Tham khảo tài liệu yêu nữ-ma, giải trí - thư giãn, truyện ngắn phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yêu nữ-maYêu nữ-maHắn đứng chân trần trên cát, dưới ánh nắng nóng bức và mùi tanh nồng của hảicảng, dưới tấm bạt mỏng của một quầy cà phê nhỏ. Chiếc quần màu hung cũ mèmcủa hắn ngắn tới chỗ mắt cá chân, hai bàn chân hắn dài chai sạm và nứt nẻ, nhữngngón tay mềm mại trước đây giờ đã thô ráp như đá.Chiếc sơ-mi hắn mặc có màu xanh nhạt hài hoà với sắc trời bạc phếch trong nắnghè ***i chang. Hắn đưa cánh tay phải ra một cách ương ngạnh và khó chụ, nhưmuốn yêu cầu khách tới thăm các viện bảo tàng phải bố thí mới được chiêmngưỡng. Những tiếng lắp bắp ngô nghê bật ra từ cái miệng mở to, để lộ hai hàmrăng trắng loá của hắn.Gã câm điếc à?Gã không điếc đâu.Jean Demetriadis, chủ nhân của các xưởng sản xuất xà phòng lớn trên đảo, lợidụng lúc hắn đang lơ đãng nhìn về phía biển, thả một đồng drachme (tiền Hi Lạpcổ) xuống nền quán trơn nhẵn. Tiếng leng keng rất khẽ và gần như tắt ngay do lớpcát mịn vương trên nền quán vẫn chui vào đôi tai của gã hành khất. Hắn nhặt vộiđồng bạc kim loại trắng rồi lập tức đứng lại như cũ, trầm tư và buồn rầu, như conhải âu đậu trên bến cảng.Gã không điếc đâu - Jean Demetriadis lập lại rồi đặt xuống trước mặt mình một lynước bã nhớt và đen đã uống gần một nửa. Gã hành khất Panegyotis này đã bị câmlúc mười tám tuổi vì đã gặp lũ ma Nerayder.Một nụ cười mỉm hiện trên đôi môi Panegyotis khi hắn nghe nhắc đến tên mình.Hắn tỏ ra không hiểu ý nghĩa lời nói của người kia, người mà hắn lờ mờ nhận làngười bảo trợ của mình, nhưng hắn chỉ cảm nhận được qua giọng nói, chứ khôngphải ngôn từ. Hài lòng vì biết người ta đang nói về mình hắn càng hy vọng đượcthêm một lần bố thí nữa nên lặng lẽ chìa tay ra phía trước, giống như vẻ sợ sệt củacon *** khi nó khẽ chạm chân vào gối ông chủ để nhắc ông ta đừng quên cho nóăn.Hắn là con trai của một trong những gia đình nông dân khá giả nhất làng tôi - JeanDemetriadis nói tiếp - họ là những người giàu thực sự. Cha mẹ hắn có những cánhđồng mênh mông, một ngôi nhà lỗng lẫy bằng đá khối, một vườn cây ăn trái xumxuê, một vườn rau xanh tốt, một chiếc đồng hồ báo thức đặt trong bếp, một ngọnđèn cháy sáng suốt ngày đêm trước bức tường treo đầy ảnh thánh, nghĩa là họ cóđủ thứ cần thiết. Người ta có thể nói về Panegyotis là, trước mặt hắn lúc nào cũngcó ổ bánh mì nóng giòn cho đến trọn đời. Đối với hắn con đường đã mở sẵn ở phíatrước dù là con đường Hi Lạp bụi cát, gập gềnh sỏi đá, nhưng vẫn có tiếng chimhót véo von. Hắn đã hứa hôn với con gái của vị bác sĩ thú y, một cô bé ngoan làmviệc trong xưởng của tôi; vì hắn rất đẹp trai nên có hàng đống nhân tình ở cái xứ sởđầy những cô gái thèm khát yêu đương này; người ta còn đồn rằng hắn đã vụngtrộm với vợ của ông linh mục; mà nếu như điều đó có thật thì ông linh mục cũngchẳng trách hắn vì ông vốn không mấy yêu phụ nữ và cũng chẳng quan tâm gì đếnvợ mình, vả lại cô nàng luôn tỏ ra sẵn sàng với bất kỳ ai. Các vị thử hình dunghạnh phúc của thằng Panegyotis xem: nào là tình yêu của những người đẹp, sựghen tỵ của bọn đàn ông và đôi khi cả sự thèm khát của họ nữa, nào là chiếc đồnghồ bạc và hàng ngày lại thay một chiếc sơ mi trắng tinh, nào là đĩa cơm chiên thịtvào bữa trưa và nước màu xanh lam ngát hương xức trước bữa ăn tối. Nhưng hạnhphúc vốn thật mong manh: khi nó không bị con người hay hoàn cảnh phá huỷ thìlại bị những bóng ma đe doạ. Có thể quý vị còn chưa biết hòn đảo của chúng tôivốn lắm chuyện bí ẩn. Ma ở đây không giống với lũ ma quỷ phương Bắc của quývị, nghĩa là chỉ xuất hiện lúc nửa đêm và ban ngày sống ở nghĩa địa đâu. Bọn ma ởđây không thèm khoát tấm choàng trắng và chúng thì có da thịt hẳn hoi. Nhưngchúng nguy hiểm hơn cả những hồn ma người chết, những người ít ra đã từng biếtsống, biết đau khổ là thế nào. Những con ma Nereyder ở nơi này vừa trong trắnglại vừa xấu xa, khi thì bảo vệ lúc thì phá huỷ con người. Những vị thần đã chết từlâu và các bảo tàng chỉ còn giữ lại những cái xác bằng cẩm thạch của họ. Rồi, mộtbuổi sáng tháng Bảy, hai con cừu của cha Panagyotis giở chứng quay cuồng. Nạndịch lan rất nhanh trong đàn thú và mảnh sân đất nện trước nhà chẳng bao lâu đãbiến thành nơi cách ly bầy gia súc bị bệnh. Ngay giữa trưa nóng bỏng Panegyotismột mình đi tìm vị bác sĩ thú y ở bên kia sườn núi Xanh Êli, trong một làng nhỏcạnh bờ biển. Đến chiều tối hắn vẫn chưa về. Cha Panegyotis rất lo cho hắn; ngườita đã sục sạo khắp làng và các thung lũng lân cận, nhưng đều vô ích; suốt đêm đámphụ nữ cầu nguyện tại ngôi nhà thờ trong làng, nơi chỉ là một kho chứa cỏ đượcthắp sáng bằng vài chục ngọn nến. Tối hôm sau, vào giờ nghỉ, cánh đàn ông ngồibên bàn ở sân làng trước một ly cà phê, một cốc nước và một thìa mứt, thì thấyhắn, một gã Panegyotis khác lạ, thay đổi tới mức như vừa từ cõi chết trở về. Đôimắt hắn lấp lánh như chỉ còn tròng trắng, hai tháng sốt rét cũng không thể làm chohắn vàng khè như thế. Một nụ cười làm méo xệch cặp môi của hắn khiến cho lời ...