hát hay, nhảy đẹp và điều quan trọng là anh chàng hoàn hảo trên cả tuyệt vời. Tôi là Khiết Linh sinh viên năm nhất vừa nhập học được hơn một tuần nên chẳng hề biết mặt mũi anh chàng hotboy như mọi người thường nói là như thế nào?, tôi không biết anh ta cao hay lùn, mập hay ốm, mặt tròn hay méo...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yêu Phải Hotboy Yêu Phải HotboyTÁC GIẢ: HUỲNH THÔNGEMAIL: huynhthonghuynh@gmail.com“Người ta bảo với tôi trai đẹp chỉ để ngắm mà thôi”.***Nhiều ngày qua cứ hễ mỗi lần vừa đặt chân vào trường là y như rằng tôi lại ngheloáng thoáng bên tai chuyện các sinh viên bàn tán về một anh chàng hotboy nổitiếng toàn trường về các khoản đẹp trai, con nhà giàu, học giỏi, hát hay, nhảy đẹpvà điều quan trọng là anh chàng hoàn hảo trên cả tuyệt vời.Tôi là Khiết Linh sinh viên năm nhất vừa nhập học được hơn một tuần nên chẳnghề biết mặt mũi anh chàng hotboy như mọi người thường nói là như thế nào?, tôikhông biết anh ta cao hay lùn, mập hay ốm, mặt tròn hay méo, da đen hay trắngnhưng trong trí tưởng tượng của tôi chắc chắn rằng anh ta phải rất hoàn hảo thì mớiđược mọi người cả nam lẫn nữ ngưỡng mộ và ghanh tỵ mà phong tặng danh hiệuhotboy thế kỉ hai mươi mốt.Vốn là một cô gái hay tò mò khám phá, tôi nhanh chống lao đầu vào tìm hiểu vềanh chàng hotboy đó để xem anh ta như thế mà suốt ngày đi đâu tôi cũng nghe mọingười bàn tán, thế nhưng đã gần một tháng trôi qua mà tôi vẫn chưa biết được mặtmũi anh ta ra sao, có chăng cũng chỉ là được nghe được thêm vài câu chuyện kháthú vị về anh.Một hôm ngồi trong căn tin cùng đứa bạn thân tôi tình cờ nghe được cuộc nóichuyện của một nhóm nữ sinh cấp trên ngồi bàn đối diện, họ nói về anh ta với vẻmặt trông rất phấn khởi nhìn mặt người nào cũng thật rạng ngời đến chói lóa.Nghe đâu anh ta tên gọi Kỳ Quân là sinh viên năm hai, con đại gia thứ thiệt mà lạilà con một nên được cưng chiều hết mực, và cũng chính vì lẽ đó mà anh ta ăn chơirất ư là hết mình, về khoản tiêu tiền anh ta được so sánh với công tử Bạc Liêu, bêncạnh đó anh ta có rất nhiều tài lẽ mà nổi bậc nhất phải kể đến giọng hát và nhữngđiệu nhảy của anh trông nó thật điêu luyện và chuyên nghiệp làm sao, mặc dù tôichưa bao giờ được tận mắt nhìn thấy điều đó. 1Thêm một điểm xứng đáng để anh ta nhận được danh hiệu hotboy chính là thànhtích học tập đáng nể của anh, mặc dù là một anh chàng đào hoa, ăn chơi có sốnhưng anh ta lại học rất giỏi khó ai mà theo kịp…, nghe qua bao nhiêu đó thôicũng đã làm cho con người ta phải thật là ngưỡng mộ.Quả thật sức hấp dẫn của anh ta quá mạnh, càng nghe mọi người nói tôi càng tò mòmuốn biết mặt anh ta càng sớm càng tốt, để xem anh ta có phải là một mẫu người,một chàng hoàng tử trong mơ mà nhiều nữ sinh thầm ao ước được sánh đôi haykhông?.Như thường lệ tiếng chuông thay tiếng trống trường vang lên dấu hiệu của sự kếtthúc một ngày học tập mệt mõi đã qua, sau khi thầy bước ra khỏi lớp nhỏ lớptrưởng người cằm đầu lớp tôi tranh thủ cho tập sách vào túi xách rồi chạy thụtmạng ra khỏi lớp kèm theo câu nói._Ai muốn ngắm hotboy thì nhanh chân theo tao ra nhà xeLời nói của nhỏ lớp trưởng bỗng trở nên có giá trị chưa từng thấy trong cuộc đờilàm lớp trưởng bất đắc dĩ của nó, cả lớp tôi mà hăng hái nhất phải kể đến đám nữsinh chúng nó tranh dành xô đẩy nhau dành đất mà chạy như đang bị ma đuổi chỉđể ngắm duy nhất một người được gọi là hotboy.Nói đi thì cũng phải nói lại, trong đám nữ sinh đó còn có cả tôi và nhỏ Nhã Quyênđứa bạn thân không thể nào thân hơn được nữa của tôi, nhưng có lẽ do chúng tôihơi nhỏ con người lại mỏng nên nhanh chống bị bỏ lại phía sau mặc dù rất cố gắngnhưng hình như là thiếu may mắn.Nhỏ Nhã Quyên rất cứng rắn nó không chịu bỏ cuộc mặc dù bị bỏ lại một đoạn kháxa nó vẫn kéo lấy tay tôi vừa chạy vừa thở vừa ra sức nói._Nhanh lên, sắp tới rồi, sắp được xem hotboy rồiMặc dù tôi rất muốn một lần được nhìn thấy mặt chàng hotboy nhưng vì quá mệtmỏi nên tôi đã quyết định bỏ cuộc, tôi dừng lại bỏ tay nhỏ Nhã Quyên ra rồi ngồixuống một góc hành lan vừa tranh thủ thở vừa gắng gượng nói._Thô..i…không…đi nữa, m..ệ…t..quá…Quy…ên…ơi…Thấy tôi như vậy nó liền động viên. 2_Cố gắng một chút nữa đi, sắp tới nhà xe rồi giờ này chắc anh ta chưa ra khỏi nhàxe đâu, chỉ cần cố gắng một chút nữa thôi là tụi mình được nhìn thấy anh ta rồiVẫn với những hơi thở gấp gáp, tôi quơ tay ra hiệu._Thôi…tao không…đi nữa..đâu, mày thích…thì đi trước…đi…_Vậy tao đi trước đây, tao đợi mày dưới nhà xe, không thích ngắm hotboy thì cứngồi ở đây từ từ mà nghĩ ngơiDường như chỉ đợi tôi nói ra điều này, nó nói rồi một mạch chạy đi với tốc độ vượtquá giới hạn cho phép của một con người mà chẳng hề quan tâm đến tôi một chútnào, nó đúng là một minh chứng sống nhăn răng cho câu nói “mê trai bỏ bạn”.Nhỏ Nhã Quyên đi rồi, sinh viên cũng đã ra về hết nhìn đi nhìn lại dường như chỉcòn duy nhất mỗi mình tôi cùng một vài cô lao công, cảm thấy sao mà nó cô đơnđến trống trãi, tôi lúc này như một con chim lạc đàn cảm giác như bị bỏ rơi giữamột mùa đông băng giá, chưa bao giờ tôi lại thấy buồn như lúc này.Nghĩ ngơi được một lúc tôi lại phải đứng dậy để mà tiếp tục cuộc hành trình trở vềcủa mình sau một ngày vất vả ...