Danh mục

Biển Đời Mênh Mông

Số trang: 150      Loại file: pdf      Dung lượng: 497.14 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 26,000 VND Tải xuống file đầy đủ (150 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Một đoàn xe đạp áo trắng dàn ngang nhau trên con đường đất. Đoàn sinh viên sư phạm đi thực tập, họ tổ chức đi xe đạp. Toàn những khuôn mặt nghịch ngợm tươi trẻ, dù họ đã chọn cho mình cái nghề đạo mạo. – Đua đi ... đua đi ... Vũ rạp mình trên xe đạp, đạp thật nhanh, vượt qua mặt Quốc Duy và Phù Dung. Anh nắm ghi đông xe của Phù Dung kéo theo xe mình. Cô hoảng sợ hét lên: – Buông ra Vũ! Vũ cười hề hề: – Dung thỏ đế. Vũ buông...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Biển Đời Mênh MôngBiển Đời Mênh Mông Nhật Hạ Biển Đời Mênh Mông Tác giả: Nhật Hạ Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 13-October-2012Trang 1/150 http://motsach.infoBiển Đời Mênh Mông Nhật Hạ Chương 1 -Một đoàn xe đạp áo trắng dàn ngang nhau trên con đường đất. Đoàn sinh viên sư phạm đi thựctập, họ tổ chức đi xe đạp. Toàn những khuôn mặt nghịch ngợm tươi trẻ, dù họ đã chọn chomình cái nghề đạo mạo.– Đua đi ... đua đi ...Vũ rạp mình trên xe đạp, đạp thật nhanh, vượt qua mặt Quốc Duy và Phù Dung. Anh nắm ghiđông xe của Phù Dung kéo theo xe mình. Cô hoảng sợ hét lên:– Buông ra Vũ!Vũ cười hề hề:– Dung thỏ đế.Vũ buông xe Phù Dung ra, anh xớt chiếc nón trên đầu Tố Ngân, chạy lên trên. Tố Ngâ la ầm ĩ:– Vũ “khểnh”, trả lại đây!Vũ quay lại cười toe toét:– Mình “toa” trả mà dám gọi “toa” là Vũ “khểnh” hả cưng!Kim Hà thấy vậy đạp vào bánh xe sau của Vũ, là Vũ lảo đảo suýt té. Họ đùa nghịch trên mộtkhoảng đường vắng người, và nghiêm chỉnh lại khi trường tiểu học Vĩnh Thạnh hiện ra trướcmặt.Vũ nghêu ngao:– Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò mà.Quốc Duy quay sang Phù Dung, những giọt mồ hôi nho nhỏ đọng trên má cô, làm khuôn mặtcô đỏ hồng trong buổi sớm mai. Anh quay đi khi chạm phải mắt cô nhìn anh, miệng ấp úng:– Hay Phù Dung giao xe cho Kim Hà, anh chở cho. Em có vẻ mệt rồi đấy.Phù Dung nhoẻn miệng cười, nụ cười của cô phô gần hết hàm răng trắng bóng và một cái răngkhểnh đáng yêu.– Gần đến trường rồi, anh Quốc Duy.Quốc Duy nhìn chiếc xe đạp cũ kỹ của Phù Dung, ái ngại:– Hay ngày mai Phù Dung để xe ở nhà, anh chở cho.– Em thích đi thế này. Xe em xem cũ vậy chớ không sao đâu.Ngôi trường ngói đỏ hiện ra trước mặt họ. Có tất cả tám người, chia làm bốn cặp chạy thẳngTrang 2/150 http://motsach.infoBiển Đời Mênh Mông Nhật Hạvào trường. Học sinh chưa đến giờ vào lớp, chơi đùa ồn ào.Quốc Duy- nhóm trưởng- ra lệnh:– Chúng ta gởi xe xong, vào trình diện hiệu trưởng.– Anh Quốc Duy!Khánh Linh từ chiếc Attila bóng lộn bước xuống, cô chạy nhanh đến bên Quốc Duy phụng phịu:– Chiều hôm qua, em nói là em có xe, anh không chịu đi, lại đi xe đạp. Ghét anh ghê!Quốc Duy cười cười:– Anh thích đi xe đạp. Vả lại, có ba cây số, nào đã xa đâu. Ngày mai, nếu Khánh Linh thích, cứnhập bọn đi xe đạp cho vui.Khánh Linh liếc nhìn Phù Dung đang đứng cạnh Quốc Duy một cái thật sắc, cô nũng nịu:– Ngày mai, nhớ chờ em đó nha.Rồi cô yểu điệu kéo Quốc Duy đi theo mình. Anh chàng đi chiếc Attila chờ Khánh Linh, nãy giờim lặng như đang chiêm ngưỡng cái gì đó. Rồi như chợt tỉnh, anh vội “dzọt” xe đi. Quốc Duyđứng lại:– Chờ anh gởi xe đã, Khánh Linh!Phù Dung lặng lẽ gởi xe đi. Hình như sự có mặt của Khánh Linh, cô gái nhà giàu đỏm dáng đãlàm cho Quốc Duy quên cô. Một chút buồn tủi dâng lên mắt, Phù Dung nghe mắt mình cay cay,cô lầm lũi đi vào nhà để xe.– Phù Dung ơi! Ra căng tin uống nước đã!Quốc Duy toan bước đi, anh chợt nhớ còn có Phù Dung nên quay lại. Phù Dung làm như khôngnghe. Khánh Linh cau mày kéo tay Quốc Duy đi:– Anh mồ hôi mồ kê nhễ nhại, sắp đến giờ lên lớp không lo.– Anh muốn chờ Phù Dung cùng đi.Khánh Linh gạt ngang:– Phù Dung đi sau cũng được mà.Quốc Duy ngần ngừ rồi bước đi. Anh luôn để Khánh Linh tách rời mình với Phù Dung, và anhđã nhu nhược tuân theo dù sau đó, tim anh cứ ray rứt ân hận.Trống điểm vào lớp năm phút. Thầy hiệu trưởng ân cần hướng dẫn họ xuống lớp. Quốc Duy,Khánh Linh, Phù Dung một lớp. Khánh Linh xụ mặt. Cô ghét cay ghét đắng Phù Dung. Chỉ nộiđôi mắt và nụ cười của Phù Dung, Khánh Linh đã hằn học. Hình như tất cả con trai đều hướngmắt về nó. Khánh Linh hậm hực, cô không muốn mình thua sút Phù Dung, đứa con gái nghèorớt mồng tơi, quanh năm đi học chỉ có hai cái áo dài thay đổi.Trang 3/150 http://motsach.infoBiển Đời Mênh Mông Nhật HạVà điều làm cô đố kỵ, bực mình nhất là chưa bao giờ Quốc Duy nhìn cô bằng đôi mắt như đãnhìn Phù Dung.Quốc Duy thạo giảng bài học trước. Hơn bốn chục đôi mắt tròn xoe như hòn bi hướng về anh,những khuôn mặt ngây thơ nghịch ngợm.Khánh Linh giành tiết thứ hai, giọng cô sang sáng, cứng nhắc. Phù Dung tiết cuối cùng, và hìnhnhư đám học trò đang căng mắt nhìn cô giáo trẻ có giọng nói êm ái, dịu dàng.Họ có một buổi trưa ăn cơm tập thể tại trường. Phù Dung tìm chỗ nằm sau cái tủ nhỏ, có mộtcái giường cá nhân trải sẵn chiếu. Khánh Linh lôi Quốc Duy đi, k ...

Tài liệu được xem nhiều: