27 Án oan trong các triều đại Trung Quốc 9. "Hoa dã bách hợp" lụi tànNgày 7 tháng 2 năm 1992, Bộ Công an ra quyết định sửa sai cho Vương Thực Vị. Khi hai đồng chí được Bộ Công an uỷ thác trọng trách "quyết định phúc tra về vấn đề theo phái Tơ-rốt-kít của đồng chí Vương Thực Vị" cho vợ ông là Lưu Bảo thì bà lão đã 85 tuổi, bà đã không cầm được nước mắt, lòng dạ rối bời như tơ vò đưa đôi tay gầy đét run run nắm chặt lấy bản "quyết định"...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
27 Án oan trong các triều đại Trung Quốc - 9 27 Án oan trong các triều đại Trung Quốc 9. Hoa dã bách hợp lụi tànNgày 7 tháng 2 năm 1992, Bộ Công an ra quyết định sửa sai cho Vương Thực Vị.Khi hai đồng chí được Bộ Công an uỷ thác trọng trách quyết định phúc tra về vấnđề theo phái Tơ-rốt-kít của đồng chí Vương Thực Vị cho vợ ông là Lưu Bảo thìbà lão đã 85 tuổi, bà đã không cầm được nước mắt, lòng dạ rối bời như tơ vò đưađôi tay gầy đét run run nắm chặt lấy bản quyết định chứa đầy thiện ý và sự an ủinày. Chỉ một tiếng gọi Đồng chí đã khiến cho trái tim chờ đợi quá lâu của bàphút chốc ấm lại. Bà đã mong mỏi từng giờ từng phút cái ngày được kết luận minhoan này để gửi xuống cho Vương Thực Vị đã nhắm mắt vĩnh viễn nơi suối vàng.Cuối cùng lịch sử đã mang lại cho Vương Thực Vị một vinh dự trong sạch. Trongquyết định có nói: Thông qua phúc tra, hồ sơ thấy ghi năm 1930 thời kỳ ở Hộ,đồng chí Vương Thực Vị có gửi thư cho bạn học cũ ở trường Bắc Đại là VươngPhàm Tây, Trần Thanh Thần (Cùng thuộc phần tử Tơ-rốt-kít) Trong thư có nói đãtiếp thu và đồng tình với một số quan điểm Tơ-rốt-kít của họ, còn giúp đỡ phiêndịch sách cho phái Tơ-rốt-kít. Hiện nay, trong số tài liệu để lại của Vương ThựcVị, sự việc Vương tham gia tổ chức phái Tơ-rốt-kít vẫn còn rắc rối phức tạp.Trong phúc tra lại đều không tìm ra được tài liệu liên quan đến việc đồng chíVương Thực Vị tham gia tổ chức Tơ-rốt-kít này. Vì vậy, quyết định coi là Phầntử gián điệp Tơ-rốt-kít phản cách mạng nay được kết luận phải được sửa sai, việcđồng chí Vương bị xử lý sai lầm trong hoàn cảnh chiến tranh phải được xem xétvà minh oan.Vương Thực Vị sau 49 năm oan khuất, cuối cùng đã được sửa sai triệt để!Nguồn gốc tai hoạ đến phải chết của ông là tù việc ông dám nói thẳng Diên Antrong năm 1942 là một thế giới không bình thường. Thực tế ở tiền tuyến, cácchiến sĩ đang mang hết cả tính mạng và xương máu của mình để dựng lên bứctrường thành bằng máu thịt và dũng cảm kiên cường chống lại bọn xâm lược NhậtBản, thì cũng là lúc trung tâm đầu não của Trung ương Đảng Cộng sản TrungQuốc ở Diên An trải qua một trận cuồng phong.Năm 1942, đã nổi lên cuộc vận động Chỉnh phong ở liên khu Thiểm Cam Ninh vàcác khu căn cứ kháng Nhật khác. Mục