Thời tiết Hà Nội đã bắt đầu sang thu, cơn gió se lạnh khiến lòng người có chút gì đó vương vấn mùa hạ đã qua, thoảng đâu đây có mùi hoa sữa gợi cho con người ta cảm giác yên bình lắm. Hạ Thu-cũng như bao nhiêu người con gái Hà thành, thích hít hà cái hương vị đặc trưng của mùa thu thủ đô mà ít nơi nào có được trọn vẹn
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yêu là như thế đấyYêu là như thế đấyThời tiết Hà Nội đã bắt đầu sang thu, cơn gió se lạnh khiến lòng người có chút gìđó vương vấn mùa hạ đã qua, thoảng đâu đây có mùi hoa sữa gợi cho con người tacảm giác yên bình lắm. Hạ Thu-cũng như bao nhiêu người con gái Hà thành, thíchhít hà cái hương vị đặc trưng của mùa thu thủ đô mà ít nơi nào có được trọn vẹn.Đang vi vu thưởng thức không khí trong lành buổi sáng trước giờ làmthì……………………………..Rầm!!!!!………………….một vật thể lạ nào đó đã đâm vào cô không thương tiếc.“Ui da…………., đau chết đi được, không có mắt hay sao mà không nhìn thấyngười ta vậy. Nhìn thì có chỗ nào khuyết tật đâu cơ chứ,đúng là ám quẻ, mới sángra…………..”-cô vừa phủi quần áo vừa chửi.“Xin lỗi, xin lỗi cô, tôi không cố ý, cô có sao không?”- anh vội đứng lên và hỏi côdồn dập.“ôi, đẹp trai quá………….”-cô như bị thôi miên.“kìa, cô có sao không?”-anh sốt ruột.“không,không,tôi không sao,anh có sao không?”“tôi cũng không sao,xin lỗi cô nhé,tại tôi……………….”“không,tôi cũng không tập trung nhìn đường mà”-cô thay đổi thái độ nhanh chóng.Hai người cứ xin lỗi qua lại như thế, cuối cùng anh chuyển chủ đề bằng cách mờicô một tách cà phê sángem tên gì?em tên Hạ Thu,còn anh?anh là Lâm, anh làm ở công ty gần đây, em biết FPT chứ?oh, em cũng làm ở đó, được 2 năm rồi,em làm kế toánvậy à, anh em mình có duyên rồi,anh ở phòng nhân sự, giờ cũng tới giờ làm rồiđấy, chúng ta cùng đi chứ? - anh vừa nhìn đồng hồ vừa nói.vâng ạQua vài câu giao tiếp thì cả 2 mới biết họ là chung 1 công ti, anh tên Lâm-nhânviên phòng nhân sự, cô làm ở phòng kế toán, ngay cạnh phòng nhau mà lại khôngbiết nhau và họ đều là khách quen của quán cà phê này. Anh và cô nói chuyện rấthợp, cô cứ cười suốt cho tới khi đến giờ làm việc. Anh hẹn cô vào giờ ăn trưa vàtrao đổi số phone cho nhau.Sau một thời gian nhắn tin qua lại, anh thấy mình có tình cảm với cô và rồi mộtngày:-“Hạ Thu,em đồng ý làm người yêu anh nhé?”Cô vui sướng như đang mơ và gật đầu nói:“em đồng ý”.Họ trở thành một đôi từ ngày noel. Hàng ngày họ đi làm cùng nhau, đi ăn cùngnhau và đi chơi cùng nhau. Trông họ thật hạnh phúc,anh đẹp, cô mặn mà, khiến aiở công ti nhìn thấy cũng phải trầm trồ ngưỡngmộ.………………………………………“ Ê Thu, đi shopping k? dạo này có người yêu quên hết anh em, bạn bè rồi.”“ôi,cô bạn yêu,đi chứ,ai quên đâu”Hạ Thu cùng cô bạn thân của mình đi siêu thị, cô muốn mua ít đồ ăn tối sang nấucho anh ăn.“Thu ơi, kia có phải Lâm không?”“đâu đâu”“kia kìa, ở gian hàng sơ sinh kìa, đúng Lâm rồi,anh ta đang làm gì thế,sao lại đicùng người phụ nữ mang bầu kia?”“nhầm rồi,anh ấy đang ở nhà mà”“nhầm sao được, nhìn kĩ đi”Cô đưa ánh mắt nhìn theo phía tay bạn mình, cô đứng chết chân tại chỗ:“đúng là anh ấy, người phụ nữ đó là thế nào?”-cô tự hỏi mình.Cô bước lại trước mặt anh.“ơ, sao em lại ở đây, em bảo em bận mà”-anh cười tươi hỏi cô.Cô nhìn thẳng vào mắt anh, cô bắt đầu khóc:“em không nên đến đây để biết rằng anh đang phản bội em”Nói xong cô chạy đi, anh chưa kịp định thần được thì đã bị ăn một cái tát từ cô bạnThu:“thằng đểu” rồi cô ấy đuổi theo bạn mình và không tặng anh cái nhìn hình viênđạn.Anh quay sang người phụ nữ mang bầu kia, khuôn mặt tội nghiệp hết mức.Anh vềnhà liên tục nhắn tin, gọi điện cho cô mà cô không trả lời. Sáng hôm sau, nhìn thấycô đến công ti,mắt cô sưng húp, chắc cô khóc nhiều lắm,anh chạy đến nắm tay cô:“để anh giải thích được không, em hiểu lầm anh…………..”- chưa nói hết câu thìtay anh đã bị cô gạt ra:“anh đừng nói gì nữa,anh tưởng tôi sẽ tin anh sao,anh không thấy có lỗi với đưacon sắp trào đời của mình à, chia tay đi”Anh như không tin nổi vào tai mình, cô nói chia tay anh, ánh mắt cô cươngquyết,lạnh lùng lắm.“yêu nhau mà em không cho anh cơ hội giải thích sao? Yêu nhau mà không tinnhau thì cứ như thế đi,cứ làm theo những gì em nói”Anh bỏ cô một mình và đi vào phòng, cô ngồi gục xuống, nước mắt giàn giụa.“tôi hận anh, đồ tồi”…………………………….Cô xin phép nghỉ nửa tháng, nói là có việc đột xuất phải đi nước ngoài nhưng thậtra là cô ở nhà vì không muốn nhìn thấy mặt anh,cô muốn quên anh đi. Thế nhưngđâu phải nói là làm được, cô nhớ anh da diết, sau một tuần suy nghĩ, cô thấy mbiếtngười phụ nữ đó là gì của anh. Cô thấy hối hận lắm. Buổi tối sau khi ăn cơm xong,cô khoác thêm chiếc áo,đến quán cà phê quen thuộc mà anh và cô thường cùngnhau ngồi đây trước mỗi giờ đến công ti. Cô bước vào mà lòng nặng trĩu, có cái gìđó nghẹn lại trong tim, cô gọi một li cà phê và đưa ánh mắt nhìn ra ngoài khoảngkhông, trông cô buồn lắm. Đến khi phục vụ nhắc nhở đã hết giờ mở cửa thì cô mớibiết chỉ còn mình cô ở đây, cô đứng dậy thanh toán và ra về.“ em không còn yêu anh sao Thu? Đó là chị dâu của anh, anh trai anh đi công tácnên nhờ anh chở chị ấy đi sắm đồ, em tin cũng được, không tin cũng được nhưnganh vẫn phải nói cho em biết là anh không có ai khác ngoài em hết”Tiếng nói ở phía sau làm đôi chân c ...