Danh mục

Yểu Ðiệu Thục Nữ

Số trang: 126      Loại file: pdf      Dung lượng: 494.12 KB      Lượt xem: 17      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 24,000 VND Tải xuống file đầy đủ (126 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiểu Muội còn đi học, điều đó là cái chắc. Tiểu Muội cũng có thể không đến trường, điều đó dám xảy ra. Tiểu Muội đang xin việc làm vì thất nghiệp, điều đó lại càng hợp tính thời sự. Nói chung Tiểu Muội cực kỳ biến hóa như Tề Thiên Ðại Thánh, cô muốn làm thứ dân cũng xong. Cô có đủ ba yếu tố vừa kể: đi học, không đến trường, và đang xin việc làm. Bởi vì bây giờ là nghỉ hè, mà Tiểu Muội thì chẳng muốn ở không. Mùa hè là mùa của vọng cổ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yểu Ðiệu Thục NữYểu Ðiệu Thục Nữ Bùi Chí Vinh Yểu Ðiệu Thục Nữ Tác giả: Bùi Chí Vinh Thể loại: Tuổi Học Trò Website: http://motsach.info Date: 31-October-2012Trang 1/126 http://motsach.infoYểu Ðiệu Thục Nữ Bùi Chí Vinh Chương 1/12Tiểu Muội còn đi học, điều đó là cái chắc. Tiểu Muội cũng có thể không đến trường, điều đódám xảy ra. Tiểu Muội đang xin việc làm vì thất nghiệp, điều đó lại càng hợp tính thời sự. Nóichung Tiểu Muội cực kỳ biến hóa như Tề Thiên Ðại Thánh, cô muốn làm thứ dân cũng xong.Cô có đủ ba yếu tố vừa kể: đi học, không đến trường, và đang xin việc làm. Bởi vì bây giờ lànghỉ hè, mà Tiểu Muội thì chẳng muốn ở không. Mùa hè là mùa của vọng cổ và tân nhạc. Cònhỏi nữa, tiếng bầy ve buồn não ruột thì còn thấm hơn sáu câu của anh chàng kép mùi. Cô sợđiệu Nam Ai quen thuộc trên những cành phượng đỏ nên mắt cứ mở về một nơi xa xôi. Nơichốn ấy xôn xao tiếng guốc mộc đến nỗi khua lên thành tân nhạc. Ai sẽ hát một bài ca về tuổimới lớn? Ai sẽ làm dậy thì những thổn thức khó hiểu trong tim cô?Chỉ cần biết hôm nay Tiểu Muội vừa mười bảy tuổi. Người ta phải làm gì khi vừa đúng mười bảytuổi? Xin thưa, đầu tiên là phải soi gương, thi sĩ Nguyễn Nhựơc Pháp nói như vậy mà: Sớm maiđi Chùa Hương- hoa cỏ mờ hơi sương-cùng thầy mẹ, em dậy-em vấn đầu soi gương... Nhưng ởthành phố thì làm sao tìm ra Chùa Hương được, ở Sông Bé thì có Chùa Bà, ở Sài Gòn thì cóChùa Vĩnh Nghiêm, hai chùa này cô không thể nào tu dễ dàng, lại còn cái màn vấn đầu nữaChúa ơi, Tiểu Muội chỉ có mái tóc thề, cô thích mặc áo dài chứ không thèm chơi áo tứ thân,khăn mỏ quạ, mái tóc của cô đẹp đến nỗi nhiều anh chàng chỉ muốn cướp về làm rèm cửa chechở cuộc đời mình. Vậy là xong chuyện thứ nhất: cô vừa tròn nhiệm vụ soi gương. Nào, người tacòn phải làm gì khác khi vừa đúng mười bảy tuổi? Hãy coi Tiểu Muội hành động công việc thứhai:- Má ơi!- Gì đó Lụa?A, té ra Tiểu Muội tên Lụa, Phan Thị Tơ Lụa, sư phát hiện này tuy muộn màng nhưng lại rất giátrị đối với ngưòi nào định viết tiểu thuyết về cô.- Má cho phép con ra phố một chút.- Mới bảnh mắt mà đi đâu đó Gái?A, té ra Tiểu Muội còn có tên là “Gái”, cái tên này thì chẳng tượng hình được điều gì, cái tên cóvẻ nguyên thủy quá.- Con đi xin việc làm.- Trời đất, con mới mười bảy tuổi mà.Cô bé Lụa mân mê cái gương soi.- Vì mười bảy tuổi, con mới đi xin việc làm, con tìm được chỗ rồi má ơi.Bà mê hốt hoảng chạy từ dưới nhà bếp lên, có lẽ Thượng đế đang quan sát bà mẹ. Khuôn mặttrái xoan phúc hậu, nước da trắng, chiếc áo bà ba màu mỡ gà, chỉ có vầng trán mới nói lên đượcTrang 2/126 http://motsach.infoYểu Ðiệu Thục Nữ Bùi Chí Vinhtrái tim người mẹ, vầng trán nhăn và chịu đựng. Bà khổ tâm nhìn công trình sống động củamình, một cục thịt đỏ hỏn qua phép lạ thời gian đã bắt đầu trổ mã. Cô bé Lụa đã trở thành mộtthiếu nữ hoàn toàn.- Con không tự tiện đi một mình được đâu!- Con đi được.Cô quàng lưng mẹ nũng nịu.- Má phải nhớ có người gọi con là Tiểu Muội rồi nghe.- Ai vậy Gái?Mặc cho bà mẹ ngạc nhiên, cô bé líu lo như chim:- Trong chuyện, trong phim đó, má biết không? Rất nhiều cô được gọi là Tiểu Muội lúc mườibảy tuổi như con vậy.- Toàn là chuyện tầm phào!Bà mẹ cười một cách yên lòng:- Nhưng con định làm cái gì, má không nuôi nổi con sao?Lụa tự nhiên không nói được, cô bé hay muốn khóc, lát sau cô ngập ngừng:- Con không muốn má bán bún riêu cực khổ nuôi con ăn học, con muốn... giúp đỡ má... Mátừng kể cho con nghe chuyện Nhi Thập tứ hiếu, ai cũng tìm cách giúp đỡ được cha mẹ, conphải bắt chước họ... Má biết không, báo chí đăng tin có một cơ quan du lịch đang cần người, màcon thì khá sinh ngữ, con định...Lụa không còn hứng làm thuyết trình viên được nữa vì ngó cái miệng méo xệch của má kìa, máim lặng hôn lên mái tóc còn thuộc độc quyền của bà ít ra là bây giờ. Bà nói nhỏ nhẹ:- Má chỉ có mình con, ránh mà giữ mình, đời này nhiều cạm bẫy lắm nghe Gái, phải chi còn bacon...Bà ngước nhìn lên bàn thờ, nhà dù nghèo mấy cũng phải cho ra nề nếp. Hồi ba Lụa còn sống,có phải ông thường thì thầm vào tai bà như thế này không: “Con gái của mình dưới gốc mận bàTư hàng giờ. Ðâu phải nó thèm ăn mận mà chờ sung rụng vậy mà. Nhưng đâu phải nó làmbiếng mà nó tin vào mơ ước của nó mãnh liệt lắm. Có lần một trái mận xanh lè rớt xuống như ýnó, em biết con Lụa làm sao không? Em coi, con mắt nó mở ra thiệt lớn, và nước mắt từ đóchảy ra. Nó bị súc động mạnh.” Lúc ông nói, bà mẹ chưa để ý đến điều đó. Bà đang hưởnghạnh phúc qua những tiếng thì thầm cho đến khi ...

Tài liệu được xem nhiều: