Danh mục

Báo cáo nghiên cứu khoa học: NGHIÊN CỨU SỰ PHÁT TRIỂN CHIỀU CAO CỦA HỌC SINH TRƯỜNG TIỂU HỌC NGỰ BÌNH THÀNH PHỐ HUẾ KHOÁ 1998 - 2003

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 189.75 KB      Lượt xem: 17      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

NGHIÊN CỨU SỰ PHÁT TRIỂN CHIỀU CAO CỦA HỌC SINH TRƯỜNG TIỂU HỌC NGỰ BÌNH THÀNH PHỐ HUẾ KHOÁ 1998 - 2003 Phạm Văn Lình, Trần Thị Lợi, Trần Đức Lai Trường Đại học Y khoa, Đại học Huế ĐẶT VẤN ĐỀ Phần lớn các thông tin về sự tăng trưởng thể lực và tình trạng dinh dưỡng của trẻ em thường được thực hiện bằng nghiên cứu cắt ngang. Tuy nhiên, loại nghiên cứu này không thể theo dõi được tình trạng phát triển thể lực - dinh dưỡng ở cộng đồng, không cung cấp được những thông tin về...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Báo cáo nghiên cứu khoa học: NGHIÊN CỨU SỰ PHÁT TRIỂN CHIỀU CAO CỦA HỌC SINH TRƯỜNG TIỂU HỌC NGỰ BÌNH THÀNH PHỐ HUẾ KHOÁ 1998 - 2003 NGHIÊN CỨU SỰ PHÁT TRIỂN CHIỀU CAO CỦA HỌC SINH TRƯỜNG TIỂU HỌC NGỰ BÌNH THÀNH PHỐ HUẾ KHOÁ 1998 - 2003 Phạm Văn Lình, Trần Thị Lợi, Trần Đức Lai Trường Đại học Y khoa, Đại học Huế ĐẶT VẤN ĐỀ Phần lớn các thông tin về sự tăng trưởng thể lực và tình trạng dinh dưỡng của trẻ em thường được thực hiện bằng nghiên cứu cắt ngang. Tuy nhiên, loại nghiên cứu này không thể theo dõi được tình trạng phát triển thể lực - dinh dưỡng ở cộng đồng, không cung cấp được những thông tin về sự phát triển thể lực của từng cá thể, thời điểm bắt đầu và tốc độ tăng trưởng, những vấn đề liên quan đến phát triển thể lực và dinh dưỡng của con người. Các thông tin này chỉ có thể phát hiện được qua nghiên cứu dọc [7]. Các dữ liệu theo dõi dọc còn giúp ta chứng minh được động lực, bản chất tuần tự của sự tăng trưởng [8]. Để góp phần tìm hiểu thêm tình trạng phát triển chiều cao ở trẻ em, chúng tôi tiến hành đề tài: “Nghiên cứu sự phát triển chiều cao của học sinh Trường tiểu học Ngự Bình thành phố Huế khoá 1998-2003” nhằm mục tiêu: đánh giá sự phát triển chiều cao của học sinh qua 5 năm theo dõi. ĐỐI TƯỢNG VÀ PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU 1. Đối tượng nghiên cứu 43 Gồm 156 học sinh của khoá 1998-2002 học tại Trường tiểu học Ngự Bình thành phố Huế (TTHNB), với tiêu chuẩn được chọn như sau: - Các học sinh tuổi từ 6 đến 10 tuổi. - Được theo dõi chiều cao liên tục trong 5 năm. - Không mắc các dị tật bẩm sinh. 2. Phương pháp nghiên cứu 2.1. Thiết kế nghiên cứu: Nghiên cứu theo dõi trong 5 năm từ năm 1998 đến 2002. 2.2. Cỡ mẫu nghiên cứu: Đầu vào của học sinh khóa 1998 - 2003 có 156 em. Sau khi chọn theo tiêu chuẩn trên, số học sinh được đưa vào mẫu nghiên cứu là 120 em. 2.3. Vật liệu nghiên cứu: bộ thước đo chiều cao của Bộ môn Giải phẫu học Trường Đại học Y khoa Huế có độ chia tới mm với sai số là 1cm, các dụng cụ này đã được chuẩn hóa và được Tiểu ban nhân trắc của chương trình điều tra cơ bản hằng số sinh học người Việt Nam thông qua năm 1997. Sử dụng bộ thước đo này trong suốt 5 năm. 2.4. Phương thức tiến hành 2.4.1. Cách tính tuổi: tuổi của trẻ được tính quy về tháng hay năm gần nhất được dùng trong các tài liệu của Tổ chức Y tế Thế giới và ở nước ta [1], [4], [12]. 2.4.2. Cách đo: Được tiến hành tại TTHNB vào tháng 10 hằng năm. 44 Đo chiều cao đứng theo kỹ thuật nhân trắc học hiện hành [2], [12]: Khi đo, trẻ không mang giày dép, đứng chân không, quay lưng về thước đo. Chiều cao đứng được đo từ mặt đất lên đến đỉnh đầu, đối tượng được đo ở trong tư thế đứng nghiêm, mắt nhìn thẳng và cho 4 điểm chẩm, lưng, mông và gót chạm vào thước đo, đuôi mắt và lỗ tai ngoài nằm trên một đường thẳng nằm ngang. Đọc kết quả, ghi số centimet và sử dụng một số lẻ. 2.4.3. Xác định các biến số - Tuổi và giới của trẻ - Sự tăng trưởng chiều cao: chiều cao được đo để đánh giá tốc độ tăng trưởng ở các giai đoạn khác nhau qua 5 năm theo dõi. 3. Xử lý số liệu: sử dụng phần mềm EPI INFO 2000 và phần mềm SPSS 9.0, với các phương pháp thống kê y học trong xử lý và phân tích kết quả. KẾT QUẢ VÀ BÀN LUẬN 1. Sự phát triển chiều cao đứng của học sinh khoá 1998-2002 trường tiểu học Ngự Bình thành phố Huế Bảng 1: Sự phát triển chiều cao đứng theo tuổi của học sinh Tuổi (năm) Số lượng học sinh Chiều cao (cm) 6 7 8 9 10 Tổng 45 125,3 129,6 111,08 116,02 120,31 5 7 X  SD  4,74  4,30  4,20  4,30  4,89 Ở bảng 1 thể hiện: - Chiều cao đứng trung bình của học sinh TTHNB tăng đều qua 5 năm, bình quân tăng 4,7cm trong 1 năm. Theo Martin (Đức) [11], Viện dinh dưỡng Việt Nam [6] cho rằng sự phát triển về chiều cao của trẻ em có thể chia làm hai giai đoạn: - Giai đoạn lớn đều cho đến lúc dậy thì. - Giai đoạn sức lớn bị kìm hãm hay chậm lại từ tuổi dậy thì trở đi. Theo Nguyễn Quang Quyền [5], quy luật các giai đoạn của sức lớn về chiều cao có thể chia thành hai thời kỳ trong tuổi học đường (đến 17 tuổi): - Giai đoạn lớn đều: từ 1 đến 10 tuổi ở nữ và đến 12 tuổi ở nam. - Giai đoạn thứ hai gồm hai thời kỳ: + Thời kỳ trước tuổi dậy thì (từ 11 đến 13 tuổi đối với nữ, 13 đến 15 tuổi đối với nam), đặc điểm của thời kỳ này là sức lớn vọt lên so với trước (mỗi năm tăng trung bình 7cm). + Thời kỳ dậy thì (từ 14 đến 15 tuổi đối với nữ, 15 đến 16 tuổi đối với nam), đặc điểm của thời kỳ này là sức lớn như bị kìm hãm lại (mỗi năm tăng trung bình khoảng 1cm). Như vậy, sự phát triển chiều cao của nhóm nghiên cứu từ 6 đến 10 tuổi của học sinh TTHNB nằm trong giai đoạn lớn đều thì phù hợp với quy luật trên. 47 - Số lượng học sinh có chiều cao dưới ngưỡng trung bình giảm dần theo tuổi, điều này chứng tỏ đã có sự gia tăng nhanh hơn về chiều cao xảy ra ở các học sinh bị còi. Kết quả này phù hợp với một số nghiên cứu khác [9],[10]. Biểu đồ 1: Chiều cao đứng trung bình theo tuổi của nam và nữ sinh 130 Chiãöu cao (cm) 125 120 115 Nam 110 ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: