Danh mục

Ăn để… giải sầu

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 119.94 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thói thường, theo “đường xưa lối cũ”, con người ta ăn để sống, còn muốn giải sầu thì lại mượn đến men rượu, hương trà. Thế nhưng đó là “chuyện cũ bỏ qua”. Bây giờ, người ta lại dùng một thứ tiêu khiển khác: ăn để giải sầu. Đây là một vấn đề mà người ta xem là “chuyện nhỏ” nhưng thật tình nó là một việc hệ trọng cần phải lưu tâm. Giới chuyên môn gọi hiện tượng này là “ăn do cảm xúc” (emotional eating)....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ăn để… giải sầu Ăn để… giải sầuThói thường, theo “đường xưa lối cũ”, con người ta ănđể sống, còn muốn giải sầu thì lại mượn đến men rượu,hương trà. Thế nhưng đó là “chuyện cũ bỏ qua”. Bâygiờ, người ta lại dùng một thứ tiêu khiển khác: ăn đểgiải sầu. Đây là một vấn đề mà người ta xem là “chuyệnnhỏ” nhưng thật tình nó là một việc hệ trọng cần phảilưu tâm. Giới chuyên môn gọi hiện tượng này là “ăn docảm xúc” (emotional eating).Để chứng minh tác hại về việc ăn để giải sầu, xin bắt đầubằng một câu chuyện mà người viết có dịp biết qua. Khi từNew Zealand qua Úc để làm việc, Amy là một cô gái mảnhkhảnh, dáng người dong dỏng cao. Cô khiến không ít chàngtrai phải mòn đế không biết bao nhiêu đôi giày vì phải làm“cái đuôi” của cô. Rồi một ngày kia, Amy nhận được tinxấu từ quê nhà là bạn trai cô đã có người tình mới. Thế rồicô bỗng nhiên đâm ra… nghiện ăn, cứ mỗi lần đọc lạinhững bức thư tình hoặc khi thấy bất cứ những dấu vết củanhững kỷ niệm xưa thì Amy lại tìm đến thức ăn. Món ănthông thường mà cô dùng để giải sầu lại là những món thứcăn nhanh (fast food). Từ một cô gái mảnh khảnh, chẳngmấy chốc Amy đạt tới trọng lượng 80kg.Trường hợp của Amy cũng không phải là cá biệt. Theo cácchuyên gia dinh dưỡng thì khoảng 75% trường hợp ăn uốngquá độ là để giải sầu. Phần đông “đương sự” lại là giới trẻ.Đôi khi, lúc chúng ta cảm thấy buồn thì kiếm cái gì ănnhấm nháp gọi là “ăn cho đỡ buồn”. Tuy nhiên, nếu bạnthấy hễ mỗi khi có chuyện buồn, bạn lại tìm tới miếng ănthì đây cũng là lúc mà bạn cần sự giúp đỡ từ các nhà tâm lýhoặc các chuyên gia dinh dưỡng. Có tới… 1001 lý do gâyra sự “ăn do cảm xúc”: khi bị tình phụ, khi buồn chán, bịstress, “đời tôi cô đơn”, người thân nằm xuống, dọn nhà,bực bội do công việc…Điều khó khăn là chúng ta khó phân biệt được khi nào làcần ăn thật, khi nào là ăn do cảm xúc. Các bạn trẻ thời naythường rất bận rộn vì công việc, có rất nhiều bạn vừa tranhthủ ăn trong lúc làm việc và viện cớ rằng mình bị mất sứcdo làm việc quá tải, vì vậy cần phải được “tẩm bổ”. Thật racó lẽ bạn bị “dính” tật ăn do cảm xúc. Nếu bạn còn đa nghirằng không biết mình cần ăn để có sức hay ăn để… giải sầubạn hãy thực hiện “bài bản” như sau: những khi bạn cảmthấy muốn ăn, hãy chờ thêm 20 phút và tìm một công việcgì đó để làm. Nếu sau khoảng thời gian này bạn không cònthấy đói thì đích thị cơn đói vừa qua chỉ là cơn đói giả. Bêncạnh đó, bạn cũng nên tìm xem những tình huống gây rachứng ăn để giải sầu, chẳng hạn có một số bạn trẻ được“sếp” giao cho những công việc đầy trọng trách thì trướctiên là ăn để… suy nghĩ. Cách tốt nhất để tránh khỏi việc ăndo cảm xúc là bạn cần nên tạo ra một thói quen ăn uốnglành mạnh bằng việc lên kế hoạch cho các bữa ăn. Khi đilàm nên mang theo bữa cơm trưa để không còn cơ hội “lacà” ở những quầy thức ăn nhanh vốn luôn sẵn có nhữngloại thức ăn khiến bạn dễ dàng tăng ký

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu liên quan: