Danh mục

Bí mật ở Dak Wơk

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 137.58 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Làng núi A Tuân bắt xe buýt từ thị trấn về khi kết thúc tuần học ở trường nội trú dành cho học sinh người dân tộc. Chuyến xe màu vàng cũ kĩ, chật chội như những bộ phim về những thành phố vùng Đông Á. Mặt trời lặn phía rặng núi tây đỏ như hòn lửa, không gian vô thanh vốn mặc định ở những buổi chiều làng cao nguyên. Dòng suối trôi ngang qua làng êm đềm, nước mát trong nhìn xuyên thấu được lớp sỏi đá dưới đáy… Tuân nhúng bàn chân vào lòng nước, thấy như...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bí mật ở Dak Wơk Bí mật ở Dak WơkLàng núiA Tuân bắt xe buýt từ thị trấn về khi kết thúc tuần học ở trường nội trú dành chohọc sinh người dân tộc. Chuyến xe màu vàng cũ kĩ, chật chội như những bộ phimvề những thành phố vùng Đông Á. Mặt trời lặn phía rặng núi tây đỏ như hòn lửa,không gian vô thanh vốn mặc định ở những buổi chiều làng cao nguyên.Dòng suối trôi ngang qua làng êm đềm, nước mát trong nhìn xuyên thấu được lớpsỏi đá dưới đáy… Tuân nhúng bàn chân vào lòng nước, thấy như mùi quê hươngbám trên da thịt. Một vỏ chai đang trôi, đụng phải bắp chân Tuân. Tuân vớt vỏchai, bên trong, một tờ giấy màu vàng được gấp cẩn thận. Tuân hồi hộp mở nútchai, mảnh giấy ẩm mềm do ngâm mình trên thủy trình dài. Trong mảnh giấy đượcviết bằng tiếng Xê Đăng, tiếng bản địa của Tuân nên không khó khăn mấy để hiểuchúng: “đồi cao su, cà phê / cây khoai mì người ăn / bản đồ đường đi / cuộc hộingộ hạ nguồn suối thiêng / tình bạn cùng núi mãi mãi…”Tuân cầm mảnh giấy đọc liên tục và cố liên kết các ý lại với nhau nhưng nội dungvẫn là một ẩn số. Bàn tay Tuân chợt run nhẹ như có một điều kỳ bí tràn vào từng lỗchân lông. Mặt trời đã chìm hẳn sau rặng núi, Tuân trở về làng, nơi bữa cơm chiều,khoai, ngô đang tỏa mùi trên bếp…Giấc mơ kỳ bíTừ lúc nhận mẩu giấy trong vỏ chai, những sợi nơ-ron thần kinh của Tuân hoạtđộng mãnh liệt. Cảm giác như tờ giấy được gửi từ thượng nguồn đến cho chínhTuân. Tuân có giấc mơ lạ thường: Tuân thấy mình lạc vào những hàng cà phê, caosu trùng điệp, xa tít tắp tận chân trời, tìm bí mật về một con đường nằm dưới gốckhoai mì đặc biệt. Chợt, một tiếng hát liêu trai cất lên. Khuôn mặt người hát giữarừng mờ ảo hiện ra thì Tuân thức giấc. Hơi lạnh triền sâu sống lưng. Mùa nàymăng rừng đang mọc, Tuân có thể tha hồ hái và ngắm những đóa hoa buông nởtrắng rừng. Nhưng vì tấm giấy mà Tuân đành gạt nỗi nhớ rẫy sang một bên, quyếttâm giải cho được những lời bí ẩn trong mảnh giấy. Trên lối dốc dẫn xuống suối,mùi hương từ những chiếc lá tỏa ngát, từng thớ đất dưới chân bỗng mềm như vảilụa. Bầu trời bỗng dưng tắt nắng, những đám mây che ngang từng luồng ánh sángđầu sớm. Gió thổi mạnh và mưa rơi nghịch mùa...Tuân nhét tờ giấy vào túi và núp dưới một tán cóc rừng bên vệ đường.Mưa mềm, không ầm ĩ như những con mưa núi thường khi, tựa như không gianthần tiên trong những quyển truyện ở thư viện trường. Dòng suối vẫn yên ả chảy,lấp lánh như có những vẩy bạc.Đồi cao su, cà phê… Tuân nhớ đến câu đầu tiên trong mảnh giấy, ngó lại phía bênkia sông, cà phê, cao su càng xanh bạt ngàn và đầy dần trong mắt. Mảnh rừng câycông nghiệp như có sức mạnh khôn cưỡng, hút mọi ý nghĩ của Tuân về bên bờ tây.Có khi bí mật giấu ở phía ấy. Tuân ngồi dậy, đi giữa làn mưa, đến mép suối đểnhìn rõ hơn cảnh vật, rồi vén ống quần chuẩn bị lội qua…Thuyền độc mộcTheo lời kể của những người lớn trong làng, ở đâu đó giữa cánh rừng bạt ngàn vànhững con suối rất sâu, có một ngôi làng của người Xê Đăng. Nhưng cả hai ngôilàng gần như hai thế giới biệt lập, chẳng có mối quan hệ thường xuyên và gắn bónào. Hay đây chính là đoạn suối sâu trong câu chuyện cổ đó? Ý nghĩ về đoạn suốisâu vừa tắt thì Tuân nhìn thấy một chiếc thuyền độc mộc neo gần đó như một sắpđặt kỳ lạ. Chuyến thuyền còn thơm nồng mùi gỗ rừng như vừa mới đục, Tuân chèomạnh để cản những đoạn nước chảy siết. Sức lực lạ thường của chàng trai caonguyên tuổi mười sáu như phát lộ rõ nét, từng mái chèo chắc nịch, chẳng bao lâu,mạn thuyền đã chạm vào bờ, chạm vào những bụi cỏ còn ẩm ướt. Hiện ra trước đôimắt Tuân là rừng cây cao su đang căng sức sống và những chùm cà phê đỏ mọng.Hít đầy vào lồng ngực hơi thở xanh ngát, Tuân men theo con đường mòn vắng vẻ,chỉ còn tiếng gió thổi thốc vào từng vòm lá.Đợt gió lớn, thổi tốc lá khô trên đồi, tựa như một trận cuồng phong trong nhữngđêm bão núi. Chiếc thuyền độc mộc cũng bị cơn gió cuốn lật và trôi theo dòngnước. Tuân chạy ngược ra để níu lại, chuẩn bị cho hành trình về làng nhưng conthuyền đã mất hút vào lòng suối, để lại một nỗi sợ hãi mơ hồ, chưa từng có trong ýnghĩ của Tuân. Lá càng rụng nhiều, mủ cao su càng chảy mạnh chạm vào chénsành nghe róc rách, thỉnh thoảng có vài tiếng rắc gẫy cành của những nhánh cây,chằng ngang các lối đi. Giờ thì lối ra cũng bị xóa hẳn, đường mòn nhỏ bé chỉ toànlá, cỏ lác, cà phê hỏng và những vệt mủ rơi rớt. Tuân ngồi tựa vào một gốc cao sután rộng, tính toán con đường thoát khỏi vòng quay nguy hiểm. Nơi tiếp theo Tuânphải đến là gốc cây giải mật, cây khoai mì cho củ người ăn được…Cây giải mậtVẫn chưa có một cây khoai mì nào xuất hiện trên đồi, dù là loại mì cho gia súc vàchế biến mì chính, có nhựa gây độc cho người hay là loại mì mềm thơm, người cóthể ăn được. Nhiều con đường chằng chịt trước mắt, không biết lối đi nào đi đếnvùng đất trồng khoai mì. Bỗng nhiên, Tuân đứng phắt dậy, nằm rạp xuống đất, ngótìm những gốc cao su đang lớn nhưng chưa đến thời kỳ cho mủ, những thân câycao và gầy ...

Tài liệu được xem nhiều: