- Cái ngày mà Li Li nhận cùng một lúc ba giấy báo hỏng thi đại học, buồn hơn cả cái ngày đầu tiên cô bé cảm nhận biết được mình là người không bình thường với cái bàn chân bên phải bị ‘cù queo’ bẩm sinh do di chứng.... Ba mẹ Li Li khóc theo Li Li hết cả nước mắt, thay vì giận dữ hay la mắng. Chính điều nầy càng làm cho Li Li thương ba mẹ bao nhiêu thì giận cho chính mình bấy nhiêu. Li Li thầm trách phải chi nghe lời mấy đứa bạn,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yêu Internet Yêu Internet Tặng những cô gái có nghị lực trong cuộc sống! TRUYỆN NGẮN CỦA HOÀ VĂN- Cái ngày mà Li Li nhận cùng một lúc ba giấy báo hỏng thi đại học, buồn hơn cả cáingày đầu tiên cô bé cảm nhận biết được mình là người không bình thường với cái bànchân bên phải bị ‘cù queo’ bẩm sinh do di chứng....Ba mẹ Li Li khóc theo Li Li hết cả nước mắt, thay vì giận dữ hay la mắng. Chính điềunầy càng làm cho Li Li thương ba mẹ bao nhiêu thì giận cho chính mình bấy nhiêu. Li Lithầm trách phải chi nghe lời mấy đứa bạn, đầu năm 12 học lệch* đi. Cả nhóm bạn làmnhư thế nay đứa “Ngân hàng”, đứa “ Y”, đứa “Dược”, học loại khá thôi như bé Mai Hâncũng đỗ vào “Nhân văn...”, mấy đứa con trai càng tốt hơn nhiều đa phần “Bách khoa”,còn Li Li, tất cả bạn bè cùng khối lớp 12, nhà trường và ba mẹ đều tin Li Li đậu chắc ăn,thì lại hỏng!.Suốt mười hai năm đèn sách với hàng trăm danh hiệu Giỏi, Xuất sắc, rồi nào là Tài năngnữa chứ, coi như đi toi. Lực học của Li Li, thật sự chứ không phải vì “học sinh khuyếttật” được ưu ái đâu nhé!.Biết cháu thi hỏng đại học buồn bã chán nản, chú Năm, em ruột của ba Li Li mua gởi vềcho một dàn vi tính mới cứng.Đây là người bạn tâm đắc của Li Li.Trong khi bạn bè lo giấy nọ tờ kia nhập trường, Li Li chúi đầu vào màn hình, thầy Sanhdạy vi tính thấy vậy đặt ra cho Li Li một thời gian biểu học tin học nâng cao do chínhthầy dạy mỗi tuần ba tiết tại nhà miễn phí. Li Li cảm phục thầy và dần dần hội nhập trởlại nếp sống bình thường. Thầy Sanh nói: “Không nhất thiết phải đỗ đại học đâu! Nếu emcó chí, giỏi môn tin học cũng có lắm đất dụng võ!”. Li Li tin lời thầy và học...Ngoài những giờ lý thuyết và thực hành tin học, Li Li lội vào mạng internet thấy thú vị.Bao nhiêu kiến thức được cập nhật chỉ cần một cái nhấp chuột.Một hôm Li Li nhận được một lời “yêu thương” trên trang Yume.vn thấy ngộ ngộ. Rồiviết mail trả lời. Đó là chuyện bốn năm về trước.Đúng ra nếu là cô gái không khuyết tật thì với nét đẹp duyên dáng không kém hoa khôicủa trường Trung học phổ thông Gò Nổi nầy là mấy, Li Li có quyền chiếm hữu vòng taycủa ‘chàng trai ấy’, chễm chệ trở thành vợ của ‘chàng trai ấy’ cũng nên. Hơn một nămmail qua chat lại đến thời khắc “tao ngộ” Li Li bỗng nhận ra rằng mình không có đượchạnh phúc thật sự, mà có chăng chỉ trên cánh sóng mà thôi!. Li Li đơn phương cắt đứtmọi liên lạc với chàng trai ấy trên mạng.Bữa đó trời mưa, những cơn mưa mùa đông miền Trung thì ai cũng biết rồi, nó như ngườibất đắc chí điều gì, cứ rả rích rả rích... rồi ầm ầm... ầm ầm... Mưa trước ngõ, mưa saunhà và có khi mưa gió thông thốc vào cả lòng người Li li như chiều tối nay chẳng hạn. LiLi bật máy vi tính đọc lại những bức mail của Thichtinhoc – nick - name ‘chàng trai ấy’ –gởi cho Li Li, với nick - name Nganha:“Nganha! Thương em nhiều nha! Hôm anh đi Hà Nội, vào thăm Văn Miếu Quốc TửGiám, mới biết một chi tiết hết sức thú vị. Em biết không người hướng dẫn viên du lịchkể, tại nơi đặt tượng thờ thầy Chu Văn An, phía đàng sau tượng có một khu vực, trướcđây có luật bất thành văn là: ‘Không được bất cứ ai, kể cả Nhà Vua bước vào đàng phíasau ấy, trừ ông Thủ Từ. Ngày nay thì du khách ai muốn vào thì vào chứ không cấm nữa!.Theo quan niệm xưa, mọi người chỉ được phép đứng trước tượng thầy mà chiêm bái,xong bước lùi trở ra. Đây là cử chỉ thể hiện tôn sư trọng đạo, em ạ!. Có thú vị không?.Còn nữa, trong Văn Miếu – trường Đại học đầu tiên của nước mình đấy! – Có hai cổngvào: Cổng thứ nhất trước đây sĩ tử nào cũng vào được. Còn cổng thứ hai chỉ có những sĩtử thi đỗ kỳ thi Hương mới được vào mà vào đây, rồi chưa chắc trở ra cổng nầy đâu nếuhọc hành không đạt kết qủa, Giám sinh (Sinh viên) “học không có kết quả” sẽ đượctrường cho ra cổng hậu!. Hằng ngày vào mỗi buổi sáng trước giờ học tất cả Giám sinhhọc ở đây phải ra soi mặt mình xuống Giếng Thiền Quang hình vuông nằm ở trung tâmVăn Miếu, để tự soi xét việc đúng sai của bản thân mình. Theo em thông tin trên thú vịchứ!. Thichtinhoc”.Những bức email của chàng Thìn lúc nào cũng đầy ắp những câu chuyện, khi thì ở ngoàiphố, khi thì ở ngay trong nhà của chàng:“Nganha!....... Chiều nay mẹ anh giục anh cưới vợ!!!. Eo ôi, không biết mẹ có biếtchuyện của hai đứa mình không nhỉ?. Anh tin là chắc do linh tính mách bảo đó thôi!. Anhnói rồi, em xem hôm nào cho anh gặp em đi! Em cứ hẹn và anh sẽ đến!, dẫu anh phải đibao nhiêu cây số!. Anh tin hai đứa hợp nhau. Anh chỉ còn hai tháng nữa sẽ tốt nghiệp.Mẹ nói nếu ra trường muốn làm công ty nhà nước thì làm, còn không cứ mở riêng côngty mà làm. Mẹ bật mí đã để dành cho anh đủ “ngân” vừa cưới vợ vừa lập công ty. Em cóvui không!. À! Bạn anh từ Canada điện về khuyên anh, nếu có điều kiện nên lập công ty,có thiếu chút ít sẽ “viện trợ mười năm hoàn lại”, bởi theo bạn anh bây giờ mà đầu tư làmphần mếm tin học và kinh doanh máy vi tính ...