Danh mục

Anh cứ để em ngủ yên đi ....

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 207.02 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

. . Lách cách lách cách _ ” Em à ! Anh yêu em thật lòng đấy.Anh sẽ yêu em suốt đời,anh sẽ chăm lo cho em,em hãy tin anh nhé “. Chuyến bay lúc lờ mờ sáng cất cánh. 12h trưa tại sân bay Tân sơn nhất. _ A lô ! Anh, em về đến Sài Gòn rồi,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh cứ để em ngủ yên đi .... Anh cứ để em ngủ yên đi ......Lách cách lách cách_ ” Em à ! Anh yêu em thật lòng đấy.Anh sẽ yêu em suốt đời,anh sẽ chăm lo choem,em hãy tin anh nhé “.Chuyến bay lúc lờ mờ sáng cất cánh.12h trưa tại sân bay Tân sơn nhất._ A lô ! Anh, em về đến Sài Gòn rồi, em đang ở sân bay, anh ra đón em và mẹ nhé!..._ Em về đến nơi rồi à, nhưng mà bây giờ anh đang bận, hay em với mẹ tự tìmchỗ nào nghỉ trọ trước đi, rồi anh sẽ đến sau.Phương dặn tôi như vậy và tôi dạ rất nhẹ rồi tự mình xách va li cùng mẹ đi taxi vàothành phố tìm nhà trọ trong lúc đợi Phương đến đón chúng tôi.Vừa rời khỏi chốn tồi tệ để về quê hương, sao tôi thấy lòng mình nhẹ hẳn, từ naytôi được sống trên quê mình, có người lo lắng và chăm sóc cho tôi, chắc chắn tôi sẽsống tốt hơn.Đang vào mùa mưa nên trời sài gòn mưa tầm tã suốt cả ngày.Tôi với mẹ tìm đượcmột nhà trọ rẻ tiền ở tạm, tôi cũng muốn kiếm chỗ nào khá hơn để mẹ thoải máinhưng đằng nào cũng chị ở tạm, rồi chúng tôi sẽ về sống với Phương – người tôiyêu mà.Mặc 2 cái áo mưa giấy, tôi và mẹ tìm ra quán cơm đầu hẻm ăn tạm, áo mưa rẻ tiềnnên về đến nhà cởi ra, trông tôi lếch thếch như con bé ăn xin.Tôi gọi điện cho Phương, nhưng Phương tắt máy, tôi nghĩ chắc Phương đang cóviệc bận, chắc chắn sẽ gọi đến cho tôi, nghĩ thế rồi tôi nằm xuống cạnh mẹ ngủ 1giấc đến tối mịt._ Con dậy rồi à. Mẹ con mình ra đầu ngõ ăn cơm hàng nhé._ Dạ._ À mẹ ơi, mẹ có thấy Phương gọi cho con không ?_ Không, mẹ chưa thấy nó gọi.Thật là lạ,giờ đã 7h tối rồi mà Phương vẫn chưa gọi cho tôi, tôi chủ động gọi tiếplần nữa cho Phương, và lần này Phương mở máy.Tiếng chuông điện thoại kéo dài nhưng vẫn chưa thấy Phương bắt máy, rồi táchmột cái chỉ còn tiếng tút tút. Tôi nhíu mày tắt máy, tôi vơ cái ví rồi cùng mẹ đi ăncơm tối.Sáng sớm hôm sau tôi lại gọi điện cho Phương, tối qua tôi không gọi nhiều vì nghĩlà Phương đang thu xếp với gia đình._ A lô – tiếng Phương trả lời từ đầu dây bên kia._ Anh hả ? Anh đang ở đâu thế ? Sao anh không gọi cho em ? Anh đến chỗ em bâygiờ nhé._ Ừ. Em đang ở đâu ?_ Dạ ” ….”20 phút sau tôi nghe tiếng động cơ xe đang phóng vào khu nhà trọ của tôi, tôi chạyra ngoài cửa nhìn. Đúng là Phương, Phương dựng chiếc xe SH mới coong trướccửa nhà tôi, Phương thích xe máy lắm, nên đi loại nào là phải chọn loại xịn.Tôi nhìn thấy Phương – đúng khuôn mặt trên wc và những bức ảnh, thì mừng rỡchạy đến ôm cổ. Phương ôm và vỗ lưng tôi rất khách sáo, cứ như thể chúng tôi mớiquen biết ấy.Chắc tại Phương bây giờ mới gặp tôi ở ngoài nên hơi bối rối chăng._ Anh vào nhà đi.Phương gật đầu rồi rút chìa khóa xe đi vào nhà. Tôi chạy sang buồng bên cạnh gọimẹ._ Mẹ ơi, mẹ xem ai đến này.Mẹ tôi ở trong buồng đi ra._ Ồ, Phương phải không cháu ?_ Dạ ,cháu Phương đây.Mẹ tôi vui mừng, vội đi pha nước mời Phương rồi vào buồng trong lấy ví kêu đichợ mua đồ nấu cơm._ 2 đứa cứ ở nhà nói chuyện, mẹ đi mua thức ăn về nấu cơm._ Dạ thôi, không cần đâu bác, bác cứ ở nhà, lát mình đi ăn nhà hàng._ Vậy đâu có được, làm phiền cháu quá._ Giờ bác đi chợ mua đồ ăn thì cháu cũng làm phiền bác mà. Thôi bác cứ ngồixuống đi bác.Phương rất thoải mái và có vẻ hào phóng, đúng như người mà tôi đã quen. Phươngđảo mắt nhìn khắp nhà rồi nói._ Sao em không thuê chỗ nào khá hơn, chỗ này trông cũ kỹ quá._ Nhà rẻ mà anh, với lại em nghĩ ở tạm thôi, không cần thuê mắc, thời gian đầu vềsống với anh thì em cũng cần có chút vốn chứ.Thấy tôi nói thế, Phương nhìn lơ qua chỗ khác rồi uhm một tiếng trong cổ họng.Buổi trưa Phương đưa tôi và mẹ đến một nhà hàng sang trọng để ăn uống, mẹ tôicó vẻ vui vì tôi kiếm được một người yêu lý tưởng, tuy không phải đàn ông nhưngcũng có thể lo lắng đầy đủ cho tôi.Ăn xong, Phương chở tôi và mẹ đến một khu nhà chung cư loại khá, chắc chắn hơnhẳn cái nhà mà tôi với mẹ đang thuê._ Em và mẹ cứ sống tạm ở đây đã nhé._ Sống tạm là sao hả anh. Anh với gia đình có vấn đề phải không ?Phương nhếch môi không nói gì. Im lặng rồi quay ra nói với tôi_ Thì em cứ ở đây đi đã. Có gì anh nói sau._ Anh ! Có chuyện gì anh phải nói với em nhé._ Uhm.Phương để mẹ vào tham quan ngôi nhà, trông nó sạch sẽ và đầy đủ công trình phụ,mẹ tôi có vẻ ưng ý, gật đầu thích lắm. Còn Phương thì lai tôi quay lại căn nhà trọmang hành lý sang.Giờ này Phương về nhà rồi, Phương nói đã đóng trước tiền nhà 1 năm cho tôi vàmẹ, tôi vui vẻ ôm cổ Phương hôn lên má. Tôi và mẹ lo lấy chổi và cây lau nhà, dọndẹp lại một hồi.Dọn xong mệt lả, tôi đi tắm rửa rồi vào buồng riêng nằm, tôi nằm tưởng tượng đếnnhững tháng ngày sau này được sống hạnh phúc với Phương.Có nhà là có nền tảng, tôi với mẹ thoải mái đi mua sắm một ít đồ cho cá nhân. Mộttuần Phương đến thăm tôi và mẹ khoảng 3 – 4 lần nhưng vẫn chưa đả động đếnchuyện ở lâu dài. Tôi hơi bồn chồn nhưng vẫn tin tưởng Phương, những lờiPhương nói tôi hoàn toàn tin.Thời gian trở về quê hương cũng đã được 2 tháng, sống ở cái đất Sài Gòn vật giácắt cổ này, số tiền tôi với mẹ mang về ...

Tài liệu được xem nhiều: