“Có thể có nhân tài như ngươi quả thật là chuyện may mắn của bổn giáo.” Biến hóa đột ngột khiến hắn có chút cảm giác dở khóc dở cười. Nói tới đây, hắn nhìn về phía bảy vị trưởng lão, nói: “Tới đi, tất cả mọi người vào bàn đi, ta làm bữa cơm này đã hao phí không ít khí lực đó. Mấy vị trưởng lão nhấm nháp một chút đi.”
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 144b Băng Hỏa Ma Trù Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu Chương 144: Huyết Sư Đường dự bị trưởng lão (b)“Có thể có nhân tài như ngươi quả thật là chuyện may mắncủa bổn giáo.” Biến hóa đột ngột khiến hắn có chút cảm giácdở khóc dở cười. Nói tới đây, hắn nhìn về phía bảy vị trưởnglão, nói: “Tới đi, tất cả mọi người vào bàn đi, ta làm bữa cơmnày đã hao phí không ít khí lực đó. Mấy vị trưởng lão nhấmnháp một chút đi.” Nói xong, hắn dẫn các vị trưởng lão và vợchồng Tuyết Phách ngồi vào vị trí, mặc dù Tuyết Phách vẫnyêu cầu Niệm Băng ngồi vị trí chủ tọa, nhưng cuối cùng hắnvẫn chọn một vị trí khác, tùy tiện ngồi xuống.Đại trưởng lão kinh ngạc nhìn bàn thức ăn tinh xảo hắn chưabao giờ thấy qua, hắn còn chưa kịp nói, tam trưởn lão tính tìnhnóng nảy đã cướp lời nói: “Giáo chủ, không phải chứ, ngươithật sự làm đầu bếp trong nhà Tuyết Phách sao?”Niệm Băng mỉm cười nói: “Chức nghiệp khác của ta chính làđầu bếp a! Tuyết Phách trưởng lão, ta một điểm cũng khôngtừng lừa gạt ngươi, mấy tháng sau, ta muốn đại biểu ThanhPhong trai đi tham gia Trù Thần đại tái.”Tuyết Phách cười khổ nói: “Giáo chủ, ngài đừng nói nữa, taquả thật rất xấu hổ a!”Tuyết phu nhân đi tới bên cạnh Tuyết Phách, hành lễ với NiệmBăng nói: “Thuộc hạ Tuyết Sư đường trưởng lão dự bị TuyếtThị ra mắt giáo chủ.”Tuyết Phách là người của Huyết Sư giáo Niệm Băng đã rất kinhngạc rồi, nhưng hắn không ngờ Tuyết phu nhân thế nhưngcũng là người trong bổn giáo, đại trưởng lão nhìn ra nghi hoặctrong lòng Niệm Băng, vội vàng giải thích: “Tuyết Phách là đạiđệ tử của ta, nói ra thì, hắn cũng là sư đệ của gia gia ngươi,Băng Hỏa Ma Trùthê tử của hắn là đệ tử của lão nhị, tu luyện chính là hắc ámma pháp, mặc dù còn chưa đạt tới cảnh giới ma đạo sư nhưngnàng lại có một thiên tiên lĩnh vực quái dị, lĩnh vực của nàngtên là Ẩn Ma. Lĩnh vực này không cần hao phí nhiều ma pháplực lắm, lúc nào cũng có thể bảo hộ bên ngoài thân thể, nócũng không có tác dụng công kích, phòng ngự hay tăng phúcnhưng lại có thể che dấu hoàn toàn ma pháp khí tức của bảnthân, đây cũng là nhân tài hiếm có của bổn giáo.”Tuyết phu nhân mặc dù nói như vậy, nhưng Niệm Băng biết rõvề ma pháp huyền bí sao lại không hiểu thiên tiên lĩnh vực tênlà Ẩn Ma này có diệu dụng ra sao? Với thiên nhãn huyệt củahắn mà không nhìn ra được năng lực của Tuyết phu nhân, quảthực chỉ thấy như một người thường. Nàng bây giờ là ma đạosĩ, một ma đạo sĩ bề ngoài là người thường nếu đột nhiên phátđộng, vậy tuyệt đối là một chuyện phi thường đáng sợ, Ẩn Malĩnh vưc này hẳn là bí mật lớn nhất trên người Tuyết phu nhân,nếu không phải mình là giáo chủ Huyết Sư giáo chỉ sợ cũngkhông thể biết được.Đang lúc Niệm Băng muốn nói gì đó, thanh âm của Tuyết Ngọcđột nhiên vang lên. “Niệm Băng đại ca, ngươi sao còn chưa đira, vừa rồi ta thấy trù nghệ của ngươi quả thật quá tuyệt vời.Tối hôm nay ngươi bắt đầu dạy ta luôn đi.” Vừa nói xong,Tuyêt Ngọc đã chạy vào phòng khách.Vừa thấy nữ nhi xuất hiện, sắc mặt Tuyết Phách trầm xuống,nói: “Ngọc nhi, không được vô lễ, không thấy có khách haysao?”Tuyết Ngọc lúc trước bị trù nghệ của Niệm Băng hoàn toàn layđộng, lúc nàng phản ứng lại, lập tức không thể đợi được chạyđi tìm Niệm Băng, quả thật đã quyên chuyện hôm nay trongnhà có khách, nàng tò mò nhìn bảy vị trưởng lão lớn tuổi, lẽlưỡi nói: “Á, rất xin lỗi, ba ba, con đến tới gọi Niệm Băng,chúng ta di ra thôi.” Vừa nói, nàng vừa vẫy vẫy tay với NiệmBăng.Tuyết Phách nói: “Được rồi, Ngọc nhi, ngươi đi ra trước đi, tavà Niệm Băng còn có chút việc, để cho hắn giới thiệu một chútBăng Hỏa Ma Trùvề thức ăn mà hắn làm.” Tuyết Ngọc luôn luôn kính sợ phụthân, thấy sắc mặt Tuyết Phách trầm xuống, lập tức khôngdám tiếp tục nói thêm cái gì, đánh mắt cho Niệm Băng rồi luira ngoài.Tuyết Ngọc đánh mắt cho Niệm Băng, Tuyết Phách và Tuyếtphu nhân tự nhiên cũng đều thấy được, ánh mắt hai người đềucó chút khác thường, nhưng không một ai nói gì.Niệm Băng mỉm cười nói: “Tuyết trưởng lão, phu nhân, cácngươi đừng hiểu lầm, ta chỉ thấy hợp với Tuyết cô nương thôi,chỉ coi nàng như muội muội mà thôi. Tuyết Ngọc là cô nươngtốt, hôm nay nàng nói với ta muốn học tập trù nghê, sau nàyhãy tìm cho nàng một trượng phu thật tốt, ta thấy, trong lòngnàng đã có người. Có cơ hội ta sẽ dạy nàng một chút trù nghệ.Xem bộ dáng, nàng có vẻ không phải người trong bổn giáo.” Ýtứ của hắn rất rõ ràng, đúng là nói cho vợ chồng Tuyết Phách,các ngươi đừng clo lắng, ta đối với nữ nhân của các ngươikhông có ý đó, chỉ coi nàng như muội muội mà thôi.Tuyết Phách âm thầm thở phào nhẹ nhõm, mặc dù Niệm băngđịa vị tôn sung nhưng với diện mạo anh tuấn và thực lực cườngđại của Niệm Băng, gả cho một người như vậy vị tất đã là mộtchuyện hạnh phúc, nghe Niệm Băng nói như vậy, sắc mặt hắnlập tức khá hơn rất nhiều, thở nhẹ một tiếng, nói: “Ngọc nhi từnhỏ đã rất nghịch ngợm, đối với ma pháp hay vũ ...