc, thấy chẳng có động tĩnh gì thì rời con suối buôn Lung đi lên hướng khunhà mồ.Ngôi nhà mồ mà trước đây H’ Nhiêu đã từng hiện lên múa hát dưới trăng khiến cholòng dạ Duy xao xuyến ngây ngất vẫn tối tăm im lìm. Duy thất vọng rón rén bước vàokhu nhà mồ và tìm đến nơi mà trước đây mình vấp té để sau đó H’ Nhiêu đã hôn lénmình. Đống củi tắt ngúm với những khúc cây cháy xém dở dang do H’ Nhiêu nhúm lửađể sưởi ấm cho Duy vẫn còn đó. Duy ngồi xuống ngay chỗ mà trước đây mình đã ẩnnúp để ngắm nhìn H’ Nhiêu múa hát. Ngồi nhìn tới ngôi nhà mồ được một lúc, tưởngnhư nỗi thất vọng đã quá sức chịu đựng, Duy đứng dậy định dợm bước ra về. Chợtmột cơn gió thoáng qua mang theo một mùi hương thơm quen thuộc khiến Duy mừngquá reo lên: “A..”. Từ trong ngôi nhà mồ của mẹ H’ Nhiêu bỗng có mấy ánh chớp rồimột thứ ánh sáng lờ mờ yếu ớt thắp lên. Duy định vùng dậy chạy lên ngôi nhà mồnhưng chợt nghĩ đó có phải là H’ Nhiêu hay không. Nếu một ai khác là sẽ rắc rối chomình. Du ...