đích cuộc vận động chỉnh phong nhằm loạitrừ ảnh hưởng tả khuynh, chủ nghĩa giáo điều của tên đầu sỏ Vương Minh, tăngcường xây dựng tư tưởng của Đảng Cộng sản Trung Quốc, đặt cơ sở vững chắccho nhân dân Trung Quốc giành được thắng lợi cuối cùng cuộc cách mạng dân chủnhân dân mới. Nhưng dưới bàn tay thao túng của Khang Sinh đã dựng lên mộtmàn kịch náo động nực cười gọi là Cuộc vận động cứu vớt người bị sa ngã vàchỉ trong một thời gian ngắn đã bốc lên màn mây đen chướng khí, một số người vôtội phải thiệt mạng.Phó chủ nhiệm Tổng học uỷ, Bộ trưởng Bộ xã hội Trung ương Đảng Cộng sảnTrung Quốc Khang Sinh và thuộc hạ của hắn ngày cũng như đêm chỉ huy, chỉ đạocuộc vận động thẩm vấn cán bộ. Ở các cơ quan, trường học, đoàn thể rồi liên tiếptừng đoàn các thanh niên trí thức ngoài căn cứ tới đều phải chịu Cứu vớt.Ngoài tiền tuyến, các chiến sỹ cứ giết thêm được một tên giặc Nhật, cứ thu thêmđược một khẩu súng là lại cảm thấy phấn khởi, tự hào, thì Khang Sinh lại đốc thúcbộ phận dưới quyền cố nặn cho ra thêm nhiều đặc vụ thêm nhiều phản bộithêm nhiều chống lại cách mạng rồi lẩy làm hãnh diện hoan hỉ, cứ như càngnhiều người xấu bị tóm được thì bọn chúng càng có công nhiều với lịch sử. Mànkịch Cứu vớt này làm náo loạn đến sục sôi lên.Một số thanh niên trí thức đã phải vượt qua trăm sông ngàn núi, đạp bằng muônvàn gian khổ, hiểm nguy để đến với Thánh địa cách mạng này. Nhưng họ đãtưởng như gặp phải sét đánh giữa trời quang, bối rối như gà vướng tóc không biếtlàm sao được. Họ vừa tới nơi, còn chưa kịp hết mệt nhọc lẫn dấu vết bụi đ ườngtrường thì đã bị hoặc bắt giữ, hoặc áp giải hoặc xét hỏi. Những thanh niên mangtrong mình bầu máu nóng muốn cống hiến một phần sức lực nhỏ bé của mình chodân tộc thì sao có thể yên tâm, không nóng ruột như lửa thiêu trước tình trạng đó.Cuộc vận động liên tiếp gây lên cao trào, Khang Sinh càng hứng khởi như phát rồ.Nếu như có người nào dám nói rằng không thì tai hoạ sẽ bất ngờ đổ dập xuốngđầu ngay.Vương Thực Vị cũng đã nói thẳng trong dịp đó Vụ án oan của Vương Thực Vịxảy ra năm 1942 tại Viện nghiên cứu Trung ương ở Diên An.Viện nghiên cứu Trung ương là nơi tổ chức nghiên cứu cao cấp, để bồi dưỡng lýluận cho cán bộ của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Lúc đó Bộ trưởng Bộ tuyêntruyền Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc Trương Văn Thiên kiêm chứcViện trưởng, Phạm Văn Lan là phó Viện trưởng. Trong viện có 9 phòng nghiêncứu về: chính trị của Trung Quốc, kinh tế của Trung Quốc, về lịch sử Trung Quốc,tư tưởng, văn hoá Trung Quốc, văn nghệ Trung Quốc, giáo dục Trung Quốc, tintức Trung Quốc, vấn đề quốc tế và dịch thuật các trước tác tiếng Nga của Mác LêNin. Lúc đó, Thứ trưởng Bộ Tuyên tuyền Trung ươn ...