Thông tin tài liệu:
Một người đang giận có thể sẽ bị căng thẳng, bối rối và kiệt sức, nhưng nhân dịp này bạn có thể dạy bé có cách cư xử lành mạnh và các kỹ năng điều khiển. Các bạn có thể dạy cho bé giải quyết hiệu quả với người giận dữ qua ví dụ, qua cách sử dụng các phương pháp kỷ luật tích cực và qua cách thừa nhận và tôn trọng quan điểm của những người khác.
Các con tôi đánh nhau – Tôi phải làm gì?
Bill Cosby đã có lần nói “Bạn không thực sự là một người...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bạn là người mẹ như thế nào? -5
Một người đang giận có thể sẽ bị căng thẳng, bối rối và kiệt sức, nhưng nhân
dịp này bạn có thể dạy bé có cách cư xử lành mạnh và các kỹ năng điều khiển. Các
bạn có thể dạy cho bé giải quyết hiệu quả với người giận dữ qua ví dụ, qua cách sử
dụng các phương pháp kỷ luật tích cực và qua cách thừa nhận và tôn trọng quan
điểm của những người khác.
Các con tôi đánh nhau – Tôi phải làm gì?
Bill Cosby đã có lần nói “Bạn không thực sự là một người làm cha làm mẹ cho
đến khi bạn sinh con thứ 2.” Các bậc cha mẹ có một con sẽ ch ưa thực sự hiểu điều
này. Các bậc cha mẹ có hai con và nhiều hơn sẽ thông cảm với lời nói này ngay
lập tức. Họ đang ám chỉ đến tình trạng cãi lộn và đánh nhau thường xuyên giữa
các anh em trai và chị em gái.
Tuy nhiên, khi có nhiều con, trẻ sẽ có cơ hội học hỏi nhiều thứ. Chúng sẽ học
cách chia sẻ, cách trở thành một người bạn, cách yêu thương và ăn ở hoà thuận với
người khác, và cách hợp tác với anh chị em. Có nhiều khía cạnh tích cực trong
cuộc sống gia đình hơn là chỉ có một con, mặc dù cha mẹ có thể nói “Đó không
phải là gia đình của tôi!”.
Tình trạng đánh cãi nhau giữa anh chị em ruột là một trong những nỗi thất vọng
chính của cha mẹ. Họ cảm thấy rằng mọi cách của họ đều vô ích. Phản ứng điển
hình của cha mẹ đối với tình trạng con cái trong nhà đánh cãi nhau là: Gào lên
“Dừng lại ngay, các con đang làm cho bố mẹ phát điên lên đây này!”, ủng hộ một
bên, doạ nạt, kết tội, gạt bỏ cảm xúc tiêu cực và giải quyết vấn đề hộ bọn trẻ. Tất
cả những phản ứng đó chỉ như đổ thêm dầu vào lửa.
Thay vì phản ứng với tình trạng đánh cãi nhau, cha mẹ cần phải lựa chọn để trở
thành người tiên phong. Họ có thể đứng ngoài cuộc mà không cần phán xét. Con
họ cần có khả năng tự dàn xếp sự việc. Cha mẹ có thể dạy con các kỹ năng đàm
phán sau khi mọi người bình tĩnh. Dạy cho con trẻ cách nói “Anh sẽ chơi đồ chơi
này còn em chơi đồ chơi kia.” Điều này sẽ giúp trẻ học các kỹ năng suy nghĩ
Thắng - Thắng, những kỹ năng này rất cần thiết và hữu ích trong tương lai.
Mặt khác, cha mẹ có thể tin rằng bọn trẻ có thể chơi chung với nhau. “Cha mẹ
thấy 2 con có một con búp bê, và mẹ biết 2 con có thể cùng chơi chung với nhau
để cả hai đứa cùng vui”. Hãy tin vào điều đó và bước ra khỏi phòng. Bạn sẽ ngạc
nhiên đấy.
Hoặc cha mẹ có thể ngồi xuống cạnh bọn trẻ, âu yếm đưa tay ra. Bọn trẻ sẽ đưa
đồ chơi cho bạn. Carol DeVeny, chủ một trung tâm chăm sóc trẻ ở địa phương, đã
nghi ngờ phương pháp này. Tuy nhiên, cô ấy kể rằng hai đứa trẻ ở tuổi tập đi (từ 1
đến 2 tuổi) ngừng đánh nhau, đưa cho cô ấy đồ chơi và nói “Cô ơi, chúng ta cùng
chia sẻ nào”. Carol nói rằng cô đã khóc khi nhìn thấy điều này.
Và cuối cùng, cha mẹ cần nhớ khẳng định và thừa nhận cảm xúc. Tất cả các
cảm xúc đều tốt, nhưng không phải mọi hành động đều được. Cha mẹ có thể nói
“Con cảm thấy giận em con bởi vì em phá hỏng chiếc xe tải của con. Con có thể
nói với em điều đó nhưng con không được đánh em.” Bạn hãy nhớ rằng bé phải
hết các cảm xúc tiêu cực thì bạn mới có thể giúp bé có các cảm xúc tích cực.
Khi cha mẹ thù địch với những cuộc cãi lộn của con cái, chúng sẽ vô tình ganh
đua nhau. Các thế hệ trong tương lai cần các kỹ năng đàm phán và hợp tác trong
kinh doanh và trong các mối quan hệ cá nhân. Cha mẹ có thể bắt đầu dạy con các
kỹ năng quan trọng này ngay từ bây giờ.
Tầm quan trọng của mối quan hệ phụ tử
Một trong những khoảnh khắc kỳ diệu nhất trong đời tôi đó là lúc đứa con của
tôi chào đời. Tôi sẽ không bao giờ quên phút giây đó trong cuộc đời này. Tôi nhớ
tiếng con khóc lúc chào đời. Tôi nhớ rằng con tôi đã ngừng khóc để lắng nghe tôi
thì thầm với bé rằng tôi yêu bé và đã ràng buộc với bé. Cho đến nay, việc dành
thời gian chơi cùng với con vẫn là một trong những hoạt động mà tôi thích nhất.
Tôi không thể không dành thời gian chơi với bọn trẻ.
Đối với nhiều người cha thì lại khác. Họ ngồi trong phòng chờ bệnh viện, vỗ vai
nhau và chúc mừng nhau về thành quả công việc, trong khi đó lại không ở bên con
mình lúc bé chào đời. Ngày bé chào đời và những ngày sau đó họ lại bỏ lỡ những
cơ hội được tiếp xúc với bé và ảnh hưởng đến những hành vi tính cách mà bé sẽ có
trong cuộc sống sau này. Họ lập luận rằng họ hy sinh cho gia đình của mình bằng
cách làm việc ngày đêm và biện hộ cho khoảng cách về tình cảm của mình rằng đó
là kiểu mẫu để có thể tồn tại được trên thế giới lạnh lẽo và khắc nghiệt này. Có
được cơm ăn áo mặc và một nơi ăn chốn ở thì tốt thật, nhưng lấy gì để yêu thương,
lấy gì để gây dựng nên những quan hệ giáo dưỡng với một người cha.
Vậy thì những người cha thiết lập mối quan hệ này như thế nào? Họ gặp phải
những rào cản gì? Và, một số công cụ thực hành nhằm giúp đỡ những người cha
thắt chặt hơn mối quan hệ với con mình về trí tuệ, tình cảm, tinh thần và thể chất
như thế nào? Để trả lời được những thắc mắc này, tôi đã tìm đến những lời khuyên
từ những người cha có mối quan hệ khăng khít với con mình. Làm sao tôi biết
được họ có mối quan ...