Bão xa
Số trang: 6
Loại file: pdf
Dung lượng: 69.42 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tân khẽ tắt đèn và nhắm mắt. Hồi lâu, trong cõi xa xăm, anh thoáng thấy hình ảnh bờ biển nối dài, nối dài, những con thuyền xa xa... Không có gì quan trọng xảy ra trong gia đình bé nhỏ của anh. Xưa nay thế, cả ngày hôm nay cũng thế. Và anh tin ngày mai vẫn thế…? Trần Thanh Giảng (Viết sau cơn bão hụt...)
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bão xa Bão xaTân khẽ tắt đèn và nhắm mắt. Hồi lâu, trong cõi xa xăm, anh thoáng thấy hình ảnhbờ biển nối dài, nối dài, những con thuyền xa xa... Không có gì quan trọng xảy ratrong gia đình bé nhỏ của anh. Xưa nay thế, cả ngày hôm nay cũng thế. Và anh tinngày mai vẫn thế…?Trần Thanh Giảng - (Viết sau cơn bão hụt...)1.NV. Tân, 40 tuổi, có thể xem là một trường hợp điển hình nhất của người đàn ôngđạt thành tích trung bình trong xã hội. Tốt nghiệp một trường đại học tầm tầm vớithành tích không thể nói là giỏi hay xuất sắc khiến bạn bè ngưỡng mộ, tất nhiêncũng không quá tệ. Anh làm việc một cơ quan trung trung khá phát đạt. Vị trí củaanh không quá nổi bật, mà người ta chẳng đòi hỏi sự nổi bật của một vị trí côngviệc kỹ thuật thầm lặng, chỉ cần thực sự làm tốt phận sự.Vợ Tân, cô bạn thân hồi học đại học với anh, dưới hai khóa nhưng khác ngành.Nàng theo đuổi ngành xã hội, làm trong một cơ quan truyền thông. Nàng khôngđẹp nhưng ưa nhìn. Mái tóc nàng luôn xõa nhẹ đầu bờ vai, khuôn mặt luôn bầubĩnh, nụ cười trong sáng. Nàng luôn mang chiếc áo sơ mi trắng, có khi là áo thunvới một chiếc quần jean màu xanh dương, hay xanh nhạt bó. Chúng đều được sảnxuất từ một hãng may mặc trung bình nào đó, không quá tầm thường, nhưng cũngkhông quá sang trọng. Nàng tự hài lòng về bản thân, mọi người thường nhìn nàngvới một thái độ tôn trọng kín đáo vì vẻ ngoài nghiêm túc và sự quan tâm chừngmực khi cần thiết của nàng. Tân cũng hài lòng về người vợ mà anh đã gắn bó hơnmười năm trời.Họ có với nhau hai đứa con: một bảy, một chín tuổi. Ngôi nhà họ sống nằm sâutrong một hẻm thuộc một quận không trung tâm của thành phố. Nhà không quá to,không quá đẹp, nhưng đủ rộng để bốn người sống theo cách thoải mái nhất. Thànhphố họ đang sống rất bình yên, có lẽ để chiều lòng và cổ vũ lối sống bình lặng củahọ.Từ thứ hai đến thứ sáu, vào lúc sáu giờ sáng, Tân và vợ mỗi người một xe, lặng lẽra khỏi nhà, đưa một người con đến trường, sau đó đến sở làm. Họ dùng cơm trưaở mỗi nơi khác nhau. Bố mẹ ở cơ quan, hai con ở trường. Lúc tan tầm, mỗi ngườiđón một con. Vợ Tân thường hay ghé vào chợ mua một ít thức ăn.Khoảng tầm 7h, lúc Tân đang bắt đầu ở trong phòng khách chuẩn bị theo dõi thờisự đứa con đầu giục anh ra phòng ăn dùng cơm tối. Anh thường miễn cưỡng lặnglẽ theo con.Nếu không có gì thay đổi, khoảng 11h khuya họ cùng đi ngủ sau khi chờ hai consay giấc.Thứ bảy họ dậy muộn, cùng quét tước nhà cửa, bày cho con cái học hành, đi chợlàm cơm. Chủ nhật họ thường sang nhà nội, nhà ngoại, hay nhà bạn bè tham dựmột bữa tiệc quan trọng nào đó.Tân hài lòng tất cả, với cuộc sống phẳng lặng của mình, chẳng có gì phàn nàn.Cuộc sống của anh, của mọi người trong gia đình anh, đều như vắt chanh. Nhữngsự kiện quan trọng diễn ra trong đời sống xã hội như khủng hoảng kinh tế, lạmphát, tham nhũng, chính trị rắc rối anh không nhất thiết quan tâm. Nó chẳng ảnhhưởng gì đến cuộc sống của anh. Nhất định thế.2.Hôm nay, Tân vừa ngả lưng xuống giường thì vợ anh thủ thỉ “Ngày mai có bão tớithành phố anh ạ. Chắc em phải trực tối ở cơ quan đó…”Vợ Tân làm ở cơ quan nhạy cảm với thông tin. Bản chất ngành nghề xem ra khônghợp với lối sống của gia đình, của chồng. Nhưng nàng vẫn có lý do riêng để hàilòng. Nàng đến công sở, ngày ngày đối mặt với nhiều thông tin, tốt có, xấu có,nhiều trớ trêu khiến nàng luôn trăn trở không thôi. Thế là đủ. Về nhà, nàng cố quênđi tất cả, bình lặng bên người chồng hiền lành có phần thờ ơ khô khan với thờicuộc nhưng thương nàng, bên hai đứa con ngoan.“Bão cũng tới thành phố này sao? Anh chưa bao giờ thấy. Chắc họ báo nhầm đóthôi”“Nhầm sao được, cơ quan khí tượng họ báo thế mà…”“Ừ nhưng dù sao anh không tin đâu... Mai hẵng tính”Tân im lặng, nhắm mắt. Vợ biết tính anh, lặng yên bên chồng chìm vào giấc ngủ.Sáng sớm, vợ Tân bàn với Tân khi hai vợ chồng đồng thời dẫn xe ra khỏi nhà.“Chiều anh cứ xin cơ quan về sớm đón hai con, chạy vù ra chợ mua cái gì. Emchắc đến khoảng 9h tối mới về”“Trễ thế cơ à”“Ừ, nghe họ báo đâu là khoảng 6h bão tới…. Em phải ở lại trực. Anh cố gắng vềsớm”Tân gật đầu, nở một nụ cười nhẹ nhàng đủ khiến nàng yên tâm.Tân nhận thấy, bầu trời sáng nay, âm u hơn, lạnh hơn thường ngày. Chắc là do ảnhhưởng của bão. Anh nghĩ thế.Ở sở làm, anh mở mấy tờ báo điện tử, thấy người ta đưa tin bão đầy đặc. Cơ quanchức trách đang lên kế hoạch giúp dân ở các vùng có bão sắp tới tránh bão. Bêncạnh đó là những dự báo về hành trình cơn bão, cập nhật từng giờ. Xem chừng cảvùng nơi anh đang sống hình như đang chuẩn bị đón một tai họa nào đó rất đáng sợsắp đến. Anh bước ra cửa sổ nhìn ra bầu trời. Nơi đây, tầng 8 của một tòa nhà, anhnhận thấy bầu trời vẫn bình thường, chỉ có nhiều mây, hơi tối, nhưng không bằngnhững ngày có mưa to gió lớn. Bão xa, xa lắm. Cả thành phố mấy chục năm nay cóbão bao giờ đâu? Rồi cũng như những năm trước, nó lạ ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bão xa Bão xaTân khẽ tắt đèn và nhắm mắt. Hồi lâu, trong cõi xa xăm, anh thoáng thấy hình ảnhbờ biển nối dài, nối dài, những con thuyền xa xa... Không có gì quan trọng xảy ratrong gia đình bé nhỏ của anh. Xưa nay thế, cả ngày hôm nay cũng thế. Và anh tinngày mai vẫn thế…?Trần Thanh Giảng - (Viết sau cơn bão hụt...)1.NV. Tân, 40 tuổi, có thể xem là một trường hợp điển hình nhất của người đàn ôngđạt thành tích trung bình trong xã hội. Tốt nghiệp một trường đại học tầm tầm vớithành tích không thể nói là giỏi hay xuất sắc khiến bạn bè ngưỡng mộ, tất nhiêncũng không quá tệ. Anh làm việc một cơ quan trung trung khá phát đạt. Vị trí củaanh không quá nổi bật, mà người ta chẳng đòi hỏi sự nổi bật của một vị trí côngviệc kỹ thuật thầm lặng, chỉ cần thực sự làm tốt phận sự.Vợ Tân, cô bạn thân hồi học đại học với anh, dưới hai khóa nhưng khác ngành.Nàng theo đuổi ngành xã hội, làm trong một cơ quan truyền thông. Nàng khôngđẹp nhưng ưa nhìn. Mái tóc nàng luôn xõa nhẹ đầu bờ vai, khuôn mặt luôn bầubĩnh, nụ cười trong sáng. Nàng luôn mang chiếc áo sơ mi trắng, có khi là áo thunvới một chiếc quần jean màu xanh dương, hay xanh nhạt bó. Chúng đều được sảnxuất từ một hãng may mặc trung bình nào đó, không quá tầm thường, nhưng cũngkhông quá sang trọng. Nàng tự hài lòng về bản thân, mọi người thường nhìn nàngvới một thái độ tôn trọng kín đáo vì vẻ ngoài nghiêm túc và sự quan tâm chừngmực khi cần thiết của nàng. Tân cũng hài lòng về người vợ mà anh đã gắn bó hơnmười năm trời.Họ có với nhau hai đứa con: một bảy, một chín tuổi. Ngôi nhà họ sống nằm sâutrong một hẻm thuộc một quận không trung tâm của thành phố. Nhà không quá to,không quá đẹp, nhưng đủ rộng để bốn người sống theo cách thoải mái nhất. Thànhphố họ đang sống rất bình yên, có lẽ để chiều lòng và cổ vũ lối sống bình lặng củahọ.Từ thứ hai đến thứ sáu, vào lúc sáu giờ sáng, Tân và vợ mỗi người một xe, lặng lẽra khỏi nhà, đưa một người con đến trường, sau đó đến sở làm. Họ dùng cơm trưaở mỗi nơi khác nhau. Bố mẹ ở cơ quan, hai con ở trường. Lúc tan tầm, mỗi ngườiđón một con. Vợ Tân thường hay ghé vào chợ mua một ít thức ăn.Khoảng tầm 7h, lúc Tân đang bắt đầu ở trong phòng khách chuẩn bị theo dõi thờisự đứa con đầu giục anh ra phòng ăn dùng cơm tối. Anh thường miễn cưỡng lặnglẽ theo con.Nếu không có gì thay đổi, khoảng 11h khuya họ cùng đi ngủ sau khi chờ hai consay giấc.Thứ bảy họ dậy muộn, cùng quét tước nhà cửa, bày cho con cái học hành, đi chợlàm cơm. Chủ nhật họ thường sang nhà nội, nhà ngoại, hay nhà bạn bè tham dựmột bữa tiệc quan trọng nào đó.Tân hài lòng tất cả, với cuộc sống phẳng lặng của mình, chẳng có gì phàn nàn.Cuộc sống của anh, của mọi người trong gia đình anh, đều như vắt chanh. Nhữngsự kiện quan trọng diễn ra trong đời sống xã hội như khủng hoảng kinh tế, lạmphát, tham nhũng, chính trị rắc rối anh không nhất thiết quan tâm. Nó chẳng ảnhhưởng gì đến cuộc sống của anh. Nhất định thế.2.Hôm nay, Tân vừa ngả lưng xuống giường thì vợ anh thủ thỉ “Ngày mai có bão tớithành phố anh ạ. Chắc em phải trực tối ở cơ quan đó…”Vợ Tân làm ở cơ quan nhạy cảm với thông tin. Bản chất ngành nghề xem ra khônghợp với lối sống của gia đình, của chồng. Nhưng nàng vẫn có lý do riêng để hàilòng. Nàng đến công sở, ngày ngày đối mặt với nhiều thông tin, tốt có, xấu có,nhiều trớ trêu khiến nàng luôn trăn trở không thôi. Thế là đủ. Về nhà, nàng cố quênđi tất cả, bình lặng bên người chồng hiền lành có phần thờ ơ khô khan với thờicuộc nhưng thương nàng, bên hai đứa con ngoan.“Bão cũng tới thành phố này sao? Anh chưa bao giờ thấy. Chắc họ báo nhầm đóthôi”“Nhầm sao được, cơ quan khí tượng họ báo thế mà…”“Ừ nhưng dù sao anh không tin đâu... Mai hẵng tính”Tân im lặng, nhắm mắt. Vợ biết tính anh, lặng yên bên chồng chìm vào giấc ngủ.Sáng sớm, vợ Tân bàn với Tân khi hai vợ chồng đồng thời dẫn xe ra khỏi nhà.“Chiều anh cứ xin cơ quan về sớm đón hai con, chạy vù ra chợ mua cái gì. Emchắc đến khoảng 9h tối mới về”“Trễ thế cơ à”“Ừ, nghe họ báo đâu là khoảng 6h bão tới…. Em phải ở lại trực. Anh cố gắng vềsớm”Tân gật đầu, nở một nụ cười nhẹ nhàng đủ khiến nàng yên tâm.Tân nhận thấy, bầu trời sáng nay, âm u hơn, lạnh hơn thường ngày. Chắc là do ảnhhưởng của bão. Anh nghĩ thế.Ở sở làm, anh mở mấy tờ báo điện tử, thấy người ta đưa tin bão đầy đặc. Cơ quanchức trách đang lên kế hoạch giúp dân ở các vùng có bão sắp tới tránh bão. Bêncạnh đó là những dự báo về hành trình cơn bão, cập nhật từng giờ. Xem chừng cảvùng nơi anh đang sống hình như đang chuẩn bị đón một tai họa nào đó rất đáng sợsắp đến. Anh bước ra cửa sổ nhìn ra bầu trời. Nơi đây, tầng 8 của một tòa nhà, anhnhận thấy bầu trời vẫn bình thường, chỉ có nhiều mây, hơi tối, nhưng không bằngnhững ngày có mưa to gió lớn. Bão xa, xa lắm. Cả thành phố mấy chục năm nay cóbão bao giờ đâu? Rồi cũng như những năm trước, nó lạ ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Bão xa tiểu thuyêt Việt Nam tủ truyện ngắn câu chuyện tình yêu truyện ngắn tình yêu câu chuyện cuộc sốngGợi ý tài liệu liên quan:
-
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 1
161 trang 425 13 0 -
totto-chan bên cửa sổ: phần 2 - nxb văn học
54 trang 106 0 0 -
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 2
103 trang 68 6 0 -
Tiểu thuyết Chuyện tình mùa tạp kỹ của Lê Anh Hoài nhìn từ lí thuyết trò chơi
11 trang 53 1 0 -
Luận án Tiến sĩ Văn học: Văn hóa tâm linh trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại
182 trang 46 0 0 -
33 trang 36 0 0
-
234 trang 36 0 0
-
65 trang 35 0 0
-
112 trang 35 0 0
-
Hài hước, trào tiếu, sân khấu hóa - một khuynh hướng tiểu thuyết gần đây
7 trang 33 0 0