Danh mục

Anh Sẽ Lại Cưa Em Nhé !

Số trang: 264      Loại file: pdf      Dung lượng: 15.86 MB      Lượt xem: 17      Lượt tải: 0    
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

"Anh sẽ lại cưa em nhé!" là những ký ức, lời tâm sự, truyện ngắn về tình yêu của nhiều tác giả được bạn đọc yêu thích và nhận được nhiều phản hồi nhất trên trang web blog Việt trong năm 2008 - 2009. Tuyển tập mang đến cho người đọc không gian tình yêu gần gũi, thân thuộc, giản dị nhưng không kém phần triết lý và mang đậm tính nhân văn về những cung bậc của tình yêu: Dạo đầu với tình yêu chớm nở, thăng hoa trong hạnh phúc, đối mặt vượt qua sóng gió khi hạnh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh Sẽ Lại Cưa Em Nhé ! Yêu có cần phải nói? tá c giả : Blogger MeiMei Một cô gá i nhỏ c ó t âm hồn trong s áng và mong manh như pha lê ********************* John, anh chàng người Mỹ gốc Hoa đang th ơ thẩn vớ i bả n nhạc viế t dở, bỗng bị cô giáo gọi l ại bằng câu hỏi: - John, trong giờ học của tôi, bạn có thể ra ngoài nếu bạ n không muốn nghe, nhưng nế u bạn đã ngồi trong l ớp rồi, hy vọng bạn có thể tậ p trung vào bà i giảng, bạn nói t ôi nghe: Thế nà o l à tĩ nh mạch??? Thế nào là gây mê ??? - Okie, thưa cô, Tĩ nh m ạch ư? – Một con sông trôi nhẹ nhà ng trong sinh mệnh, m ãi mãi chỉ hướng về nơi cư ngụ c ủa trái tim. Gây mê ưh? – Một khi nó thà nh họ hà ng với th ần kinh c ảm giá c, thì t ất c ả những lờ i ngọt ngào của bạn sẽ l àm đông cứng những đau đớn c ủa ca mổ kinh hoà ng. Cả lớ p ồ lên kèm theo trà ng pháo tay giòn dã, và kể từ đó John đã gâ y đc thiện c ảm với cô giáo của anh. John là học sinh lớn tuổi nhất trong l ớp, so với cá c bạn trong l ớp, c ó l ẽ anh lớ n hơn đến c ả gầ n chục tuổi, l í do anh và o đại học vớ i số tuổi như vậ y l à vì trước đây anh có là m việc cho gia đình về vài việc l ặt vặt, c ó liê n quan đến Y tế , sau này thấy cầ n có cá i bằ ng để kiế m sống nên anh quay về quê hương của Mẹ, nơi anh sinh ra và l ớn lên tạ i đó chỉ c ó 8 nă m để học tiếp lê n đại học. Quay l ại Trung Quốc sau bao năm xa cá ch, anh cảm th ấy nó xa l ạ, phầ n vì xa nó đến nay đã bao nă m rồi, những kí ức tuổi thơ bên sông Tr ường Giang tuy vẫn c òn đó nhưng không đủ để làm anh luyến tiế c khi xa và bồi hồi khi quay lạ i, phầ n vì trong anh, có lẽ Mỹ mới l à quê hương của anh. Trong người anh mang 2 dòng máu, nê n anh th ạo cả 2 thứ tiế ng, tiếng Hoa c ủa anh phát âm tuy không đc chuẩn nhưng m ỗi khi anh phát âm ra câ u nào là m ọi người đều khen nghe thậ t ngộ nghĩnh, c ó chút gì đó bồng bề nh, một chút gì đó tinh nghịch, một chút gì đó bay bổng…… Trong mắt m ọi người trong l ớp, John l à một đàn anh tuyệ t vời, vì mỗi khi trường có tổ chức vă n nghệ, John luôn đứng ra lo toan từ đầu đến cuối, bản lĩ nh của anh đc thể hiện qua những bả n nhạc piano, hay những bản dương cầ m, hay những bả n ghita mượt mà , ê m đềm…. Kết hợp với tí nh hà i hước của anh l à những bà i thơ tinh nghịch nhưng sâu sắc và trơ n tru, bóng bẩ y. Một sinh viê n Y như anh c ó đc những bả n l ĩnh đó, quả th ật đáng nể. Hình ả nh: Deviantart Một buổi chiều ngồi trong lớp tự học, cá i lạ nh c ủa mùa đông khiến John chỉ muốn ngủ như những chú gấu m èo, co mì nh trong l ớp áo khoác dày cộp, nghe nói hôm nay c ó tuyết, nhưng hình như chưa rơi. Ng ồi bên cạnh c ửa s ổ, John ngắ m những chiếc l á vàng rơ i là l à trê n mặ t đất, bảo vệ trường quét hế t lớ p này đến l ớp khác, c ây về đông dần dần trơ trụi, nhưng vẫ n c òn xót l ại những chiế c lá chưa muốn l ìa c ành. John ngẫ u hứng l ấy máy ảnh và bước ra con đườ ng giữa trường chụp vài kiểu. Phí a trước mặt l à một bóng dáng có chút gì đó quen thuộc, có chút mơ hồ, có chút không chắc chắ n rằng bóng dáng đó đã có 1 thờ i l àm John xao xuyến. - Xin l ỗi, cảm phiề n một chút, t ôi đang chụp một bức ảnh… - Ồh xin l ỗi, tôi không biết .... Người con gái quay mặt lạ i và đi sang một bên để John chụp, John bỗng nhậ n ra, đó l à cô giáo của 2 năm tr ước, cô giáo đã làm John một th ời chăm chỉ để có đc kế t quả xuất sắc trong kì thi chọn c ủa tr ường. - Cô Trương....Cô còn nhớ em không? John tươi c ười và hỏi cô gi áo, đôi mắt l óe lên niềm vui hớ n hở. Cô ngoảnh mặ t l ại … - Em là … … Àh ..... Cô ngậ p ngừng rồi à h lê n một tiế ng và đi lạ i về phía John. – Là John, anh chàng Hoa Ki ều, đúng không? - Vui quá , c ô vẫn còn nhớ em à h? John c ười ha hả vì vui sướng -Nhớ chứ, John ngày đó thật xuất sắc m à. - Cô vẫ n dạy ở khu trường nà y hay sang dạy bên trường mới rồi? - Thi thoảng chạy đi chạ y l ại, l úc th ì bên tr ường c ũ, l úc th ì bên tr ường m ới, em dạo này học thế nào? - Vẫn vậ y, thảo nà o tr ường không to m à 2 năm nay không gặp cô đâu c ả. Cô giá o mỉ m cười, vuốt nhẹ má i tóc bị gió thổi l àm rối l ên một khoảng. - Ồh, tuyết rơi rồi, cô có th ể chụp với em một kiểu ả nh không? John cả m thấy thật vui vẻ vì người con gái đó bỗng dưng l ại xu ất hiệ n trong cuộc sống c ủa anh, hàng cây lá và ng tr ải dà i về phía trước mặ t cho đến cuối con đườ ng ra khỏi cổng tr ường, dưới hàng câ y này, 2 nă m trước cô giáo đã dạy bài th ật nhiệt tì nh cho John, mọi kỷ niệm dường như vẫ n l à ngày hôm qua .... Tuyết mỗi l úc rơ i một nhiều hơ n, anh không thấy lạ nh mà ngược l ại còn th ấy nóng trong l ớp áo khoác của mì nh. Anh không biết nên diễn tả c ảm xúc của mì nh như thế nà o, 2 năm tr ước, anh thực sự cảm thấ y quý mế n cô Tr ương, các giờ học khác anh có th ể loay hoay là m thứ này thứ kia, nhưng đến giờ c ô Trương, anh chă m chú nghe t ừng câ u từng chữ, và chỉ sợ hế t giờ học, anh gây đc sự chú ý của cô bằng những thiện cả m và đã t ừng mờ i cô về l àm gia s ư. Kỳ học kế t thúc, anh không còn gặp lạ i cô nữa. Hình ả nh ...

Tài liệu được xem nhiều: