Bóng Lá Hồn Hoa
Số trang: 54
Loại file: pdf
Dung lượng: 273.67 KB
Lượt xem: 6
Lượt tải: 0
Xem trước 6 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Đã mấy tuần nay, thằng bạn không đến chơi. Tôi nghĩ hẳn nó đang đi xa với một người đàn bà nào đó vừa xoay được. Hoặc hết cả tiền không mua sắm thêm được thứ gì để mang lại khoe. Hoặc đang vướng vào một vụ lôi thôi nào đó. Tôi đoán phất phơ thế mà đúng. Quả là nó đang có chuyện lôi thôi. Nó đến một buổi tối, thật muộn, khi trăng đã lên trên kia ngọn cây dừa. Tôi nói vọng xuống lầu là để đến mai hãy nói chuyện, bây giờ thì không thể mở...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bóng Lá Hồn HoaBóng Lá Hồn Hoa Nguyễn Thị Hoàng Bóng Lá Hồn Hoa Tác giả: Nguyễn Thị Hoàng Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 15-October-2012Trang 1/54 http://motsach.infoBóng Lá Hồn Hoa Nguyễn Thị Hoàng -- 1 -- - Bóng Lá Hồn HoaĐã mấy tuần nay, thằng bạn không đến chơi. Tôi nghĩ hẳn nó đang đi xa với một người đàn bànào đó vừa xoay được. Hoặc hết cả tiền không mua sắm thêm được thứ gì để mang lại khoe.Hoặc đang vướng vào một vụ lôi thôi nào đó. Tôi đoán phất phơ thế mà đúng.Quả là nó đang có chuyện lôi thôi. Nó đến một buổi tối, thật muộn, khi trăng đã lên trên kiangọn cây dừa. Tôi nói vọng xuống lầu là để đến mai hãy nói chuyện, bây giờ thì không thể mởcửa. Nó năn nỉ tôi cho ở lại một bữa. Tôi hỏi có việc gì. Trông hắn có hoảng hốt lạ lùng như bịrượt bắt và vây kín không còn lối thoát. Nó bảo không thể về phòng một mình tối nay, ngủkhông yên. Nó nói thêm là đang sợ. Tôi mở cửa cho nó vào và dặn đừng nói lớn quá, giờ nàynhà tôi đang dỗ lũ trẻ ngủ phòng trong. Tôi hỏi nó chuyện gì đã xảy ra. Nó nhăn nhó:Con Hồng Hoa...Sao?Nó lại tới.Sao cậu nói cô ta đi cao nguyên rồi?Thì thế, nhưng mà... nó trở về.Cậu đối xử sao?Không phải về thật.Nghĩa là sao?Tao chiêm bao thấy nó về luôn luôn, hai đêm rồi. Này, nhưng không phải là vì ngủ say quá đâu,hễ nhắm mắt lại là thấy nó, với cảm giác ấy, tao đã muốn đuổi đi mà không được, tao đứng lên,ra ngoài, đi chơi, nghe nhạc uống rượu, làm đủ các thứ vẫn thấy nó như lảng vảng đâu đó. Và...nó kéo tao xuống...Tôi giật mình, đột nhiên cảm thấy lạnh sau lưng vì nhớ lại một đoạn trong bản thảo của người lạ.Cái gì? Nó kéo xuống... kéo xuống à?Thằng bạn lim dim hai con mắt:Hình như... nó đang đứng lửng lơ một chỗ nào có khói và nước chảy... Nó dưới thấp, và tao thìtrên cao, nó vươn lên kéo tao xuống...Tôi hỏi vội vàng vì nghĩ ra một điều bất ngờ:Lần cuối gặp nhau, cách đây bao lâu?Gần cả tháng nay.Từ hôm đó, có tin tức gì không?Trang 2/54 http://motsach.infoBóng Lá Hồn Hoa Nguyễn Thị HoàngKhông, tao đã dứt khoát rồi còn tin tức gì.Dứt khoát à, nghĩa là...?Tao không thể cưới nó.Giọng tôi trở nên gắt gỏng:Tại sao vậy?Tính kỹ lại tao thấy không thể cưới nó, cũng như không làm cách nào khác.Sao mày không tính kỹ từ trước đi.Tính gì, nó nhào vào, có phải tao đi năn nỉ nó đâu.Hắn lý luận như thế. Cũng như những sự việc khác. Hắn thật hoàn toàn trái ngược với tôi. Cái gìtôi nói không, hắn nói có, và ngược lại. Điều gì tôi tin, hắn bác bỏ, nhất là chuyện gì thuộc vềhồn, về tính, về âm đức và oán cừu.Lúc nãy cậu bảo sợ, sợ cái gì?Không biết, nhưng cảm thấy sợ. Chưa bao giờ tao cảm thấy sợ cái gì cả. Tao cảm thấy... khôngđược tự do và yên thân nữa.Bắt đầu rồi đấy.Hắn nhìn chăm chăm vào hai mắt tôi:Bắt đầu cái gì?Những điều tao đã từng nói...Về... việc bằng ấy hả?Gần như thế.Chắc không phải đâu, tao vẫn không tin.Chúng tôi nói và đáp, lơ lửng, nhưng đều bị chìm đắm trong những ý nghĩ âm thầm không muốnnói ra, nhất là trong lúc này. Hôm trước, nhân cũng đọc một tin trên báo về một người đàn bàchết, tự vẫn, với đứa con trong bụng, tôi đã bàn với nó, cùng với những ví dụ và dẫn chứngnhững trường hợp đã xảy ra, từ trước tới nay, về việc âm đức, và báo oán. Hắn không tin đãđành, lại còn cười và phản đối kịch liệt về những gì tôi tỏ ra suy nghĩ, đúng hơn là ưu tư, về cáctrường hợp đó. Hắn cho là, những chuyện kể của các cụ xưa kia, là một biện pháp để răn dạycon cái, như một cái phanh để con trai cảm thấy sợ và tốp bớt những trò lăng nhăng vô tráchnhiệm. Còn bây giờ thì chẳng qua là những lời nguyền rủa đối với kẻ không dám chịu chơi, nhìntừ những người thận trọng và nhát gan đối với đàn bà, con gái, nói đúng hơn là đối với tráchnhiệm và phận sự.Thật tình cờ. Tao cho mày đọc cái này, may ra còn kịp.Trang 3/54 http://motsach.infoBóng Lá Hồn Hoa Nguyễn Thị HoàngCái gì? Lại chuyện lăng nhăng?Không, chuyện thật.Sao biết là thật?Thì cứ đọc đi. Tao đi ngủ đây, đọc đi và sáng nói cho tao biết mày nghĩ sao. Cái gì? Trà hả?Thôi đừng gọi người nhà nấu nước, phiền quá, còn cà phê tao trong kia, uống đi. Này, nhưngnói cho cậu biết, đọc cái này thì cậu phải chong mắt lên, không ngủ được đâu. Sợ rồi nhữngđêm khác cũng không ngủ được.Tôi mở lấy tập bản thảo viết tay, chữ xiên, dài ngoằn trên thứ giấy cũ vàng ngầu giao cho hắn.Hắn có vẻ chán nhìn xấp giấy. Tôi nói, cứ đọc thử, ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bóng Lá Hồn HoaBóng Lá Hồn Hoa Nguyễn Thị Hoàng Bóng Lá Hồn Hoa Tác giả: Nguyễn Thị Hoàng Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 15-October-2012Trang 1/54 http://motsach.infoBóng Lá Hồn Hoa Nguyễn Thị Hoàng -- 1 -- - Bóng Lá Hồn HoaĐã mấy tuần nay, thằng bạn không đến chơi. Tôi nghĩ hẳn nó đang đi xa với một người đàn bànào đó vừa xoay được. Hoặc hết cả tiền không mua sắm thêm được thứ gì để mang lại khoe.Hoặc đang vướng vào một vụ lôi thôi nào đó. Tôi đoán phất phơ thế mà đúng.Quả là nó đang có chuyện lôi thôi. Nó đến một buổi tối, thật muộn, khi trăng đã lên trên kiangọn cây dừa. Tôi nói vọng xuống lầu là để đến mai hãy nói chuyện, bây giờ thì không thể mởcửa. Nó năn nỉ tôi cho ở lại một bữa. Tôi hỏi có việc gì. Trông hắn có hoảng hốt lạ lùng như bịrượt bắt và vây kín không còn lối thoát. Nó bảo không thể về phòng một mình tối nay, ngủkhông yên. Nó nói thêm là đang sợ. Tôi mở cửa cho nó vào và dặn đừng nói lớn quá, giờ nàynhà tôi đang dỗ lũ trẻ ngủ phòng trong. Tôi hỏi nó chuyện gì đã xảy ra. Nó nhăn nhó:Con Hồng Hoa...Sao?Nó lại tới.Sao cậu nói cô ta đi cao nguyên rồi?Thì thế, nhưng mà... nó trở về.Cậu đối xử sao?Không phải về thật.Nghĩa là sao?Tao chiêm bao thấy nó về luôn luôn, hai đêm rồi. Này, nhưng không phải là vì ngủ say quá đâu,hễ nhắm mắt lại là thấy nó, với cảm giác ấy, tao đã muốn đuổi đi mà không được, tao đứng lên,ra ngoài, đi chơi, nghe nhạc uống rượu, làm đủ các thứ vẫn thấy nó như lảng vảng đâu đó. Và...nó kéo tao xuống...Tôi giật mình, đột nhiên cảm thấy lạnh sau lưng vì nhớ lại một đoạn trong bản thảo của người lạ.Cái gì? Nó kéo xuống... kéo xuống à?Thằng bạn lim dim hai con mắt:Hình như... nó đang đứng lửng lơ một chỗ nào có khói và nước chảy... Nó dưới thấp, và tao thìtrên cao, nó vươn lên kéo tao xuống...Tôi hỏi vội vàng vì nghĩ ra một điều bất ngờ:Lần cuối gặp nhau, cách đây bao lâu?Gần cả tháng nay.Từ hôm đó, có tin tức gì không?Trang 2/54 http://motsach.infoBóng Lá Hồn Hoa Nguyễn Thị HoàngKhông, tao đã dứt khoát rồi còn tin tức gì.Dứt khoát à, nghĩa là...?Tao không thể cưới nó.Giọng tôi trở nên gắt gỏng:Tại sao vậy?Tính kỹ lại tao thấy không thể cưới nó, cũng như không làm cách nào khác.Sao mày không tính kỹ từ trước đi.Tính gì, nó nhào vào, có phải tao đi năn nỉ nó đâu.Hắn lý luận như thế. Cũng như những sự việc khác. Hắn thật hoàn toàn trái ngược với tôi. Cái gìtôi nói không, hắn nói có, và ngược lại. Điều gì tôi tin, hắn bác bỏ, nhất là chuyện gì thuộc vềhồn, về tính, về âm đức và oán cừu.Lúc nãy cậu bảo sợ, sợ cái gì?Không biết, nhưng cảm thấy sợ. Chưa bao giờ tao cảm thấy sợ cái gì cả. Tao cảm thấy... khôngđược tự do và yên thân nữa.Bắt đầu rồi đấy.Hắn nhìn chăm chăm vào hai mắt tôi:Bắt đầu cái gì?Những điều tao đã từng nói...Về... việc bằng ấy hả?Gần như thế.Chắc không phải đâu, tao vẫn không tin.Chúng tôi nói và đáp, lơ lửng, nhưng đều bị chìm đắm trong những ý nghĩ âm thầm không muốnnói ra, nhất là trong lúc này. Hôm trước, nhân cũng đọc một tin trên báo về một người đàn bàchết, tự vẫn, với đứa con trong bụng, tôi đã bàn với nó, cùng với những ví dụ và dẫn chứngnhững trường hợp đã xảy ra, từ trước tới nay, về việc âm đức, và báo oán. Hắn không tin đãđành, lại còn cười và phản đối kịch liệt về những gì tôi tỏ ra suy nghĩ, đúng hơn là ưu tư, về cáctrường hợp đó. Hắn cho là, những chuyện kể của các cụ xưa kia, là một biện pháp để răn dạycon cái, như một cái phanh để con trai cảm thấy sợ và tốp bớt những trò lăng nhăng vô tráchnhiệm. Còn bây giờ thì chẳng qua là những lời nguyền rủa đối với kẻ không dám chịu chơi, nhìntừ những người thận trọng và nhát gan đối với đàn bà, con gái, nói đúng hơn là đối với tráchnhiệm và phận sự.Thật tình cờ. Tao cho mày đọc cái này, may ra còn kịp.Trang 3/54 http://motsach.infoBóng Lá Hồn Hoa Nguyễn Thị HoàngCái gì? Lại chuyện lăng nhăng?Không, chuyện thật.Sao biết là thật?Thì cứ đọc đi. Tao đi ngủ đây, đọc đi và sáng nói cho tao biết mày nghĩ sao. Cái gì? Trà hả?Thôi đừng gọi người nhà nấu nước, phiền quá, còn cà phê tao trong kia, uống đi. Này, nhưngnói cho cậu biết, đọc cái này thì cậu phải chong mắt lên, không ngủ được đâu. Sợ rồi nhữngđêm khác cũng không ngủ được.Tôi mở lấy tập bản thảo viết tay, chữ xiên, dài ngoằn trên thứ giấy cũ vàng ngầu giao cho hắn.Hắn có vẻ chán nhìn xấp giấy. Tôi nói, cứ đọc thử, ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Bóng Lá Hồn Hoa Nguyễn Thị Hoàng tiểu thuyết Việt Nam tiểu thuyết lãng mạn tác giả Việt Nam thể loại tiểu thuyếtGợi ý tài liệu liên quan:
-
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 1
161 trang 424 13 0 -
6 trang 237 0 0
-
totto-chan bên cửa sổ: phần 2 - nxb văn học
54 trang 106 0 0 -
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 2
103 trang 67 6 0 -
Tiểu thuyết Chuyện tình mùa tạp kỹ của Lê Anh Hoài nhìn từ lí thuyết trò chơi
11 trang 53 1 0 -
Luận án Tiến sĩ Văn học: Văn hóa tâm linh trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại
182 trang 46 0 0 -
112 trang 35 0 0
-
156 trang 32 0 0
-
Hài hước, trào tiếu, sân khấu hóa - một khuynh hướng tiểu thuyết gần đây
7 trang 32 0 0 -
Con người hiện sinh trong tác phẩm Tuần trăng mật màu xanh của Nguyễn Thị Hoàng
13 trang 31 0 0